Đại Vũ Trụ Thời Đại

Chương 318

Dịch: Tiểu Băng

Nhân viên trên Noah số 1 đều là tinh anh được lựa chọn từ các nước, nên dù là quân nhân hay cấp quản lý, là công nhân hay nhà khoa học, thì cũng chỉ qua một năm mấy tháng, bọn họ đã thành lập nên một căn cứ hiện đại cỡ nhỏ. Nói là nhỏ nhưng chim tước tuy nhỏ mà nội tạng vẫn vô cùng đầy đủ, trong căn cứ loại nhỏ này, phòng sinh hoạt, giải trí, học tập, công nghiệp, quân sự đều có cả, là một căn cứ sinh hoạt ngoài hành tinh thật sự. Chỉ bằng một điều này cũng đủ thấy những người này đều là tinh anh trong tinh anh thật sự, không có một ai kém cả.

Thế mà những binh sĩ tinh nhuệ như vậy lại chẳng ai phát hiện ra, bị đám quái vật bạch tuộc lơ lửng kia công kích, đánh hạ hết lớp phòng ngự này đến lớp phòng ngự khác. Nói là đánh hạ cũng không chính xác, vì nhân viên ở trong đó vẫn nói cười bình thường, hoặc vẫn nghiêm túc đi kiểm tra xung quanh, chỉ là bộ đồ du hành vũ trụ của họ đã tự động mở ra, để mặc cho đám bạch tuộc kia ăn não của mình…

Đương nhiên, con người được gọi là con người, được coi là vật đứng đầu vạn vật chính là vì con người biết suy nghĩ, biết nhớ lại, biết tưởng tượng, và tìm ra cách giải quyết tất cả mọi vấn đề. Ngay sau khi giới lãnh đạo cao cấp của Noah số 1 biết đến sự tồn tại của lũ bạch tuộc kia, bọn họ cũng đã bắt đầu đi tìm cách giải quyết bọn chúng.

Đầu tiên, lũ bạch tuộc này hình như dùng một loại thôi miên, tuy chưa biết loại thôi miên này là ảnh hưởng tới con người theo nguyên lý nào, là theo nhận diện, hay chấn động gì đó trong không khí, hay một loại nguyên lý đặc biệt nào đó, nhưng nói tóm lại, nếu đối đầu trực diện, có vẻ con người không thể nào nhìn thấy loài bạch tuộc này, ngược lại còn bị nó ảnh hưởng tới mình, cởi đồ du hành vũ trụ ra để cho nó ăn sống não mình.

Nhưng loài bạch tuộc này nhất định là sinh vật sống về mặt vật lý, vì hệ thống camera quản lý du hành vũ trụ có thể quay hình được chúng, điều này cho thấy chúng có tồn tại thực, chứ không phải là dạng vật linh hồn.

Nói cách khác, thiết bị quang học có thể ghi hình được chúng, chỉ là nếu con người tới gần chúng nó thì sẽ bị thôi miên mà thôi.

Cho nên khi những binh sĩ tinh nhuệ gác cửa bị đám bạch tuộc lơ lửng kia giải quyết thì thiết bị quản lý bên trong những cánh cửa này đã kịp ghi hình và truyền hình ảnh cấp tốc về cho Noah số 1.

Những hình ảnh bị nhân viên ở trung tâm quản lý phát hiện ra ngay, cảnh tượng kinh khủng ấy… quả thực là không thể nào mô tả được bằng lời. Rõ ràng là những binh sĩ ấy vẫn đứng gác bình thường như không có việc gì, có người còn đùa giỡn với nhau, thế nhưng đầu của bọn họ bị bửa ra, bị đám bạch tuộc ngoài hành tinh kia ăn mất não, thế mà bọn họ lại không hề có cảm giác, cảnh tượng như vậy quả thực không khác gì địa ngục.

Sau đó chưa tới một phút, lãnh đạo cấp cao của Noah số 1 đã biết được tình hình. Ngay lập tức, hạm trưởng Norton Marshall ra lệnh cho nhân viên bên ngoài đều trở về thuyền, đồng thời cho khởi động hệ thống thiết bị phòng ngự đã được bố trí sẵn từ lâu ở bên ngoài Noah số 1.

Những thiết bị phòng ngự này là thiết bị laser an ninh được Noah số 1 mang theo khi rời khỏi địa cầu, có thể nhận diện được bất kỳ dạng vật thể nào tới gần, rồi dùng tia laser bắn nó thành cái sàng. Marshall ra lệnh một tiếng, toàn bộ hệ thống phòng ngự quanh Noah số 1 đều khởi động hoàn toàn, thiết bị quan sát từ xa cũng tập trung theo dõi vị trí và khoảng cách của đám bạch tuộc đi đầu.

“Có khoảng hơn một ngàn con, chúng bay lơ lửng cách mặt đất ba tới năm thước, tốc độ di chuyển không nhanh, thoạt nhìn rất giống loại bạch tuộc cỡ nhỏ của địa cầu. Hiện giờ chưa biết khả năng phòng ngự của chúng ra sao, công kích vật lý có thể giết được chúng hay không.”

Một sĩ quan phụ tá đứng sau lưng Marshall nói.

Nơi này là trung tâm chỉ huy của Noah số 1, hạm trưởng Norton Marshall đã ngồi sẵn ở vị trí chỉ huy, xung quanh là hầu như toàn bộ sĩ quan của căn cứ, họ cũng đều đã biết tới sự tồn tại của bạch tuộc. Ngoài ra, tại đây còn có nhân viên công tác của nơi này, những người này đều run rẩy sợ hãi nhìn cảnh tượng như địa ngục kia, ai nấy đều đã bị dọa đến choáng váng từ lâu.

Nhưng các sĩ quan này không rảnh để chỉnh đốn lại binh sĩ, vì dù sao lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy loại bạch tuộc kia, bọn họ cũng biểu hiện chẳng tốt hơn bao nhiêu. Cảnh tượng cười nói bị ăn sống não bộ kia quá quỷ dị và khủng khiếp, quả thực không lời nào có thể miêu tả nổi, huống chi chuyện quan trọng nhất không phải là chê trách bọn họ mà là phải xác nhận có thể dùng cách thức vật lý xử lý đám bạch tuộc quái dị ngoài hành tinh này hay không!

Tuy tốc độ của đám bạch tuộc không nhanh, nhưng sau khi đoàn đi đầu dễ dàng vượt qua mấy lớp trạm gác, thì cũng chỉ còn cách Noah số 1 không xa. Chúng không ngừng tràn về phía Noah số 1, con bạch tuộc đi đầu chỉ còn cách hơn hai trăm mét. Ngay lúc chúng đang bềnh bồng từ từ tới gần, chợt có mấy chùm tia sáng lóe lên. Trên thân thể những con bạch tuộc đi đầu xuất hiện mấy lỗ đen cỡ đồng tiền. những con bạch tuộc này lắc lư mấy cái rồi rớt xuống. Trong lúc chúng rơi, lại liên tục xuất hiện mấy chục tia sáng nữa. Những con bạch tuộc đi trước nhanh chóng bị bắn lủng lỗ chỗ khắp nơi, chết tươi.

Quá trình này mô tả thì dài dòng, thật ra chỉ có ba bốn phút là xong. Đến khi nhìn thấy bạch tuộc trên màn hình đã chết, mọi người đều ào lên hoan hô. Tuy họ vẫn còn sợ hãi, nhưng mà đã hoàn toàn khác biệt với nỗi sợ hãi khi nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị ban đầu. Nếu đã có thể giết chết, hơn nữa còn có thể giết bằng cách thức vật lý, vậy chứng tỏ bạch tuộc ngoài hành tinh vẫn chỉ là động vật sống. Là động vật là tốt rồi, con người sẽ luôn có cách giải quyết chúng.

Nhưng tiếng hoan hô không kéo dài được bao lâu. Đoàn quân bạch tuộc đồng loạt lùi lại, chỉ trong tích tắc đã kéo giãn khoảng cách với hệ thống công kích phòng ngự, bồng bềnh ở khoảng cách an toàn. Đồng thời, mọi người nhìn thấy bên ngoài cơ thể bạch tuộc xuất hiện sự rung động, giống như người ta nhìn thấy ảo giác trong không khí khi nhìn xuống đất hay nhìn ra xa vào mùa hè khi nhiệt độ quá nóng.

"Chúng nó có trí tuệ, chúng đang giao lưu với nhau. Hơn nữa, xem ra trí tuệ của quái vật này cũng không thấp, có thể nhanh chóng rời ra khỏi phạm vi công kích của vũ khí, đến được khoảng cách an toàn." Áo Đức Tu Tư đứng trong nhóm các sĩ quan phụ tá sau lưng Norton Marshall, xanh mặt lên tiếng.

Sắc mặt mọi người ngay tại đó đều không dễ coi chút nào. Không phải họ sợ sự quỷ dị của bạch tuộc, dù sao chỉ cần không phải là đao thương bất nhập, miễn dịch với mọi công kích vật lý, vậy thì con người sẽ luôn tìm ra được cách tiêu diệt chúng. Hơn nữa nơi đây cũng không phải địa cầu, đối phương cũng chẳng phải con người, muốn dùng vũ khí sinh hóa, vũ khí hóa học, vũ khí quy mô lớn gì gì đều được cả, muốn diệt chủng luôn bọn chúng cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Nhưng nếu đó là sinh vật có trí tuệ cực cao, vậy thì vấn đề không còn dễ nữa. Lần này, chúng nó tập kích bị con người phát hiện và khắc chế, như vậy chúng nó có thể nghĩ cách đánh lén hay không? Ẩn núp trong bóng tối, hễ thấy nhân viên ra ngoài là tập kích? Nếu thật sự làm được, vậy chẳng phải mọi người sẽ bị nhốt chết ở trong Noah số 1 hay sao?

Huống chi... Có trí tuệ nghĩa là có thể sinh ra văn minh. Trí tuệ của bạch tuộc này đã tới cỡ nào rồi? Đã có được nền văn minh chưa?

Nói chung, nếu bạch tuộc có trí tuệ, sẽ dẫn tới rất nhiều vấn đề trở thành phức tạp theo. Không ai biết cuối cùng con người có thể gây tổn thương cho bạch tuộc ngoài hành tinh tới mức độ nào, ít nhất chiếu theo tình hình hiện tại thì rất không ổn...

Norton Marshall nhìn hình ảnh trên màn hình, thấy ở ngoài phạm vi an toàn, số lượng bạch tuộc càng lúc càng đông thì lập tức nói: "Phái tiểu đội mũ nồi xanh bắn tỉa ra. Không cần phải rời khỏi Noah, cứ ở bên trong thuyền bắn ra, cố gắng tiêu diệt tất cả những con nào nhìn thấy được... Nhưng bảo họ đừng công kích vội, chuẩn bị bắn tên lửa đạn đạo trước. Đám quái vật ngoài hành tinh đáng ghét này, thật cho rằng muốn giết con người chúng ta là giết được đó à? Đừng có coi thường con người, đồ quái vật độc ác!"

Mấy phút sau, số lượng bạch tuộc tụ tập ở ngoài khu vực an toàn tàu Noah số 1 càng ngày càng nhiều, lúc này không chỉ giới lãnh đạo cấp cao của Noah số 1, mà quân đội và dân chúng bình thường đều đã biết chuyện gì đang xảy ra. Rất nhiều người đều xông ra cửa sổ để nhìn ra ngoài. Vì căn cứ dưới lòng đất đã được sửa chữa sơ bộ, nhờ nguồn sáng nhân tạo ở trong hang, có thể nhìn thấy được không gian bên ngoài cách đó hai ba trăm mét.

Lại sau mấy phút nữa, mấy quả tên lửa đất đối đất bắn thẳng vào chỗ có bạch tuộc dày đặc nhất. Thật ra nếu không phải sợ làm không gian dưới đất bị sụp, Noah số 1 đã bắn tới mấy trăm quả tên lửa kìa, dù có cả trăm ngàn con bạch tuộc thì cũng chỉ là bàn đồ ăn mà thôi.

Tuy chỉ có mấy quả, nhưng uy lực của tên lửa đất đối đất vẫn tạo thành mấy lỗ thủng khổng lồ giữa đám bạch tuộc. Chỉ sau mấy quả oanh tạc, số lượng bạch tuộc ngoài hành tinh đã giảm hẳn bảy tám chục phần trăm. Dù bạch tuộc này ăn não ghê gớm vậy, nhưng chúng chỉ to bằng quả bóng mà thôi, cơ thể lại có vẻ rất yếu ớt, chỉ một đốm lửa bắn tới cũng đủ làm chúng bị thiêu chết rơi xuống, chứ đừng nói tới sóng xung kích do tên lửa đạn đạo tạo ra dịch tại bachngocsach. com. Chỉ sau mấy đợt oanh tạc, bên ngoài chỉ còn chưa tới một trăm con bạch tuộc.

Nhưng tốc độ phản ứng của loài bạch tuộc này cũng cực nhanh. Sau mấy quả tên lửa, số bạch tuộc còn sống sót không hề dừng lại, mà xoay thân vọt thẳng đi xa, chỉ trong tích tắc đã biến mất sạch, chỉ còn lại đống thi thể bạch tuộc đầy đất.

Trong phòng chỉ huy, ai nấy đều thầm thở phào nhẹ nhõm, chỉ có Norton Marshall cau mày hét lớn: "Tiểu đội bắn tỉa làm gì vậy? Sao không nổ súng? Sao lại để đám bạch tuộc đó chạy mất? Đi hỏi bọn họ liền cho tôi!"

Lệnh trong phòng chỉ huy còn chưa truyền ra, lúc này ở khu vực gần tiểu đội xạ kích đã chẳng còn ai nữa. Họ đều đã bị giết hết rồi, cả thành viên đội xạ kích lẫn quan sát viên đi chung, kể cả binh sĩ ở gần đó, đều đã chết vì... nội chiến...

Hơn nữa cùng lúc đó, trong số đám nhân viên đứng sát thân chiến hạm để nhìn ra ngoài cũng có ít nhất mấy trăm người đang điên cuồng công kích tất cả mọi người xung quanh. Chỉ trong thời gian ngắn, trong Noah số 1 đã có ít nhất mấy trăm người tử vong...
Bình Luận (0)
Comment