Đại Vương Bách Hóa Xuyên Không Trở Thành Mẹ Kế Ác Độc Không Được Chào Đón

Chương 417

Nhưng Lương Bảo cảm thấy mình là người không có bối cảnh gì, có tước vị cũng vô dụng nên từ chối, tiếp tục làm người hầu bên cạnh bệ hạ.

Hầu như tất cả các triều thân của Vương triều Đại Chu đều biết vê chuyện này.

Lý phu nhân biến sắc, lo sợ quan hệ giữa Liễu Phán Nhi cùng Lương Bảo thật sự rất tốt, vậy việc bà ta làm hôm nay, là đang gây hoạ rồi.

Kim Lăng Hầu dẫn theo Lương công công tiến vào, Liễu Phán Nhi đưa Lý Dung, Lý Nam và Lý Phương đi qua chào hỏi.

Lý Nam giọng nói lanh lảnh: "Lương bá bá, sao ngài lại tới đây? Không phải ngài muốn đi đến Cô Tô với Hàng Châu sao?”

Lương công công cười, nói to: "Đã đi rồi, làm chút việc rồi chuẩn bị hồi kinh. Ta có đi ngang qua Kim Lăng, biết hôm nay A Dung đã nhận tổ quy tông. Người làm bá bá như ta tất nhiên phải đến một chuyến."

Lý Dung tiến lên hành lễ, nở nụ cười thân thiết. Trong lòng con bé vô cùng cảm kích khi Lương bá bá đặc biệt đến thăm mình: "Đa tạ Lương bá bá."

Lương Bảo mỉm cười: "Không cần cảm ơn, việc ta nên làm thôi. Bệ hạ đã nhắc nhở nhiều lần, yêu cầu tiểu gia cần chú ý đến Đức Thụy phu nhân và các con. Tiểu gia cũng là làm theo mệnh lệnh.”

Trong lòng Kim Lăng Hầu run rẩy, không biết trước kia bệ hạ có biết ông ta hay không, có nhớ tới ông ta hay không. Kim Lăng Hầu không biết, nhưng ông ta đoán sau này bệ hạ sẽ nhắc đến ông ta nhiều hơn vì ông ta có một đứa con gái tốt.

Liễu Phán Nhi xuất thân là nông phụ thì sao?

Lương công công gật đầu, cười nói: "Vậy làm phiên Kim Lăng Hầu. Mấy năm nay Kim Lăng Hầu quả thực rất khác, bệ hạ đã nhắc tới nhiều lần chỉ hận không thể rèn sắt thành thép (*). Đều nói Tề gia trị quốc bình thiên hạ, trước khi nói đến trị quốc hãy nói Tề gia. Ta hy vọng sau này Kim Lăng Hầu có thể làm được."

Kim Lăng Hầu lại càng phấn khích, ông ta không nghĩ đích nữ Tạ Dung vừa về lại có quan hệ như vậy với Lương công công. Sau này ông ta nhất định sẽ đối xử tốt với đích nữ này: "Lương công công đi đường vất vả, đúng lúc đang tổ chức yến tiệc vậy trước tiên ngài hãy vào dùng bữa đã."

Được bệ hạ trong lòng quý mến, được đích thân Lương công công quan tâm. Vinh hạnh này không phải ai cũng có được sao? (*)Hận thiết bất thành cương: Hận không thể rèn sắt thành thép, ý chỉ thái độ nghiêm khắc vì muốn tốt cho ai đó hoặc gấp gáp muốn làm gì đó mà không được.

Cuộc trò chuyện đơn giản đã nói lên tất cả.

Kim Lăng Hầu vội vàng đồng ý không dám chậm trễ: "Đức Thụy phu nhân yên tâm, ta nhất định sẽ tiếp đãi Lương công công chu đáo."

Lương công công gật đầu: "Như vậy là đúng. Đức Thụy phu nhân, A Phương, A Dung và A Nam các con dùng bữa trước đi, tiểu gia sẽ dùng bữa ở tiền sảnh. Lát nữa mong A Dung có thể dẫn tiểu gia đi tham quan Kim Lăng Hầu phủ."

Liễu Phán Nhi cười nhẹ: "Vậy lát nữa gặp lại. Hầu gia, người hãy tiếp đãi Lương công công thật chu đáo."

"Cảm ơn Lương công công đã nhắc nhở, sau này bản Hầu nhất định sẽ nhớ kĩ, đối xử với A Dung thật tốt và bù đắp những năm tháng vô trách nhiệm." Kim Lăng Hầu cung kính, ông ta sẽ trở thành một người phụ thân tốt và yêu thương khuê nữ của mình.

Những người phụ nữ vừa mới nói lời châm chọc lúc này cảm thấy bồn chồn, sợ rằng Liễu Phán Nhi sẽ ghi thù. Một đám người im lặng như gà, cố gắng che giấu đi sự hiện diện của bản thân.

Lúc này, tất cả mọi người đều nhìn mẫu nhi nhà Liễu Phán Nhi, họ không còn khinh thường nữa ngược lại là sự kính trọng và cũng là e sợ.

Vừa rồi nhiều người không nói lời châm chọc, cũng không tỏ ra khinh thường Đức Thụy phu nhân. Lúc này họ lại càng không nói lời nào, thông minh tự bảo vệ bản thân.

Mặc dù Lương công công chỉ vừa đến một thời gian ngắn nhưng hắn ta mang lại bất ngờ rất lớn.

Khi Liễu Phán Nhi cùng với những đứa trẻ trở lại lần nữa, nàng ăn uống một cách bình tĩnh. Mặc dù Lý phu nhân ngồi đối diện có vẻ xấu hổ thậm chí có hơi lúng túng nhưng bà ta cũng giả vờ như không thấy.

Bây giờ nếu nàng nói chuyện với Lý phu nhân, cho dù nàng nói gì đi nữa cũng sẽ bị hiểu lầm và bị cho là lợi dụng quyền lực bắt nạt người khác.

Liễu Phán Nhi đã rất biết ơn sự giúp đỡ của Lương công công vì vậy nàng không cần phải tiếp tục tranh cãi với Lý phu nhân. Dù sao thì vừa nấy nàng cũng đã trút giận rồi.

Tê phu nhân cũng lấy lại được bình tĩnh, nàng ấy cũng đã hiểu rõ vê năng lực của Liễu Phán Nhi.

Người phụ nữ này thực sự không tâm thường, ngươi kính ta một thước ta kính ngươi một trượng. Đối mặt với sự kinh thường của người khác, nàng không hề sợ hãi. Vốn dĩ còn tưởng rằng Liễu Phán Nhi là người thô lỗ.

Lúc này Tê phu nhân mới nhận ra bản thân đã mắc sai lầm lớn.

"Liễu muội muội, món cá sóc chu ngọt này không tồi, ngươi thử xem sao." Tề phu nhân niềm nở mời. Dù sao cũng là tiệc nhận thân của tôn nữ mà lại đi làm loạn cũng khó coi: "Các vị phu nhân có thể đến chứng kiến A Dung tôn nữ ta trở về Kim Lăng Hầu phủ, ta ở đây để đa tạ mọi người. Đồ ăn vừa đủ, mọi người không cần khách sáo."

Khi mọi người thấy Tê phu nhân đứng ra hòa giải, tất cả đều đồng ý thậm chí Lý phu nhân còn khen ngợi: “Mùi vị thật tuyệt!

"Hơn nữa, nếu ta không đáp trả lại thì Lý phu nhân và những người nịnh nọt bà ta sẽ càng nói những lời không hay. Dựa vào tính tình kiêu ngạo, ưa nịnh nọt của Lý phu nhân, hài tử do bà ta nuôi dưỡng cũng sẽ không tốt đẹp gì. Làm nhi tức phụ của bà ta đúng là xui xẻo tám đời."

Liễu Phán Nhi rất thích bữa ăn này, bọn trẻ cũng vậy. Dù sao đây cũng là bữa ăn cao cấp không thể so sánh với đồ ăn ở nông thôn, chẳng trách Lý phu nhân lại cười nhạo nàng.

Thấy những người đó rời đi, Tê phu nhân cười nói: "Liễu muội muội, ngươi chỉ đánh một trận đã thành danhl"

Sau bữa ăn, Lý phu nhân chán nản rời đi. Những người vừa nãy buông lời châm chọc Liễu Phán Nhi cũng theo bà ta rời đi.

Lý phu nhân đứng ngồi không yên, cơm ăn nhạt như nước ốc. Liễu Phán Nhi lắc đầu cười nói: "Đừng nói như vậy! có những người cao cao tự đại ta có thể hiểu. Dù sao cũng có những người từ khi sinh ra đã giàu có sung túc. Tuy nhiên đây không phải là lý do khiến họ có thể tùy ý chà đạp người khác. A Dung là điều quý giá nhất trong lòng ta. Người khác có thể coi thường ta ta có thể không quan tâm nhưng con gái của ta thì không thể, đặc biệt là trong bữa tiệc nhận thân."

Mặc dù nói lời nhẹ nhàng nhưng Lý phu nhân vẫn không thể nói xin lỗi với Liễu Phán Nhi.

Tê phu nhân gật đầu: "Vốn dĩ không định bàn về chủ đề này, nhưng nghĩ lại cho dù lúc đó ta có đổi chủ đề đi chăng nữa thì Lý phu nhân vẫn sẽ nhắc đến A Dung của chúng ta khi ở bên ngoài. Ngươi nói thẳng mặt bà ta như vậy nhất định sau này Lý phu nhân sẽ không nhắc đến A Dung trong bất kì trường hợp nào nữa."

"Cứ như vậy là tốt nhất." Liễu Phán Nhi gật đầu, trong mắt lộ ra vẻ châm chọc: "Chúng ta là người ở nông thôn nhưng không phải là kẻ ngốc. Bà ta muốn tìm quý nữ cho tên nhi tử bất tài của mình, muốn mượn quyền lực thì phải biết nắm bắt. Mơ mộng cái gì chứt"

Tê phu nhân coi như đã nhận ra sự lợi hại của Liễu Phán Nhi: "Liễu muội muội, hiện tại ta cũng đã hiểu được vì sao A Dung biết mình xuất thân từ Kim Lăng Hầu phủ, nhà ngoại là Lan Lăng Hầu phủ nhưng con bé vẫn nguyện ý ở lại Lý gia. Ngươi đối xử tốt với A Dung, tốt hơn ta. Ngươi có thể bảo vệ A Dung mà không có bất kỳ sự lo lắng nào, còn ta thì không thể."
Bình Luận (0)
Comment