Đại Vương Bách Hóa Xuyên Không Trở Thành Mẹ Kế Ác Độc Không Được Chào Đón

Chương 440

Trong lén lút Tê lão phu nhân cũng nói gần đây Liễu Phán Nhi không ra ngoài, ở nhà làm máy gì đó, tò mò đi hỏi con dâu lớn: "Đức Thụy phu nhân đang làm gì vậy?"

"Thực ra con cũng không rõ ràng lắm, tuy nhiên mỗi ngày Tam đệ muội đều đi, nói là có liên quan đến lông cừu." Tề đại phu nhân cười cười, cũng không để ý, lông cừu khó ngửi như vậy, Đức Thụy phu nhân này lại không ghét bỏ.

Tề lão phu nhân nghi ngờ: "Đức Thụy phu nhân có rất nhiều suy nghĩ và ý tưởng kỳ diệu, muốn giúp gì thì cứ việc cung cấp là được. Chỉ là ta rất tò mò, lân đầu tiên Đức Thụy phu nhân đến kinh thành sao không đi dạo xung quanh đây? Hiện tại sắc thu vừa vặn, cuối thu mát mẻ, chính là thời điểm tốt để đi ra ngoài."

Tê đại phu nhân cười cười: "Nàng bận rộn làm một cái máy xử lý lông cừu nên tất nhiên sẽ không có thời gian đi ra ngoài. Ngay cả con muốn dẫn A Dung đi ra ngoài cũng bị A Dung từ chối."

Tâ lão phu nhân suy nghĩ một chút: "Tháng sau là sinh nhật của Sở Nam vương phi, đến lúc đó mang theo A Dung đi qua ngồi một chút. Quần áo trang sức cũng nên chuẩn bị."

"Vâng, mẫu thân." Tê đại phu nhân đồng ý, không chỉ chuẩn bị cho A Dung còn phải chuẩn bị cho Đức Thụy phu nhân.

Cố Thiệu đã mua xong toàn bộ những thứ Liễu Phán Nhi muốn mua, nguyên vẹn đưa đến Cố gia.

Tay nghề của những thợ mộc này rất tốt, một chút là thấm, hơn nữa còn có bản vẽ, có thể chế tạo ra máy chải lông thủ công và máy dệt sợi tương đối tinh xảo tiết kiệm sức lực.

Vì vậy để giữ ấm chỉ có thể mặc thêm một vài bộ đồ đơn.

Sợi len như vậy không có màu sắc, hơn nữa còn thô ráp không quá mêm mại.

Trước sau bận rộn một tháng cuối cùng cũng làm ra được sợi len.

Lần này làm 30 cân len, màu đỏ, xanh lá cây, xanh dương, tím, vàng nhạt. Trong đó có 10 cân sợi len màu đỏ thẫm.

Liễu Phán Nhi lấy ra rất nhiều chất ổn định chất mềm cùng với thuốc nhuộm từ trong không gian, sau đó dựa theo một tỷ lệ nhất định trộn chúng lại với nhau rồi tiến hành nhuộm màu cho những sợi len này.

Lúc này đã bước vào cuối thu, thời tiết dân dần trở nên mát mẻ nhưng lại chưa tới mức mặc áo da hay mặc áo bông.

Lông cừu sau khi chải rồi làm sạch, thuận tiện thêm vật liệu loại bỏ mùi tanh, phơi khô, sử dụng máy kéo để bắt đầu kéo sợi, cuối cùng làm thành sợi len.

"Đương nhiên, làm áo len quần len mặc trên người rất ấm áp, hơn nữa còn không công kềnh, mặc ở bên trong rất tốt."

Lúc này Tề Tam phu nhân đang rất cẩn thận vuốt ve sợi lông, không dám tin: "Màu sắc của sợi len này cũng quá đẹp chứ? Hơn nữa rất mềm mại, sờ lên rất ấm áp."

Liễu Phán Nhi gật đầu, lúc này nàng đang cầm kim để đan áo len.

Áo len mỏng thích hợp nhất để mặc vào thời điểm này.

Tề Tam phu nhân rất đồng tính: "Áo len đẹp như vậy, vừa ấm áp lại mềm mại, giá cả không hề rẻ, chỉ có quan lại thương hộ mới có thể mặc được, chúng ta có thể kiếm được một khoản lớn."

Thất Tam phu nhân nhìn Liễu Phán Nhi đã dệt ra một chiếc áo len dài, đưa tay lại sờ sờ: "Quả thật rất mềm mại! Ta có thể để nha hoàn Tú nương bên cạnh đến học cách đan áo len với người được không?"

Liễu Phán Nhi gật đầu: "Đương nhiên là có thể! Chỉ có nhiều người biết đan hơn thì càng ngày mới có thể nghiên cứu ra càng nhiều mẫu mã đa dạng, người mặc sẽ càng nhiều hơn, sợi len mới có thể bán tốt."

Nha hoàn bên cạnh cũng đi theo Liễu Phán Nhi học cách đan áo len, làm thế nào để đan ra các hoa văn?

Lý Dung cười nói: "Mợ ba, năm nào chúng ta cũng sẽ kiếm được tiền bởi vì năm nào cũng có mùa đông, năm nào cũng lạnh. Sau một năm áo len mặc sẽ trở nên cũ, tuy rằng vẫn có thể mặc nhưng tất nhiên sẽ không thoải mái bằng mặc cái mới. Người ta chú ý, tất nhiên hàng năm đều sẽ thay cái mới."

Nghe nói như thế, ánh mắt Tề tam phu nhân sáng lên: "Quả nhiên là làm ăn tốt."

Liễu Phán Nhi bảo nha hoàn đưa một ít cho Tề lão phu nhân và Tề đại phu nhân.

Đương nhiên cũng không thể thiếu Cố gia cùng với phương pháp đan áo len cũng đưa qua.

Ngay khi Liễu Phán Nhi bận rộn đan áo len thì mấy thợ thủ công đã làm ra hơn trăm cân len.

Tay nghề của nha hoàn Tề phủ và Tú nương rất khéo léo, không chỉ học được cách đan len do Liễu Phán Nhi dạy hơn nữa còn tự nghĩ ra rất nhiều cách đan đẹp hơn.

Trong lúc nhất thời cả Tê phủ bởi vì sợi len mà càng thêm náo nhiệt.

Tê lão phu nhân sờ sờ áo len mềm mại mặc trên người, không ngừng tán thưởng: "Lúc trước chúng ta còn cảm thấy Đức Thụy phu nhân làm không được, không ngờ đây mới có một tháng mà áo len mềm mại cũng đã mặc trên người tai"

Tê đại phu nhân cũng gật đầu: "Đúng vậy, trước kia đều phải mặc mấy lớp quần áo mà vẫn cảm thấy gió lùa. Nhưng bây giờ sau khi mặc áo len bên trong, không cồng kênh lại còn rất ấm áp."

Người sáng suốt đều có thể nhìn ra đây là cơ hội tốt để kiếm tiền, Tê đại phu nhân không thể tham dự, trong lòng tiếc nuối. Tuy nhiên cũng may Tề gia có người tham dự, cũng không phải bận rộn vô ích.

"Máy kéo sợi và máy chải lông được cải tiến của Đức Thụy phu nhân, ngay cả thợ thủ công có kinh nghiệm nhìn cũng không ngừng khen ngợi. Tất nhiên sợi len như vậy sẽ trở nên phổ biến ở kinh thành, thậm chí những nơi khác ở Đại Chu. Đức Thụy phu nhân còn muốn làm ăn với ta, chúng ta đã thương lượng xong, ta lấy một vạn lượng để nhập cổ phần."

Quả nhiên sau khi Tê tam phu nhân nói như vậy, Tê lão phu nhân không muốn tham gia cổ phần, gật đầu cười nói: "Vậy ngươi phải học hỏi thêm Đức Thụy phu nhân, làm thật tốt việc làm ăn này."

Nếu như các nàng lại muốn tham gia cổ phần thì lại có vẻ Tề gia lòng tham không đáy.

Tê Tam phu nhân lo lắng cho mẫu thân và đại tẩu nên cũng muốn tham gia một chân, trước tiên chứng tỏ nàng đã góp vốn.

Tê đại phu nhân trong lòng hâm mộ: "Vậy ta chúc Tam đệ muội và Đức Thụy phu nhân mỗi ngày đều thu được bạc."

Tê Tam phu nhân phụ họa: "Ta xem như hiểu rõ vì sao bệ hạ và Hoàng hậu nương nương lại coi trọng Đức Thụy phu nhân như vậy. Đầu óc nàng rất thông minh, nàng muốn làm chuyện gì thì cho dù có khó khăn cũng có thể nghĩ ra cách để giải quyết."

Ngày hôm sau Lương Bảo nhận được tin tức, sai người mang đồ vào.

Liễu Phán Nhi đưa những thứ này lên cũng không trông cậy vào bệ hạ và Hoàng hậu nương nương dùng, chỉ là hàng làm mẫu bày tỏ rõ tấm lòng mà thôi.

Liễu Phán Nhi chuẩn bị mười cân len sợi đủ màu sắc và sáu chiếc áo len, mang tất cả đến trạch tử phường Bình Khang cạnh nhà Lương Bảo Công Công. Một trong số những chiếc áo len và quần len đó, là được làm theo dáng người của Lương Bảo.

Lần trước Liễu Phán Nhi đã gặp bệ hạ và Hoàng hậu, bởi vậy nàng đã sai người hầu dùng sợi len mới có màu đỏ và xanh biếc đan thành bộ áo quần len, chuẩn bị tiến cung đưa cho Hoàng hậu nương nương và bệ hạ. Đương nhiên đồ Hoàng hậu nương nương và bệ hạ dùng đều phải trải qua kiểm tra nghiêm khắc.

Triệu hoàng hậu tò mò, cảm thấy sờ vào mêm mại ấm áp: "Lương công công, đây là đồ vật mới làm của Đức Thụy phu nhân?"

Đương nhiên thứ tốt như vậy nên giao cho hoàng hậu nương nương và bệ hạ thử.

Nhưng những thứ này, không thể tùy tiện đưa đến trước mặt hoàng hậu nương nương và bệ hạ, sau khi Lương công công tìm thái y kiểm tra cẩn thận và xác nhận không sao, mới lấy cho hoàng hậu nương nương.

Lương công công nhìn chiếc áo len bên trong, tìm thấy bộ của hắn ta, màu nâu nhạt, mặc trên người, thật sự ấm áp.

Lương công công cung kính trả lời: "Hoàng hậu nương nương, nô tài đã mặc vào, vô cùng ấm áp, hơn nữa nhẹ nhàng không cồng kênh. Ngoài ra, Đức Thụy phu nhân còn nói sợi len này, có liên quan đến việc Đại Chu có thể quyết định sinh tử tôn vong của bộ lạc và quốc gia phía tây bắc hay không."
Bình Luận (0)
Comment