Lý Phương nghĩ nghĩ, nói với A Lệ:A Lệ, mặc dù trong cửa hàng có tiểu nhị giúp đỡ, nhưng mà nương vẫn muốn qua đó xem một chút. Nếu có lời gì thì con cứ nói với nương, đừng giữ ở trong lòng. Dù sao thì tất cả những gì nương làm cũng chỉ vì muốn chúng ta sống tốt." A Lệ gật đầu: "Vâng, con biết." Lưu thị hoài nghỉ: "A Lệ, đến cùng là con muốn nói gì? Đừng sợ, cứ nói ra. Nếu nương có thể làm được thì nương nhất định sẽ làm giúp con. Nếu nương không làm được thì vẫn còn Liễu di và Tam thúc." Trước khi Lý Phương đi cũng đã cổ vũ muội muội, ăn ngay nói thật. Đợi đến lúc tỷ tỷ rời đi, Lý Lệ lấy dũng khí, nói với mẹ Lưu thị: "Nương, con biết giữa trưa người và Liễu di nói chuyện về hôn sự của con và tỷ tỷ." Lưu thị sững sờ, nhíu mày hỏi: "Các con ở bên ngoài nghe lén sao?”
Mặc dù không phải Lý Lệ nghe lén nhưng Lý Lệ cũng không nói ra là Lý Nam nghe lén, chỉ gật đầu một cái.
"Nương, không phải nhị ca Trân gia không tốt, chỉ là con muốn gả cho người có học thức, giống như Cố đại nhân. Đây bụng kinh luân, thi từ ca phú, cái gì cũng biết, sau này con cũng có thể làm phu nhân nhà quan."
Nghe nói như thế, nét mặt của Lưu thị có chút sầu khổ, nàng ấy chỉ sợ chuyện này, nhưng nếu con gái đã thích thì chỉ sợ nàng ấy cũng không khuyên được.
"A Lệ à, lại đây, con có thể nói suy nghĩ trong lòng mình với nương khiến nương rất vui vẻ. Chỉ là, chuyện thành thân này không phải chuyện chỉ cân suy nghĩ một chút là được. Nhất định phải tìm nhà đáng tin, nếu không sau này sẽ phải chịu khổ một đời. Con có nhớ vào ngày sinh nhật của Lý Thái nãi nãi, đại thúc trưởng thôn đã thuê một gánh hát tới không? Con không cảm thấy người vợ cả ở trong đó đáng thương sao?”
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Lý Lệ gật đầu, không phản bác lời của mẹ: "Đương nhiên là đáng thương, còn chưa được trải qua cuộc sống tốt đẹp. Đến khi chồng mình công thành danh toại thì lại được công chúa nhìn trúng. Nhìn như một gia đình hài hòa, thực ra đều đang chà đạp vợ cả, cả một nhà đều quên khoảng thời gian ăn thịt người vợ cả. Nhưng cũng không thể nói người có học thức đều không đáng tin cậy, muốn nhờ nương và Liễu di chọn một nhà đáng tin cậy cho con."
Lưu thị thấy ánh mắt kiên định của con gái, quyết tâm phải tìm người có học thức thì thở dài một tiếng: "Con nghĩ kỹ chưa?" Lý Lệ gật đầu, giọng nói kiên quyết: "Nương, con đã nghĩ kỹ, con chỉ muốn gả cho người có học thức. Nếu như có thể đầu bạc răng long, mỹ mãn là tốt nhất. Nếu như bọn họ đối xử không tốt với con thì con sẽ hòa li." Nghe nói như thế, Lưu thị lắc đầu, thở dài một tiếng: "Nói thì rất dễ, nếu con không thoải mái thì đúng là có thể hòa ly. Nếu chưa có con thì con có thể làm như vậy. Nhưng đến khi có con thì đứa nhỏ phải làm sao nếu con hòa ly? Người ta sẽ để con đưa đứa nhỏ rời đi sao? Cho dù có muốn thì con cũng phải dùng một khoản tiên lớn và rất nhiều lợi ích để đổi lấy." "Con suy nghĩ lại một chút, nếu con có quyết tâm, không dẫn đứa bé đi. Đứa bé kia rơi vào nơi đó, nó sẽ có cuộc sống tốt sao? Đều nói thà xin cơm nương, còn hơn ở cùng cha làm quan. Có mẹ kế thì cũng sẽ có cha kế. Đứa nhỏ lúc trước sẽ bị chướng mắt. Nếu rơi vào tay mẹ kế thì sẽ thêm thảm đến mức nào chứt"
Nghe nói như thế, Lý Lệ run một cái: "Nương, vậy phải làm sao bây giờ? Nhưng mà con chỉ thích đọc sách người, dáng vẻ hào hoa phong nhã, không thích người luyện võ c.h.é.m chém g.i.ế.c giết. Con còn muốn làm quan phu nhân, còn muốn có cáo mệnh." Mặc dù trong lòng sợ, nhưng sự yêu thích người có học thức vẫn không thay đổi. Lưu thị biết tiểu nữ nhi luôn luôn mạnh mẽ, có chủ ý.
Bây giờ có thể chủ động nói với nàng, chứng minh trong lòng thật sự muốn như vậy.
Nếu như không tìm nhà chồng dựa theo ý của cô bé thì cho dù có xuất giá thì cả một đời cũng không cam chịu. Thôi, con cái đều là nợ.
Chuyện quan trọng nhất đời người chính là hôn sự.
Nếu như cô bé đã thích người có học thức thì cứ tìm cho cô bé.
"Chuyện này, con đừng vội. Nếu con muốn tìm người có học thức thì phải dựa vào Liễu di của con. Mẹ làm sao có thể tìm người có học thức đáng tin cho con? Trấn Cát Tường chúng ta còn không có ai có công danh."
Lý Lệ thấy thế thì nở nụ cười, nhỏ giọng nói: "Nương, thực ra cũng không phải không có, trong học đường có một văn tú mới. Hắn cũng có công danh."
Nghe nói như thế, Lưu thị lập tức trừng con gái, đưa tay nhéo tai con gái: "Sau này con cách xa văn tú mới một chút. Hắn có công danh túi tài, nhưng đã đi thi nhiều năm như vậy rồi, cũng sắp đến ba mươi, nếu còn không thi đậu thì đời này cứ mãi như vậy."
"Vốn chuyện này cũng không tính là gì, nhưng hắn học vẹt, trong nhà cũng chỉ có một mẹ già, bây giờ hắn còn không đồng ý kết hôn, cả ngày chỉ biết có Hoàng Kim Ốc, Nhan Như Ngọc ở trong sách. Nương của hắn gấp muốn chết, bảo hắn thành thân thì hắn còn kêu chưa thấy ai phù hợp, còn nói phải chờ mình đậu tiến sĩ, còn đang có giấc mộng đẹp ở trên bảng Nhãn đấy!"
Đương nhiên là Lý Lệ biết những chuyện mà nương mình nói, liền vội vàng giải thích: “Nương, con không coi trọng văn tú mới, con chỉ nêu ví dụ là trấn Cát Tường chúng ta có tú tài có công danh. Ngài và Liễu di tìm một người có học thức cho con ở huyện thành được không?" ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Lưu thị thở dài một tiếng, gật đâu một cái: "Nương sẽ nói chuyện với Liễu di của con. Chúng ta sẽ cẩn thận khảo sát, nhưng biết người biết mặt không biết lòng. Bây giờ tốt, chưa hẳn về sau sẽ tốt, chúng ta sẽ không hại con, nhưng cũng không thể cam đoan cả một đời của con đều tốt."
Nghe nói như thế, Lý Lệ nghi hoặc: "Vậy nương chọn đại ca ca Đường gia cho tỷ tỷ, chẳng lẽ có thể cam đoan cả một đời của tỷ tỷ con sẽ tốt sao?"
Lưu thị thấy nữ nhi cái hiểu cái không thì kiên nhẫn giảng giải: "Ta cũng không thể cam đoan, nhưng nếu như tỷ của con và con lớn của Đường gia thành thân, cha mẹ hắn ở ngay trên trấn Cát Tường của chúng ta, ở ngay dưới mí mắt của nương, cách gần đây, nhấc chân đã đến."
"Hơn nữa, về sau Đại Trụ sẽ không đi theo tam thẩm của con mà sẽ đi theo tam thúc con làm việc. Cho dù là thật lòng hay giả dối thì cũng không dám thất lễ với tỷ của con. Còn nữa, đây cũng là một gia đình mà nương và ngươi tam tham con cam thay nhan pham cua ho tốt.
"Đường nương tử không tệ, Đường Vân Sơn cũng rất tốt, Đường Đại Trụ cũng rất tốt. Nếu tỷ con gả sang đó thì cuộc sống sẽ thoải mái. Mặc dù không quá giàu nhưng cuộc sống sẽ êm ả. Trái lại, nếu con muốn gả cho người có học thức. Nếu gả cho tiến sĩ thì chưa chắc người ta sẽ coi trọng hơn."
"Nếu như gả cho tú tài, ai biết đời này có thể thi đậu tiến sĩ hay không? Cũng không phải chưa có ai thi cả đời không đậu. Nếu người kia có hoa tâm, còn thu hút ong bướm ở bên ngoài, lại còn cần đến đồ cưới của con thì có phiên không? Nếu như mẹ chồng tự cao tự đại, còn muốn chèn ép con dâu, cho nên sẽ ngáng chân con, như vậy thì có khó chịu không?”
Nghe thấy lời của nương, A Lệ gãi đầu một cái, có vẻ như nương nói rất đúng: “Nương, vậy người nói xem làm sao bây giờ? Con chỉ thích người đọc sách, nhưng lại không muốn trải qua mấy vấn đề kia của người vừa nói."
Lưu thị cười khổ: "Ôi, cái con bé này." "Nương, người ta cũng chỉ thích người thư sinh giống Cố đại nhân, có làn da trắng, hơn nữa phong thái tuấn lãng, rất đẹp! Nương, nếu người là con thì người có động lòng không?”