Đại Vương Bách Hóa Xuyên Không Trở Thành Mẹ Kế Ác Độc Không Được Chào Đón

Chương 506

"Vốn đúng là như vậy, thỉnh thoảng Đại Chu các ngươi nói có tiền thì có thể sai khiến ma quỷ."

"Có bạc thì tất cả sẽ được giải quyết dễ dàng. Ngươi có thể ăn ngon, dùng tốt, thậm chí còn có thể mua nhà."

"Như vậy thì cũng không cần quay về Cố gia vào ngày nghỉ. Ngươi muốn bày trí trong nhà như thế nào cũng được, không cần nhìn sắc mặt người khác."

Cố Tấn tưởng tượng thấy cuộc sống như thế thì cảm thấy đúng là rất tốt, cũng động lòng.

Sau một phen suy tư, cuối cùng Cố Tấn gật đầu.

"Đúng là biện pháp của ngươi rất tốt, dù ta không có tiên vốn, nhưng ta có thể lợi dụng quan hệ của ta và tam thúc để lấy được hàng hóa."

"Chỉ là làm sao ngươi có thể cam đoan lân nào hàng hóa cũng được vận chuyển an toàn đến nước Nhật?"

"Ta chưa từng đến nước Nhật, ta cũng chưa từng ngồi trên chiếc thuyền kiên cố của các ngươi, cho nên ta cũng không tin.

Kawamoto Jiro nghe thấy Cố Tấn đồng ý thì vô cùng vui vẻ.

"Nếu như ngươi không tin ta thì ta có thể dẫn ngươi đến đội thuyền lớn của chúng ta cho ngươi xem."

"Thuyền lớn của chúng ta đã được cải tiến nhiều lần, vô cùng kiên cố rắn chắc, có thể vượt qua được sóng gió trên biển." "Chỉ cần ngươi lên trên thuyền thì ngươi sẽ nhìn ra thuyền biển bây giờ của chúng ta khác thuyền quan của Đại Chu."

Mắt của Cố Tấn sáng lên, lộ vẻ hiếu kỳ. "Ta thật sự có thể lên thuyền lớn của các ngươi xem sao? Có ảnh hưởng gì đến ngươi không?”

Nhìn thấy Cố Tấn lập tức rơi vào bấy thì Kawamoto Jiro vô cùng nhiệt tình. "Ta là chủ thương đội, tất cả những thứ này đều là của ta, hàng hóa được vận chuyển cũng là hàng hóa của ta."

"Ta muốn dẫn bằng hữu của mình lên thuyền, chẳng qua cũng chỉ là việc dễ như trở bàn tay."

DTV

Cố Tấn nghĩ nghĩ sau đó gật đầu, lộ vẻ cảm kích.

"Đa tạ xuyên huynh, đã giúp ta mở rộng kiến thức. Có thuyền biển thật sự cứng rắn cũng đủ lớn thì ta sẽ đồng ý chuyện hợp tác.

Kawamoto Jiro hớn hở, thấy chuyện này sắp.

Hắn lôi kéo cánh tay Cố Tấn: "Bây giờ chúng ta đã ăn uống no đủ, không nên trì hoãn, bây giờ liền đi."

Cố Tấn bị Kawamoto Jiro lôi kéo, ra đến bên ngoài lên xe ngựa, đi thẳng đến bến cảng Kim Lăng.

Ở bến cảng nước sâu này, có rất nhiều thuyền biển của các quốc gia.

Không chỉ có nước Nhật, còn có từ nước đến từ Nam Dương, thậm chí còn có rất nhiều thuyền đến từ Ba Tư bên kia. Thuyền của các quốc gia khác nhau không có cùng phong cách, phía trên còn có cờ và chữ viết khác nhau.

Đây là lần đầu tiên Cố Tấn đến chỗ này, trợn mắt há hốc mồm mà nhìn chung quanh.

"Cảnh ở tiên giới cũng không thể hơn cảnh này được!"

Kawamoto Jiro cười cười: "Vào nửa tháng trước, ở đây còn có nhiều thuyền biển hơn."

"Qua năm ngày nữa, thuyền ở trên bến cảng sẽ đựng đầy hàng hóa, đều sẽ lục tục ngo ngoe rời đi."

"Hôm nay ta mang ngươi lên trên thuyền xem, ngươi nhất định phải suy nghĩ tỉ mỉ, mau chóng quyết định."

"Nếu như thế thì chúng ta cũng có thể nhanh chóng mang hàng tốt lên, bằng không thì chỉ có thể đợi lần sau."

Cố Tấn rất sốc, nhìn chiếc thuyền biển thật cao.

Sau khi lên trên thuyền, nhìn thấy buồng cực lớn trên thuyên, còn chở đây hàng hóa.

Kawamoto Jiro ở bên cạnh giới thiệu: "Chúng ta đã cải tiến thuyền biển rất nhiều, có thể chống lại với sóng gió."

"Dù một bộ phận dưới khoang thuyền bị hỏng thì thuyền cũng sẽ không bị chìm bởi vì buồng nhỏ trên tàu được tách riêng ra, không thông lại với nhau.”

"Người chèo thuyên cũng sẽ mau chóng sửa chữa chỗ hỏng, đổ nước ra ngoài..." Cố Tấn như một đứa trẻ nhỏ hiếu kỳ, hỏi: "Ngoại trừ những thứ này thì còn có gì không giống với thuyền của Đại Chư?" Kawamoto Jiro dương dương đắc ý, căn bản cũng không nghĩ tới chuyện Cố Tấn đang thử thăm dò mình.

Bởi vậy hắn ta nói ra hết chỗ sửa đổi trên thuyền một lần.

Cố Tấn vẫn luôn nhớ kỹ, hơn nữa còn đi nhìn một lần.

Sau khi xem xong, Cố Tấn không tiếc mà dùng lời hay nhất để khen ngợi.

"Các ngươi không hổ là quốc gia trên biển, các ngươi có kinh nghiệm phong phú về cách khống chế khi ở trên biển." Kawamoto Jiro cảm thấy tự hào, dương dương đắc ý.

"Đó là điều đương nhiên, chúng ta biết, nếu muốn rời khỏi hải đảo đi ra ngoài thì phải tạo ra chiếc thuyền thật cứng rắn." "Nước Nhật chúng ta cũng có rất nhiều nhân tài, sau khi không ngừng cải tiến thì mới có thành quả bây giờ."

Vào lúc này Kawamoto Jiro hoàn toàn không đề cập đến khả năng đóng thuyền kém cỏi trước đây của bọn họ, cửu tử nhất sinh tới Đại Chu một chuyến.

Về sau bọn họ nhìn thấy thuyền biển Đại Chu, vừa lớn vừa rắn chắc thì mới dùng trăm phương ngàn kế để học tập.

Sau khi học được, từ cửu tử nhất sinh đã giảm được một nửa thiệt hại.

Bình quân mỗi mười chiếc thuyền thì sẽ có năm chiếc quay về.

Về sau trong quá trình ra khơi, không ngừng sửa đổi, thuyền biển của bọn họ dần dân vượt qua Đại Chu.

Bây giờ thuyền biển của Đại Chu chỉ có thể di chuyển ở khu vực gần duyên hải Đại Chu hay lên xuống nam bắc bằng một đường thuyền cố định.

Dựa vào kỹ thuật bây giờ thì cũng đủ dùng, cho nên họ cũng không tiếp tục nghiên cứu phát triển.

Cố Tấn xem xong thuyền lớn, còn chưa xuống thuyền thì hắn ta đã đồng ý. "Xuyên huynh, bây giờ ta tin tưởng ngươi có đầy đủ năng lực vận chuyển số hàng hóa này đến nước Nhật, kiếm được lợi nhuận to."

Cuối cùng thì trái tim của Kawamoto Jiro cũng trở về chỗ cũ: "Chọn ngày không bằng đúng ngày, hôm nay ta sẽ dẫn ngươi đi gặp thương gia Kim Lăng." Dù sao cũng là diễn kịch, cho nên Kawamoto Jiro cũng không cần phải thay ngày khác.

Cố Tấn gật đầu: "Đa tạ Xuyên huynh!" Chuyện sau đó đều thuận lợi đến kỳ lạ, bọn họ đi tới thương hội Ngô gia.

Quản sự của thương hội Ngô gia biết chất tử Cố tổng đốc Cố Tấn muốn một nhóm hàng, hắn ta không làm chủ được cho nên đã báo cáo cho chủ nhân.

Sau khi Ngô đông gia xác nhận thân phận của Cố Tấn thì cũng đồng ý.

Không chỉ cho Cố Tấn hơn ngàn cân lá trà, còn nói sẽ cho Cố Tấn hơn ngàn tấm tơ lụa, và hơn ngàn bộ đồ sứ.

Xem xét giá trị hàng hóa, lại là 5 vạn lượng, lúc này hắn ta có chút do dự.

Ngô đông gia mịt mờ nhìn thoáng qua Kawamoto Jiro.

Kawamoto Jiro lộ vẻ nghi hoặc: "Cố huynh, cũng đã nói xong rồi, tại sao ngươi lại đổi ý?" Cố Tấn do dự: "Xuyên huynh, con số quá lớn, lỡ như có chuyện gì xảy ra thì ta không bồi thường nổi."

Ngô đông gia cười cười: "Thương đội của Kawamoto luôn luôn thỏa đáng. Chúng ta hợp tác nhiều năm, Cố thiếu không cần phải lo lắng."

Kawamoto Jiro cũng gật đầu một cái, rất tán thành.

"Đúng vậy, yên tâm đi. Chúng ta là huynh đệ tốt, cứ tính tiền bồi thường cho ta, còn tiền lời của ngươi."

"Tiền tài là vật ngoài thân, sống không dùng hết thì c.h.ế.t cũng không thể mang theo. Kawamoto không có yêu cầu gì khác, chỉ cầu một tri kỷ như Cố huynh." Cố Tấn nghe nói như thế thì rất xúc động, nắm c.h.ặ.t t.a.y Kawamoto Jiro.

"Xuyên huynh, ngươi thực sự đối xử với ta quá tốt. Cố mỗ nhất định sẽ đối xử thật lòng.”

Kawamoto Jiro gật đầu: "Ngươi và ta là huyện đệ tốt, tất nhiên là phải đối xử thật lòng.”

Cuối cùng Cố Tấn đưa ra quyết định, kiên định với quyết định của mình, thể hiện rõ sự cổ hủ cố chấp của mình.

"Ngươi đối đãi với ta như huynh đệ, muốn giúp ta kiếm tiền, nhưng ta không thể làm ngươi khó xử."

"Bởi vậy ta quyết định lượng sức mình, đội chiếc mũ vừa với đầu của mình. Ngô đông gia, ta muốn mỗi thứ này một nửa, được không?”

Ngô đông gia thâm mắng trong lòng, đưa tới cửa bạc, thế mà đều không cần.

Đúng là một cái chày gỗi

Nhưng mà, đây là yêu cầu của Kawamoto diro phải thỏa mãn mọi yêu cầu của Cố Tấn.

Đối với Kawamoto.Jiro mà nói, Ngô đông gia nghe lời thì hắn ta cũng sẽ kiếm được tiền.

Còn về chuyện những người này có mục đích riêng hay không thì hắn ta cũng không muốn biết, cũng không muốn nghe ngóng.
Bình Luận (0)
Comment