Đại Vương Bách Hóa Xuyên Không Trở Thành Mẹ Kế Ác Độc Không Được Chào Đón

Chương 564

Lệ thái phi ở bên cạnh cũng nhớ tới chuyện cuồng vọng mà nữ nhi mình làm. "Bệ hạ, phải phạt nó thật nặng! Nếu không lần sau còn không biết sẽ làm ra chuyện gì nữal" "Nếu thật sự bị người Nhật bắt được, ép buộc bệ hạ cho dù bệ hạ đồng ý dùng vũ khí đổi thì ta cũng không đồng ý!" "Cái này gọi là tự làm bậy không thể sống, tự cho là đúng nên phải bị phạt, không thể liên luy người khác." Cửu công chúa làm bộ dáng rất đau, ôm cái tay Chu Bình đế đang nhéo lỗ tai nàng ấy. "Hoàng huynh, Tử Hà biết sai rồi, huynh hãy bỏ qua cho ta lần này đi!" "Mẫu phi vừa mới cho muội một cái tát, nhìn xem mặt của ta vẫn còn sưng đỏ!" "Lần này đi Kim Lăng ta thu hoạch được khá nhiều, không chỉ có lập công lớn còn tìm cho huynh một người muội phu rất giỏi giang."

Triệu Hoàng Hậu thấy bệ hạ động thủ, nhanh chóng đưa tay can ngăn.

"Bệ hạ, Tiểu Cửu cũng lớn rồi không thể động thủ giáo huấn."

Chu Bình đế thấy Hoàng Hậu nói đỡ lúc này mới bỏ tay ra.

Nhưng khi nhìn thấy trên mặt, tai của Cửu công chúa hơi đỏ Chu Bình đế lại có chút đau lòng.

"Nhanh chóng lấy thuốc bôi lên! Giáo huấn lần này muội nhỡ kỹ cho trẫm, lần sau tái phạm sẽ không dễ dàng tha thứ như vậy đâu.”

Cửu công chúa nghe hoàng huynh bỏ qua cho nàng ấy mới thở phào một hơi, lay lay cánh tay Chu Bình đế.

"Cảm ơn hoàng tẩu cứu ta."

Triệu Hoàng Hậu cười cười: "Vậy về sau muội nên nghe lời hơn, cũng không thể không biết nặng nhẹ." "Lệ mẫu phi chỉ có một mình muội là nữ nhi, nếu muội có chuyện gì không hay xảy ra thì bà ấy sống ra sao?"

Lệ thái phi nghe vậy, ánh mắt hơi đỏ.

Bệ hạ và Hoàng Hậu là thật tình thương yêu Tiểu Cửu mới có thể tức giận như vậy, mới ra tay giáo huấn.

Hiện tại Lệ thái phi vô cùng may mắn, lúc trước được bệ hạ sủng ái cùng thân sinh mẫu thân của hắn ta chiếu cố.

Tuy năm đó chỉ là chuyện nhỏ không tốn sức gì nhưng bệ hạ vẫn luôn ghi nhớ.

Sau khi đăng cơ cũng cung kính bà ấy hơn, đối với Tiểu Cửu Nhi rất yêu thương. Cửu công chúa liên tục gật đầu, vội vàng cam đoan.

"Hoàng huynh, hoàng tẩu, mẫu phi, Tử Hà sẽ không dám... lấy thân mạo hiểm nữa." "Chuyện lần này thật sự rất gấp..."

Với tư cách là nhân chứng cũng là người chủ đạo, Cửu công chúa đã nói toàn bộ chuyện tình cho Chu Bình đế và Triệu Hoang Hau.

Kể lại như vậy còn chi tiết hơn sổ con của Cố Thiệu và Lý Nguyên Thanh trình lên. Đồng thời cũng khiến cho Chu Bình đế hiểu biết thêm về người Nhật, vẫn luôn trăm phương ngàn kế, mưu đồ gây rối với Đại Chu.

Chu Bình đế nhẹ nhàng xoa đầu Cửu công chúa, giọng ôn hoà.

"Tuy nói Tiểu Cửu Nhi lần này lỗ mãng nhưng một lòng trung tâm, cũng là vì cơ nghiệp Đại Chu.”

"Tuy thân là nữ tử nhưng có thể thời thời khắc khắc giữ gìn hoàng thất Đại Chu ta, lợi ích của Đại Chu đúng là khó có được." "Phải phạt muội tự tiện làm chủ lấy thân mạo hiểm nhưng đồng thời cũng muốn thưởng cho muội lần này lập công lớn”" "Tiểu Cửu, muội nói thử xem bản thân muốn được thưởng cái gì?"

Lệ thái phi bên cạnh nghe vậy vội vàng ngăn cản. "Be hạ, người cũng không thể. nuông chiều Tiểu Cửu như vậy. Cho dù nó lập công nhưng nó cũng phạm sai lâm lớn, ưu khuyết điểm như nhau."

"Làm mẫu phi, ta muốn nhốt nàng trong cung, một năm không được ra khỏi cung thành thật cùng ta sao chép kinh Phật." Vừa nghe đến một năm không thể ra khỏi cung, Cửu công chúa nháy mắt trừng lớn mắt.

"Không thể ra khỏi cung, này cũng quá nhàm chán rồi?"

Lệ thái phi trừng mắt nhìn Cửu công chúa một cái: "Con im miệng cho tal

Cửu công chúa rụt đầu, trốn ra sau Triệu Hoàng Hậu.

Triệu Hoàng Hậu nhìn Cửu công chúa bị giáo huấn đến đáng thương, vội nói sang chuyện khác.

"Tiểu Cửu, vừa rồi muội nói tìm cho bệ hạ một muội phu tốt. Vậy muội được như mong muốn rồi?"

Cửu công chúa liên tục gật đầu, mặt mày hớn hở.

"Đương nhiên, Cố Thiệu tâm duyệt với ta. Cố gia lão phu nhân đã bảo Đức Thuy

phu nhân làm mai, giúp đỡ cầu hôn." “Nhưng Đức Thuy phu nhân đang có thai nên không thể tự mình đến kinh thành, cho nên viết thư nhờ Te tam phu nhân của Lan Lăng hầu phủ hỗ trợ lo liệu."

Chu Bình Đế có chút không tin, nhíu mày. "Tiểu Cửu, có phải lại không từ thủ đoạn, làm xằng làm bậy với Cố ái khanh của trâm hay không?"

Nghe vậy Cửu công chúa lắc đầu liên tục, chớp chớp đôi mắt.

"Nếu ta muốn không từ thủ đoạn còn phải chờ tới bây giờ sao?"

"Ta muốn chính là phu quân lưỡng tình tương duyệt, cũng không phải nam sủng." "Hơn nữa, Tử Hà ta luôn lấy đức thu phục người, hoàn toàn sẽ không ép buộc Cố Thiệu."

"Hiện tại sở dĩ Cố Thiệu đồng ý đương nhiên là bởi vì kinh diễm mỹ mạo của bản công chúa, bị thuyết phục bởi tâm địa thiện lương, tính cách ôn hoà của bản công chúa.”

Lệ thái phi nghe những lời này của nữ nhị, vội che mặt.

Tính cách nàng ấy từ trước đến nay đều là ôn nhu không nghĩ tới lại sinh ra được một nữ nhi tuỳ tiện điêu ngoa bốc đồng. Nhưng nữ nhi này cũng coi như tâm địa thiện lương, phân biệt đúng sai là một trong số ít những ưu điểm.

Nhưng trong hoàng cung nếu không phải có bệ hạ và Triệu Hoàng Hậu che chở, chút ưu điểm ấy nói không chừng còn có thể hại c.h.ế.t Tiểu Cửu.

Triệu Hoàng Hậu che miệng cười, nàng ấy không có nữ nhi, từ trước đến nay coi Cửu công chúa như nữ nhi mà đối đãi. Nhìn Cửu công chúa sôi động như vậy cũng có chút vui mừng. Chu Bình đế không cho là đúng, lắc đầu cười lạnh.

"Dung mạo của muội có vài phần giống với Lệ mẫu phi, ngũ quan tỉnh xảo, có chút xinh đẹp.

"Trãm cũng biết tâm địa muội thiện lương. Chỉ có tính cách ôn hoà này muội là đang nói ngược hả?"

"Là ai ba ngày cưỡi ngựa hai lần? Là ai thường xuyên dùng roi đánh người ở kinh thành? Muội như vậy mà gọi là tính cách ôn hoà sao?"

DTV

Cửu công chúa chớp chớp mắt, sau đó nghĩ một chút lại vô cùng khẳng định mà gật đầu.

"Hoàng huynh, huynh không thể chỉ nhìn bê ngoài, huynh phải nhìn đến bản chất bên trong. Dưới vẻ ngoài hoạt bát sáng sủa của muội còn có một trái tim ôn nhu thiện lương."

Chu Bình đế nghe vậy dở khóc dở cười, lấy tay nhéo mặt Cửu công chúa giống như Cửu công chúa khi còn nhỏ. Cửu công chúa nhanh chóng lui ve sau ôm mặt: "Hoàng huynh, đau... rất đau!" Chu Bình đế quên vừa rồi Lệ mẫu phi đã tát Cửu công chúa một cái, vội thu tay lại. "Trâm phát hiện lần ra ngoài này của Tiểu Cửu, người linh hoạt hơn, hơn nữa cũng rất biết ăn nói."

Tiểu Cửu cong môi cười, nghĩ tới tỷ tỷ Liễu Phán Nhi mà nàng ấy kết nghĩa kim lan.

"Đó là đương nhiên, trước kia nội tâm muội cô độc mặc dù có hoàng huynh, hoàng tẩu và mẫu phi thương muội nhưng muội không có bằng hữu."

"Lần này, muội có bạn tốt lại còn là thầy tốt bạn hiền đặc biệt thú vị, hơn nữa chúng ta nói chuyện với nhau rất vui, trở thành tỷ muội kết nghĩa kim lan."

Chuyện này Cửu công chúa không có viết thư báo cho Chu Bình đế và Triệu Hoàng Hậu, cũng không nói cho Lệ thái phi.

Ba người nghe được điều này, cũng có chút giật mình. Chu Bình đế bỗng nhiên hiểu ra, khen ngợi nhìn về phía Cửu công chúa: "Tiểu Cửu Nhi, Đức Thuy phu nhân rất thú vị sao?"

Cửu công chúa gật đầu liên tục: "Cái kia là đương nhiên rồi, ngay từ đầu đã tỷ ấy đã coi muội là công chúa. Sau này muội phát hiện nàng ấy rất thú vị nên chơi càng vui vẻ hơn."

"Thật sự là hận gặp nhau quá muộn, cho nên chúng ta kết nghĩa kim lan, trở thành tỷ muội. Đức Thụy phu nhân tuy rằng không phải thế gia quý nữ, nhưng Tiểu Cửu cảm thấy nàng ấy tốt hơn so với những thứ thế gia quý nữ kia."

Triệu hoàng hậu nở nụ cười: "Đức Thụy phu nhân chắc chắn rất thẳng thắn, có thể cùng Tiểu Cửu trở thành bằng hữu, trở thành tỷ muội cũng rất tốt."
Bình Luận (0)
Comment