Đại Vương Bách Hóa Xuyên Không Trở Thành Mẹ Kế Ác Độc Không Được Chào Đón

Chương 569

Tuy không đọc sách trong thư viện nhưng miễn là Cố Tấn ở nhà đều sẽ nghiêm túc đọc sách. Không chỉ có vậy trong quá trình gặp gỡ Tê gia, còn biết huynh đệ Te gia cũng có người thi đậu cử nhân chuẩn bị cho kỳ thi sát hạch. Ngược lại có thể cùng nhau bàn luận, cùng nhau học tập. Cố lão phu nhân không muốn trì hoãn việc đọc sách của Cố Tân, nếu Cố Tấn không về Kim Lăng thì để hắn ta ở thư viện kinh thành dự thính. Vốn dĩ Cố Thiệu ở kinh thành, thanh danh cũng rất tốt. Tài hoa hơn người, không phải dùng một từ để hình dung mà đó là sự thật. Hiện tại Cố đại nhân sắp trở thành phò mã hơn nữa được lòng của Hoàng Đế, cháu trai như hắn ta muốn được ở kinh thành dự thính Bạch Hạc thư viện, dễ như trở bàn tay.

Vì thế Cố Tấn trở thành một học sinh dự thính của Bạch Hạc thư viện ở kinh thành. Nhưng Cố Tấn không thể bỏ lại lão phu nhân, mỗi ngày đi lại giữa thư viện và nhà cũng thật phong phú.

Cố Tấn cảm thấy tạm thời không thể quay về Kim Lăng cũng không đến được Thôi Dương huyện, nhưng hắn ta muốn gặp A Lệ cô nương.

Vì thế viết phong thư còn mua cho A Lệ cô nương cây trâm đặt trong hộp, đưa cho bá tằng tổ mẫu.

Dùng xong bữa cơm, Cố Tấn đưa hòm cho lão phu nhân.

"Bá tằng tổ mẫu, đây là cây trâm con mua cho A Lệ cô nương còn có một bức thư, nói cho nàng ấy con đang ở kinh thành." "Đợi con quay về huyện Thôi Dương nhất định sẽ cho nàng ấy đủ thể diện để nàng ấy yên tâm không phải gấp gáp."

Cố lão phu nhân cảm khái, khen ngợi nhìn phía Cố Tấn.

"Thất Lang, ngươi thật không tồi. Nếu tam thúc ngươi có phần tri kỷ này của ngươi thì ta đã sớm am được chắt trai." Cố Tấn lắc đầu cười: "Ba tằng tổ mẫu, người đừng lấy làm tiếc. Đó là tam thúc chưa tìm được người thích hợp, tìm được, tam thúc đã sớm nguyện ý."

"Hiện tại cách vài ngày tam thúc sẽ viết một bức thư, có cho người cũng cho Cửu công chúa, có thể thấy thực sự để tâm." "Có câu chuyện tốt không sợ muộn, làm việc tốt thường khó khăn, tam thúc bây giờ rốt cục được như ý nguyện."

Cố lão phu nhân nghe vậy, mặt mày hớn hở.

"Thất Lang, ngươi nói đúng. Tính thời gian, A Dung và A Lệ chắc vẫn còn ở Lan Lăng, ta đưa tín vật này qua đó."

Cố Tấn cười tươi, anh tuấn nói: "Đa tạ bá tằng tổ mẫu."

Cố lão phu nhân cong môi cười: "Thất Lang, ngươi là đứa nhỏ thông minh, hấp dẫn ở kinh thành cũng không kém Kim Lăng."

"Ngươi nên giữ chặt lấy, nếu không Đức Thuy phu nhân sẽ không gả A Lệ cho ngươi, đến lúc đó ngươi khóc cũng không được."

Cố Tấn vội khom mình hành lễ, sắc mặt ngưng trọng.

"Lão phu nhân yên tâm, Thất Lang biết nặng nhẹ. Nữ nhân bên ngoài đều là phấn hồng cốt khô, sẽ hại người."

“Con cũng không dám làm bừa bên ngoài, hơn nữa Thất Lang vẫn luôn say mê việc học muốn có tiến bộ ở khoa cử, làm rạng rỡ tổ tông."

Cố lão phu nhân vừa lòng cười: "Được, hài tử ngoan. Nghe lời lão nhân, đúng vậy, không nên đi đường vòng.

Các lễ vật và bức thư của Cố lão phu nhân cùng Cố Tấn được người hầu trong nhà đưa tới thành Lan Lăng.

Lúc này Lý Dung cùng Lý Lệ đang vô cùng vui vẻ ở thành Lan Lăng. Lan Lăng hầu cùng Lan Lăng hầu Te lão phu nhân nhìn ngoại tôn nữ trở về thì vô cùng vui vẻ.

Tê Thục Viện theo tổ mẫu ở lại Lan Lăng vì để chờ cùng chiêu đãi Lý Dung.

Trong khoảng thời gian này, các nàng gân như đã đi hết toàn bộ núi sông xung quanh Lan Lăng, tâm tình vui vẻ cũng mua rất nhiều lễ vật đặc trưng của địa phương.

Vào ngày này, Lý Dung nhận được bức thư từ Kim Lăng.

Thế mà vừa nhìn vào hộp còn có bức thư Cố Tấn viết, vô cùng ảo não trực tiếp ném bức thư của Cố Tấn xuống đất.

"Cố Tấn tên hỗn đản đó, vậy mà còn dám viết thư, nghĩ hắn ta là bạc sao? Mọi người đều thích, mọi người không rời được?"

Lý Lệ nghe vậy thì nhìn bức thư bị muội muội Lý Dung ném xuống đất, lập tức vui ra mặt tiến tới nhặt lên. Lý Dung nhíu mày, giận sôi máu: “A Lệ tỷ, tủ với Cố Thất Lang cũng đã kết thúc rồi, sao tỷ còn để ý tới bức thư của hắn ta? Chẳng lẽ tỷ vẫn còn nhớ hắn ta mãi không quên?” "Nếu tỷ như vậy thì ta sẽ tức giận đấy, ngươi cũng không thể không biết cố gắng, nữ tử Lý gia chúng ta cầm được thì buông được, nếu không thật có lỗi với dạy dỗ của mẫu thân." Lý Lệ nghe Lý Dung nói, cười đến vui vẻ, nhướng mày cũng không tức giận. "A Dung, ở đây có ẩn tình nên muội cũng đừng vội. Đây là bức thư Liễu di đưa tới, nếu Cố Tấn không được Liễu di tha thứ làm sao có thể truyền tin cho hắn ta." Lý Lệ biết sự thật, vô cùng chờ mong bức thu cua C6 Tan.

Không biết chuyện người Nhật ở Kim Lăng bên kia xử lý thế nào?

Tuy trong tay có mười một vạn lượng bạc nhưng Lý Lệ cũng hy vọng nhanh kết thúc, hy vọng Cố Tấn bình an.

Tuy con bé chưa có tình cảm sâu đậm với Cố Tấn nhưng biết đó là người thông minh, là người có bổn phận hiểu quy củ. Nam nhân như thế cho dù cả đời không đại phú đại quý nhưng cũng không chịu uỷ khuất.

Trên không có cha mẹ chồng, trái phải không có huynh đệ tỷ muội, tuy đơn bạc nhưng thanh tịnh.

Chỉ cần sau này hiếu kính với Cố lão phu nhân là được, kỳ thực Lý Lệ rất vừa lòng với hôn nhân như vậy.

Có thể nói đây là hôn sự tốt nhất mà con bé có thể tìm được.

Lý Dung nghe Lý Lệ nói vậy, lúc này mới không có đoạt bức thư trong tay Lý Lệ ném đi. "Vậy tỷ đọc nhanh đi, thật muốn xem tên hỗn đản đó nói cái gì?"

Lý Lệ mở bức thư, cẩn thận đọc.

Sau khi đọc xong, con bé đã hoàn toàn yên tâm.

DTV

Cố Tấn hoàn thành nhiệm vụ, cùng an toàn, hiểu lầm cũng được giải trừ.

Lý Dung trong lòng tò mò, lại gân đọc sau đó bất ngờ.

"A Lệ tỷ, tỷ.. từ đầu tỷ đã biết rồi?"

Lý Lệ gật đầu, cười nhẹ: "Ngoài ta và nương, chỉ có Liễu di và tam thúc biết, ngay cả tỷ của ta cũng không biết." "Không phải không muốn nói cho muội, chuyện này rất quan trọng, càng nhiều người biết có thể sẽ để lộ bí mật."

"Vì rất rõ, không cho những người này nảy lòng tham đây cũng là không có cách nào. A Dung, muội đừng tức giận.

Lý Dung nghe Lý Lệ giải thích, lúc này mới bỗng nhiên hiểu ra nhướng mày cười trộm. "Cuối cùng ta cũng hiểu, thảo nào Cố Thất Lang vui vẻ đến vậy, trước tiên đưa tới mười một vạn lượng bạc để bồi tội sau đó lại đưa thêm mười vạn lượng bạc.” "Thì ra các ngươi không sao chẳng qua là tay trái tay phải! Tuy ta không biết sự thật, trong lòng có chút khó chịu nhưng đây là việc công, ta hiểu được."

"Ta đây thật lòng hy vọng A Lệ tỷ hạnh phúc. Về những hiểu lâm đó chúng ta hãy quên đi."

Thấy Lý Dung không tức giận, Lý Lệ nhẹ nhàng thở ra, cười cười: "Cám ơn A Dung, muội vì khuyên ta mà đưa ta đến Lan Lăng."

"Đọc vạn quyển sách không bằng đi ngàn dặm đường, coi như không uổng công, ta xem như được biết thêm kiến thức. Nhân lúc chúng ta còn trẻ còn chưa có thành thân, đi nhiêu hơn một chút."

Lý Dung vui vẻ gật đầu: "Được!"

Tê Thục Viện đã biết chuyện Lý Lệ, cũng vì Lý Lệ mà vui vẻ, cũng hâm mộ Lý Lệ có cuộc hôn nhân tốt.

Tuổi nàng ấy lớn hơn một chút so với Lý Lệ, cũng tới tuổi làm mai rồi.

Nhưng bây giờ còn không có tin tức, rất hy vọng tương lai có thể tìm được lang quân như ý.

Nỗi lo trong lòng không còn, ba tiểu cô nương chơi càng thêm vui vẻ.

Khoảng hơn một tháng sau, Lý Lệ nhận được bức thư của Cố lão phu nhân và Cố Tấn từ kinh thành đưa tới, đương nhiên cũng có thư cho Lý Dung.

Lý Dung còn muốn nhìn lén nhưng bị Lý Lệ giấu đi.

"A Lệ tỷ, không nên nhỏ mọn như vậy, cho ta xem chút đi."
Bình Luận (0)
Comment