Đại Vương Bách Hóa Xuyên Không Trở Thành Mẹ Kế Ác Độc Không Được Chào Đón

Chương 638

Lý Nguyên Thanh nhìn về phía Lưu Thị: "Tiểu Hoa tẩu, hai ngày này Phán Nhi có biểu hiện gì không?”

Lưu Thị nghẹn ngào, hai mắt đều sưng đỏ: "Sau khi Phán Nhi ngất đi, ngày đầu còn khá bình tĩnh, đến ngày thứ hai, như là gặp phải chuyện gì kinh hoàng, cứ la lên đồ thanh, di phụ, di mẫu..."

Lý Nguyên Thanh ngạc nhiên, trong ký ức bắt đầu nhớ vê cảnh tượng cả thành Tây Bắc bị tàn sát năm đó.

Hắn bước đến bên cạnh giường, nắm c.h.ặ.t t.a.y của Liễu Phán Nhi: "Phán Nhị, tỉnh lại đi, là ta đây, ta là Lý Nguyên Thanh đây!"

"Dù có lúc chuyện gì đi nữa, ta vẫn sẽ ở bên cạnh nàng, ta xin thề, tuyệt đối không nuốt lời."

Vành mắt Lý Nam đỏ ửng: "Mau thân, người mau tỉnh lại đi! Đừng bỏ lại A Nam, A nam chỉ muốn người thôi!"

Lý Tiểu Bảo vò lấy đầu mình, ảo não nói "Không phải nói cửu cửu của ta cắt tóc vào tháng giêng thì sao? Mẫu thân cắt tóc cho ta nên ngày hôm sau mới không tỉnh lại nữa."

Lý Nguyên Thanh sợ Liễu Phán Nhi sẽ mắc kẹt trong ký ức của quá khứ, không thể tỉnh lại nên hắn vô cùng bất an.

Lý Nguyên Thanh không ngừng nói vào tai thê tử: "Phán Nhi, mau mở mắt ra đi, cuộc sống của bây giờ đã sung túc, cả nhà hòa thuận, bốn hài tử của chúng ta đều rất ngoan."

"Chúng ta đã có thêm một đứa bé, Cát Tường còn nhỏ, không thể thiếu mẫu thân, nàng mau tỉnh lại đi!"

Lưu thị không cầm được nước mắt, lúc này nào có thời gian để suy nghĩ nhiều, nàng ấy nhìn người đệ đệ tuấn tú, khí phách ngời ngời Lý Nguyên Thanh này. Nếu nói những điều tốt đẹp không thể khiến Phán Nhi tỉnh lại, thì thử nói những điều khó nghe để kích thích Phán Nhi thử xem, lỡ đâu thành công thì sao!

Lý Thị cắn răng, lớn tiếng nói: "Phán Nhị, muội mau tỉnh lại dil Nếu muội không tỉnh lại, tất cả mọi thứ của muội sẽ bị nữ nhân khác chiếm đoạt."

"Trương phu anh tuấn của muội, trẻ tuổi đa tài, quan cao lộc hậu, vinh hoa phú quý, muội đều không hưởng được. Rồi Lý Nguyên Thanh sẽ tái hôn, lúc đó muội chẳng còn gì nữa

"Trên đời này có được mấy người kế mẫu lương thiện chứ, những hài tử muội nhận nuôi sẽ không được đối đãi tử tế, còn hài tử thân sinh của muội sẽ trở thành cái đỉnh trong mắt của vị tân phu nhân kia, chắc chắn nàng ta sẽ không để chúng lớn lên, chúng sẽ không thoát khỏi cái chết." "Ngoài ra, Bệ Hạ coi trong muội như vậy, Cửu công chúa cũng rất quan tâm đến muội. Những vinh sủng này, nếu muội c.h.ế.t đi, cũng không còn là của muội nữa..... Lý Nam há hốc miệng, không thể tin được dì Tiểu Hoa của mình lại nói ra những lời như vậy

Lý Tiểu Bảo sợ tới mức cả mặt trắng bệch, khóc òa lên.

Lý Nguyên Thanh thấy thế, vội vàng giải thích: "Tiểu Hoa tẩu, ta sẽ không làm như vậy, ta không phải là người như vậy!"

Lưu Thị nói: De chính là người như vậy, rồi đệ sẽ tìm vê một kế thất độc ác. Từ xưa đến nay, nam nhân được mấy người chung tình mãi đâu, bây giờ thì nói như thế nhưng chuyện sau này ai mà đảm bảo được."

"Phán Nhi, muội là người mạnh mẽ, chẳng lẽ muội có thể chấp nhận nữ tử khác ngủ cùng với trương phu của mình hay sao? Chấp nhập để cho nữ tử đó đánh đập hài tử của muội, g.i.ế.c hại hài tử của muội? Để cho ả ta tiêu tiền mà muội kiếm được, hưởng thụ những thứ muội vất vã làm ra sao?"

Lý Phương không kiềm được nước mắt, sao mẫu thân nàng lại có thể nói tam thúc như vậy?

Đại phu Tiểu Thành cũng đứng ngơ ra, nhưng khi hắn ta nhìn thấy hàng mi của Liễu Phán Nhi run rẩy mãnh liệt, hắn ta vô cùng mừng rõ: "Lưu nương tử, nói nữa đi, nói mấy chuyện càng khó nghe càng tốt, có lẽ chúng sẽ khiến cho Đức Thụy phu nhân tức đến mức tỉnh lại.

DTV

Lúc này, tất cả mọi người đều nhìn thấy mi mắt của Liễu Phán Nhi đang rung rẩy dữ dội, không còn giàn dụa nước mắt như trước nữa.

Lý Nguyên Thanh cũng đã hiểu ra, nhập hội với Lưu thị để "nói móc gây kích thích": "Phán Nhi, nếu ngươi không tỉnh lại, ta sẽ cưới một quý nữ giàu có ở kinh

thành ve nhà."

“Ta sẽ cùng quý nữ đó sinh thêm vài hài tử, để chúng thừa kế tất cả mọi thứ trong nhà. Nếu ta ra ngoài, kế thất sẽ quản lý chuyện nhà cửa, đến lúc đó hài tử của nàng chắc chắn sẽ c.h.ế.t thảm..."

Lý Nam như nhìn thấy được cuộc sống bi thảm trong tương lai, chạy đến bên cạnh Liễu Phán Nhi: "Mẫu thân, con muốn mẫu thân, con không muốn phụ thân tái hôn đâu!"

Lý Tiểu Bảo cũng kêu lên: "Mẫu thân, chúng con sắp bị đánh c.h.ế.t rồi, người hãy tỉnh lại đi!"...

Lúc này, Liễu Phán Nhi đang vẩy vùng trong biển lửa, khắp nơi đều là lửa lớn, chỗ nào cũng có xác chết, nàng vô cùng sợ hãi.

Không biết làm cách nào để thoát ral Ngay khoảnh khắc Liễu Phán Nhi sắp tuyệt vọng, nàng nghe thấy tiếng nói quen thuộc từ bên ngoài vọng vào.

"Có Lý Nguyên Thanh, có Tiểu Hoa tẩu, có A Nam, có Lý Tiểu Bảo...

Khói xông lên khiến nàng không thể mở mắt, chỉ có thể mò mẫn chạy theo hướng tiếng nói phát ra.

Âm thanh ngày càng lúc càng to, cảm giác nóng bức cũng giảm dần, nhưng Liễu Phán Nhi vẫn không thể tìm thấy lối ra.

Nàng cũng nhận ra rằng đây chỉ là một giấc mơ, không phải là thực tế.

Không thể ở đây quá lâu, nàng phải mau trở về.

Ngay lúc đó, nàng nghe thấy những lời của Lưu thị, nàng ấy nói sẽ có người sẽ ngủ với nam nhân của nàng, đánh đập hài tu cua nang, huong thu vinh hoa phu quy cua nangl

Sao có thể được chứi

Nàng không chỉ nghe thấy Lưu thị nói như vậy, mà còn nghe Lý Nguyên Thanh nói vậy, bỗng nhiên nàng thấy tức giận vô cùng.

Cũng vào lúc đó nàng thấy một ánh sáng từ phía xa, nàng chạy về hướng ánh sáng đó, cho đến khi cả trước mắt hiện ra một mảng trắng xóa, khiến nàng không thấy gì cả.

Liễu Phán Nhi mở bừng mắt ra, đôi mắt trợn tròn, thở dốc hổn hển, ánh mắt nhìn thẳng về một hướng.

Tất cả mọi người cũng sợ hãi theo.

Lý Nguyên Thanh phản ứng lại nhanh nhất, hắn ôm chặt lấy Liễu Phán Nhi: "Phán Nhi, cuối cùng nàng cũng chịu tỉnh rồi."

Lưu thị cũng không khóc nữa: “Thành đại phu, mau bắt mạch cho Phán Nhi, xem muội ấy đã khỏe lại chưa?" "Mẫu thân!" Lý Nam và Lý Tiểu Bảo đồng thanh hô lên

Ánh mắt Liễu Phán Nhi nhìn về phía Lý Nguyên Thanh: "Chàng muốn thành thân với quý nữ thế gia? Cho phép nữ nhân khác đánh hài tử của ta, tiêu tiền của ta, và ngủ với nam nhân của ta à?"

Lý Nguyên Thanh chỉ là muốn kích thích Liễu Phán Nhi, không ngờ Liễu Phán Nhi đều ghi nhớ hết, hắn vội vàng giải thích: "Phán Nhi, ta không bao giờ nghĩ thế đâu, chỉ là lúc nghe Tiểu Hoa tỷ nói vậy, thấy phản ứng của nàng khá hơn."

"Để cứu nàng, để nàng tỉnh lại, ta mới nói như vậy. Ta, Lý Nguyên Thanh thề với trời, đời này của ta chỉ có một nữ tử duy nhất là Liễu Phán Nhi. Nếu ta làm trái lời thề, ta sẽ bị trời giáng ngũ lôi, c.h.ế.t không được toàn thây."

Lưu thị sợ Liễu Phán Nhi hiểu lầm, cũng vội vàng giải thích: "Đúng vậy, Phán nhị, bọn ta chỉ là muốn kích thích muội, không phải là thật đâu."

Đại phu Tiểu Thành đã ghi nhớ trong lòng, nếu bị bóng đè không thể tỉnh lại, có thể dùng cách này để đánh thức người bệnh.

"Đức Thụy phu nhân chớ trách, tất cả chỉ vì là để đánh thức ngài dậy. Bây giờ xin ngài đưa tay ra, ta sẽ bắt mạch lại cho ngài.

Liễu Phán Nhi hơi hoảng hốt, nàng giống như đã thật sự trải những chuyện trong giấc mơ, mọi thứ rõ ràng ngay trước mắt, nhưng đó thật sự chỉ là một giấc mơ. "Cảm ơn ngươi, đại phu Tiểu Thành!" Liễu Phán Nhi nhè nhàng nói, nàng cần thời gian để tỉnh táo lại.

Đại phu Tiểu Thành bắt mạch cho Liễu Phán Nhi, đến khi cảm nhận được mạch đập của nàng chậm lại dần, hắn ta mới thở phào nhẹ nhõm.

"Thân thể của Đức Thụy phu nhân có hơi suy yếu, nhưng đó chỉ là vì đói, nói sao thì ngài ấy đã không ăn uống gì trong hai ngày hai đêm. Hãy chuẩn bị một ít thức ăn cho Đức Thụy phu nhân, tắm rửa một phen rồi đi dạo đây đó một lát là sẽ ổn định trở lại."
Bình Luận (0)
Comment