Trong phòng khách của biệt thự, trên tấm thảm Ba Tư bằng lụa với hoa văn phức tạp, có năm người đang nằm ngả nghiêng, trên người đều mặc cùng một kiểu váy ngủ, trên mặt đều đắp mặt nạ đen, xung quanh rải rác đồ ăn vặt và mâm đựng hoa quả.
Thời Huỳnh dựa nghiêng vào ghế sofa, chiếc dây váy mảnh mai nằm hờ trên bờ vai trắng ngần, để lộ một phần đường cong quyến rũ, tự nhiên toát lên vài phần gợi cảm yêu kiều.
Dự án của S&D đã kết thúc, dự án của Châu Báu Bách Đốn tạm thời khép lại, Thời Huỳnh tranh thủ nghỉ phép ba ngày, cùng hội Khúc Thanh Trú, Hà Lam ra ngoài chơi.
"Anh Thời, cậu thực sự quyết định tỏ tình với cậu hai nhà họ Văn à?" Trên mặt Hà Lam vẫn còn vẻ kinh ngạc, thoáng nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Thời Huỳnh, nuốt khan: "Muốn bọn mình bày mưu tính kế? Cậu cần bọn mình bày mưu tính kế?"
Thời Huỳnh không vui liếc nhìn Hà Lam một cái:
"Lời cậu nói có vẻ sai sai, mình cần mọi người bày mưu tính kế thì có gì lạ lắm à? Mình đã FA từ bé đến giờ, một chút kinh nghiệm cũng không có, không nhờ các cậu bày mưu tính kế, chẳng lẽ đi hỏi Baidu chắc?"
Thực ra, ban đêm ngay khi Thời Huỳnh vừa trở về từ khách sạn Long Loan, cô đã lên Baidu tìm kiếm một loạt các cách tỏ tình, tỉ mỉ ghi chép vào sổ tay, nhưng xem đi xem lại, vẫn cảm thấy thiếu thiếu gì đó, nên quyết định lôi kéo hội Hà Lam.
"Ôi dào, quanh co lòng vòng cọ tới cọ lui cũng chẳng ích gì, hai người đều đã trưởng thành cả rồi, nhìn vừa mắt thì cứ trực tiếp ngủ với nhau." Hà Lam nói, không biết nghĩ đến cái gì, hắc hắc bật cười vài cái.
"Lam Lam, cậu cười trông bỉ ổi thật." Một người chị em khác đang ngồi trên sofa ngẩng đầu lên, cười khẩy đánh giá, nói xong, lại gục xuống ôm lấy người chị em bên cạnh ngủ tiếp.
Năm người họ đã chơi suốt từ đêm qua đến tận bây giờ, thức thâu đêm đến tận 8 giờ sáng, thực sự quá mệt mỏi, có chút không chịu nổi nữa.
Thời Huỳnh giơ tay:
"Tán thành."
Khúc Thanh Trú giơ tay:
"Tán thành."
Tiểu Úc đang ngáp liên tục, nhìn Hà Lam, lại nhìn Thời Huỳnh:
"Trong lòng Lam Lam chẳng có tình yêu, chỉ có nhu cầu s1nh lý, còn anh Thời và Tiểu Khúc lại quá tách bạch giữa tình yêu và s1nh lý."
Thời Huỳnh quay sang nhìn người chị em duy nhất trong nhóm đã bước vào thế giới hôn nhân, Tiểu Úc, chân thành đặt câu hỏi:
"Tiểu Úc, hồi trước cậu cùng vị kia nhà cậu bên nhau như thế nào?"
"Hai bọn mình là bạn học đại học, ngày nào anh ấy cũng tìm cớ mời mình đi ăn, trong một lần đi ăn trưa, có một anh chàng muốn xin WeChat của mình, anh ấy bỗng sa sầm mặt, đợi ăn xong, mình hỏi anh ấy, có phải thích mình hay không."
Tiểu Úc nói một hồi, trên mặt không kìm được mà nở nụ cười hạnh phúc, rõ ràng đang nhớ lại khoảng thời gian ngọt ngào khi ấy:
"Anh ấy còn chưa trả lời, mặt đã đỏ trước rồi."
“Anh Tê Hạc cũng đã mời mình ăn rất nhiều lần rồi, anh ấy còn tự tay nấu cua mời mình đến nhà anh ấy ăn.”
Khi kể lại, Thời Huỳnh lấy tay chống cằm, đôi mắt hơi cong lên, hiển nhiên tâm trạng cô đang rất tốt:
“Hơn nữa lần hai bọn mình đi ăn đồ ngọt, anh ấy còn đặc biệt gọi món mà mình thích, rồi bảo nếu mình ăn không hết thì chia ra cả hai cùng ăn.”
Khúc Thanh Trú và Tiểu Úc: “…”
Hà Lam kêu r3n một tiếng, là người đầu tiên than thở:
“Anh Thời, cậu chắc chắn là đang nhờ bọn mình bày mưu tính kế, đợi cậu thông báo thành công, chứ không phải đang phát cẩu lương cho tụi mình đấy chứ?!”
"Hơn nữa Văn Tê Hạc không chỉ làm cua cho mỗi cậu, anh ấy còn tự tay bóc tôm cho cậu nữa, mình và Tần Vân Thăng lúc đó đều thấy rồi! Cho dù có ga lăng đi chăng nữa, nếu không có ý gì với cậu thì cũng chẳng ga lăng đến mức ấy đâu!”
Thời Huỳnh ngẩn người, nụ cười trên mặt cũng dần tắt, đúng vậy, nếu Hà Lam không nhắc đến, cô vẫn còn chưa nhận ra, bản thân vẫn luôn coi anh trai nhỏ và Văn Tê Hạc là một người, từ nhỏ đã quen với sự chăm sóc của anh trai nhỏ, khi được Văn Tê Hạc quan tâm chăm sóc, cô cũng chỉ nghĩ đó là điều bình thường.
Nhưng Văn Tê Hạc không biết điều đó, anh bị mất trí nhớ, trong mắt anh thì cô chỉ là người khác giới mà anh mới quen chưa đầy hai tháng mà thôi, sự săn sóc ân cần của anh đúng là hơi quá mức.
Khoan đã, Thời Huỳnh đột nhiên quay đầu lại, nhìn Hà Lam đầy dò xét:
“Cậu với Tần Vân Thăng ở cùng nhau làm gì? Cậu không lỡ miệng tiết lộ mình chính là Sandwich trong Sinh tồn tại mật thất chứ?”
“Đương nhiên là không rồi!” Hà Lam ưỡn ngực, vô cùng kiêu ngạo: “Miệng mình siêu kín có được không? Tuyệt đối sẽ không lỡ miệng đâu!”
Tuy rằng lúc ấy tình huống có chút đặc biệt, bản thân đang mơ mơ màng màng hình như có nói một chút, nhưng lúc đó Tần Vân Thăng còn tệ hơn cả cô ấy, sáng hôm sau cái gì cũng quên sạch, cho nên cô ấy có nói cũng coi như chưa nói!
“Anh Thời, mình nghe Từ Từ nói, trong lòng cậu có một anh trai nhỏ, vậy sau này nếu anh trai nhỏ của cậu quay trở về, giữa anh ấy và Văn Tê Hạc, cậu sẽ lựa chọn ai?” Từ Từ mà Tiểu Úc nhắc đến, chính là cô bạn lần trước ở Mojo cầm điện thoại cho Thời Huỳnh xem ảnh, hiện giờ đang ngủ trên ghế sofa.
Thời Huỳnh chẳng lo lắng gì, quyết đoán trả lời:
“Sẽ không có chuyện đó xảy ra.”
Nghe vậy, Tiểu Úc và Hà Lam liếc nhìn nhau, trong lòng cùng dấy lên một suy đoán, nghe nói lúc ấy khi nhắc đến anh trai nhỏ, anh Thời cực kỳ khó chịu, sắc mặt Tiểu Khúc cũng trở nên nặng nề, cho nên anh trai nhỏ kia đã mất rồi sao?
Một người đã mất, quả thật không thể quay về được.
Khúc Thanh Trú nhìn Thời Huỳnh vài lần, do dự trong chốc lát, mở miệng hỏi:
“Huỳnh Huỳnh, vậy cậu thích Văn Tê Hạc, là thích anh ấy trong ký ức, hay là anh ấy của bây giờ?”
Câu hỏi này khiến Hà Lam và Tiểu Úc không hiểu gì, ngơ ngác nhìn nhau, nhưng Thời Huỳnh thì hiểu ngay, dù sao trong số những người ở đây, chỉ có Khúc Thanh Trú biết Văn Tê Hạc và anh trai nhỏ thực chất là một người.
Mà câu hỏi của Khúc Thanh Trú là đang hỏi chính Thời Huỳnh, người cô thích là anh trai nhỏ trong ký ức, hay là Văn Tê Hạc mất trí nhớ của hiện tại, tuy là một người, nhưng không còn ký ức, rốt cuộc vẫn không thể coi là một cá thể hoàn chỉnh.
“Haizz, khó nói lắm, chỉ đơn giản là thích cảm giác chúng mình ở bên nhau, nếu cảm giác không đúng, mình sẽ không tiếp xúc nhiều đến vậy.”
Vào đêm Thời Huỳnh phát hiện ra Văn Tê Hạc mất trí nhớ, cô đã tự hỏi chính mình câu hỏi này, sau đó cô nhận ra, rõ ràng lúc đứng dưới toà nhà Châu báu Bách Đốn và biết tên của Văn Tê Hạc, nghĩ rằng mình nên từ bỏ, nhưng cô vẫn giữ mối quan hệ bạn bè với Văn Tê Hạc.
Không thể nói là cô vẫn luôn thử, chỉ là cô thích cảm giác được ở cạnh anh, cho dù đã mất trí nhớ, cho dù so với anh trai nhỏ thời niên thiếu, Văn Tê Hạc trưởng thành, trên người có sự từng trải và thâm sâu trong xã hội tinh anh, Thời Huỳnh vẫn bị hấp dẫn như cũ.
Nhưng lúc đó, anh trai nhỏ như có một tấm màn sa mỏng, mông lung khiến người khác khó nắm bắt, cho đến khi hai người trở thành một, sức quyến rũ gấp bội, cùng với những lần tiếp xúc sau đó, Thời Huỳnh cuối cùng cũng quyết định tỏ tình.
“Vãi! Anh Thời, cậu lên hot search! Cậu bị fan của tên khốn nào đó đẩy lên hot search rồi!”
Tiểu Úc đang lướt Weibo, chỉ mới load lại trang chủ, hot search đầu tiên đã biến thành #Bạo đỏ! Chuyện tình cảm của Vương Úc Sâm bị lộ ra ngoài ánh sáng#, dù sao cũng đang rảnh rỗi nhàm chán, cô ấy bấm vào xem, lập tức há hốc mồm kinh ngạc, người ngồi ăn cùng Vương Úc Sâm chẳng phải là anh Thời nhà mình sao?!
Câu anh Thời lên hot search vừa thốt ra, không chỉ ba người tỉnh táo, ngay cả hai người chị em đang đắp mặt nạ ngủ cũng lập tức xé mặt nạ, nhanh chóng chạy đến xúm vào xem.
Hóa ra là lúc 9 giờ sáng, một paparazzi nổi tiếng trong giới giải trí đã tung loạt ảnh gif trên Weibo, tuyên bố rằng Vương Úc Sâm và một ngôi sao nữ đang tham gia một chương trình giải trí sống chung vào tháng hai phim giả tình thật, không chỉ lén hẹn nhau đi ăn riêng, mà ngôi sao nữ kia còn bị bắt gặp có mặt tại khoa phụ sản của bệnh viện số một!
Vương Úc Sâm và ngôi sao nữ ầm ĩ thế nào lại ra một mạng người!
Hoặc là cưới chạy bầu, hoặc là hai người chia tay, đồng thời danh tiếng của Vương Úc Sâm sẽ bị hủy hoại.
Các fan của Vương Úc Sâm hiện đang chửi rủa cô ngôi sao nữ kia một cách có tổ chức có kỷ luật, một giờ sau, lại xuất hiện một hot search mới, tại một nhà hàng khách sạn, Vương Úc Sâm đang ngồi ăn cùng một cô gái ngoài ngành giải trí, từ góc quay có thể nhìn rõ ràng, ánh mắt của Vương Úc Sâm khi nhìn về phía người nọ, vô cùng lưu luyến dịu dàng.
Có những chuyện chỉ cần so sánh là sẽ thấy rõ sự đối lập, cư dân mạng lập tức đem ảnh của Vương Úc Sâm và ngôi sao nữ đán, ảnh của Vương Úc Sâm và Thời Huỳnh, so sánh cạnh nhau, Vương Úc Sâm thực sự thích ai, không cần nói cũng biết.
Các bình luận trên mạng, sau khi bị fan và thuỷ quân dẫn dắt đã gần như nghiêng về một bên, sôi nổi nói rằng Vương Úc Sâm rõ ràng đã sớm có bạn gái, việc đi ăn cùng cô nàng ngôi sao nữ, cũng chỉ là bạn bè bình thường mà thôi, đừng vì mang thai, mà tìm người đổ vỏ, lại còn tìm người hoa đã có chủ để đổ vỏ, có liêm sỉ một chút đi vân vân.
“Anh Thời, thế mà có người tự nhận là bạn học cấp hai của hai cậu, nói rằng cậu và Vương Úc Sâm hồi thời cấp hai đã rất thân nhau rồi."
“Nói nhảm gì vậy.” Sắc mặt Thời Huỳnh đầy lạnh lùng, cúi đầu xem các bình luận trên Weibo: “Lần đầu tiên mình gặp Vương Úc Sâm, căn bản còn không nhận ra cậu ta là ai, các cậu không thấy kỳ lạ sao? Đại fan của Vương Úc Sâm không mắng mình thì thôi, lại còn chúc hạnh phúc, có bệnh hay gì? Trong khi bọn họ đã hỏi thăm tổ tiên của vị kia mấy trăm lần rồi đấy.”
Hà Lam nghe xong, chỉ vào một bài viết nóng hổi mà cô ấy vừa lục được:
“Chuyện bình thường thôi, cậu xem một loạt scandal của cái cô ngôi sao nữ họ Nhạc kia, làm tiểu tam, phẫu thuật thẩm mỹ, mắng nhân viên công tác, tớ có chút nghi ngờ, hot search trên mạng rốt cuộc là nhắm vào Vương Úc Sâm hay là vào cô ta.”
So với ngôi sao nữ họ Nhạc đầy rẫy scandal, Thời Huỳnh, bạn học cùng trường, tốt nghiệp trường danh giá, trên người như tỏa ra hào quang rực rỡ:
“Đương nhiên, có thể có kẻ ở giữa điều hướng dư luận, đối với ekip của Vương Úc Sâm mà nói, cậu làm bạn gái vẫn tốt hơn nhiều so với cô ngôi sao nữ họ Nhạc kia làm bạn gái, có cậu ở đó, Vương Úc Sâm mù mắt mới đi ngoại tình với ngôi sao nữ họ Nhạc kia.”
Tiểu Úc gãi gãi đầu, vẻ mặt buồn bực:
“Mấy hot search của ngôi sao nữ họ Nhạc kia, không có cái nào bị dìm xuống cả, ekip của Vương Úc Sâm thật sự rất ngu, tại sao cứ ra tin nào là lại đ è xuống tin đó?”
“Cậu ngốc à.” Người từ đầu đến giờ vẫn không nói gì, Từ Từ, thong thả gỡ mặt nạ ra, vừa mát xa tinh chất còn sót lại trên mặt vừa nói: “Hai người cùng bị tung tin, nếu không điều hướng dư luận, chắc chắn sẽ bị nói thành một kẻ tra nam ngoại tình, bây giờ cậu nhìn các bình luận trên mạng mà xem, hầu như đều đang nói cái cô họ Nhạc kia đang cố cọ nhiệt lăng xê, ai ngờ lại không thể sánh bằng bạn gái chính thức.”
Thời Huỳnh không tán đồng, vẻ mặt vẫn trầm như nước:
“Lúc đó mình và Vương Úc Sâm dùng bữa, trong nhà hàng chỉ có hai bọn mình cùng hai người trong ekip của cậu ta, các cậu xem góc độ chụp ảnh, chụp ngang, bàn bên phải nếu mình không nhớ nhầm thì là trợ lý của Vương Úc Sâm, thân hình ục ịch, đội mũ lưỡi trai.”
Nghe vậy, bốn người hai mặt nhìn nhau, ý trong lời của Thời Huỳnh rất rõ ràng, người đứng sau rất có thể là ekip của Vương Úc Sâm, đương nhiên, không loại trừ khả năng có người trong ekip bị đối thủ mua chuộc, nhưng nếu bị mua chuộc, sẽ không lựa chọn tung tin vào ngay hôm nay, mà sẽ đợi cho đến khi độ nóng của sự việc được lên men đến một mức độ nhất định, rồi mới tung đòn chí mạng khiến Vương Úc Sâm không kịp trở tay.
“Huỳnh Huỳnh, có người trong giới nói, tài khoản dẫn dắt hot search thứ hai là tài khoản marketing dưới quyền công ty quản lý của Vương Úc Sâm, bình thường che đậy rất kín, nhưng những người thường xuyên theo dõi kỹ vẫn phát hiện ra điểm bất thường.” Khúc Thanh Trú cảm thấy chuyện này cũng thật thần kỳ, cô bạn của mình, vốn chỉ làm quảng cáo, thế mà bây giờ lại xuất hiện trên hot search Weibo vì một scandal.
“Tiểu Khúc, cậu quen người trong giới giải trí à? Với cả nếu anh ta có thể tìm ra ai là người đứng sau tài khoản marketing, chứng tỏ anh ta hẳn là một người có quan hệ rộng trong giới đó.” Mắt Hà Lam sáng lên, tò mò hỏi: “Ai thế ai thế, nói mình nghe đi, diễn viên? Ca sĩ? Mấy chị em chúng ta sẽ bao sân ủng hộ.”
Khúc Thanh Trú lại đặt điện thoại xuống, không buồn trả lời Hà Lam, quay sang nhìn Thời Huỳnh:
“Vương Úc Sâm muốn làm gì, mượn cậu để thoát khỏi sự dây dưa của cái cô họ Nhạc kia, rồi sau khi mọi chuyện lắng xuống thì chia tay trong hòa bình? Chiêu này quả thật là giết địch một ngàn tự tổn 800, fan của cậu ta toàn là fan bạn gái mà.”
Dù có thủy quân cùng đại fan đã được công ty quản lý của Vương Úc Sâm thông báo trước dẫn dắt dư luận, nhưng phần lớn fan vẫn cảm thấy sập phòng, sôi nổi kêu gào muốn thoát fan.
Khúc Thanh Trú nói không sai, quản lý của Vương Úc Sâm vừa mới tức giận mắng xối xả tên trợ lý đã chụp ảnh và liên hệ với tài khoản marketing, sau đó quay sang nhìn Vương Úc Sâm vẫn đang thong thả ung dung chơi điện thoại, không khỏi đau đầu.
“Cậu còn tâm trạng mà chơi game sao?! Cậu đang làm gì vậy, Nhạc Tố Tố chỉ đang kéo cậu để PR mà thôi, cô ta đi theo đường hắc hồng, chúng ta chỉ cần đáp trả trực tiếp, hoặc là lờ đi cũng được, cậu nhất thiết phải lôi kéo người khác lên hot search à?”
Lần hợp tác vài ngày trước đó, cô ta ngày nào cũng đề phòng Thời Huỳnh, sợ Thời Huỳnh sẽ giở vài chiêu trò giống như mấy người tuyến 18 trong giới, giờ thì tốt rồi, nghệ sĩ của mình tự biên tự diễn, kéo Thời Huỳnh xuống nước.
Chuyện giữa Vương Úc Sâm và Nhạc Tố Tố thực ra rất đơn giản, chỉ là một trò sao tác couple điển hình trong giới giải trí, hai người họ tham gia chung chương trình thực tế, thu hút được một lượng fan couple, khi chương trình kết thúc, độ hot cũng sẽ giảm dần.
Nhạc Tố Tố không cam lòng, muốn cố gắng theo hướng hắc hồng, dù sao cứ bị bôi đen, đợi thời gian trôi qua, lại có tác phẩm tốt thì có thể dễ dàng tẩy trắng.
“Hot search của cậu có tác dụng chắc? Nếu Thời Huỳnh lên tiếng rằng cô ấy và cậu không có quan hệ gì, dư luận sẽ lại kéo cậu và Nhạc Tố Tố vào cùng một vũng nước, hoàn toàn là mất nhiều hơn được.”
Một dòng chữ "Game Over" to đùng hiện ra trên màn hình, Vương Úc Sâm cáu kỉnh ném điện thoại xuống bàn, liếc nhìn quản lý:
“Kéo thì kéo, đến khi thật sự dính líu vào, cô chỉ cần trực tiếp đăng thông cáo đã chuẩn bị sẵn lên là xong, có gì khác đâu? Hơn nữa, tôi vừa nói với Thời Huỳnh rồi, ekip của chúng ta có người của đối thủ chụp lén khiến tin tức bị lộ ra, nếu cô ấy có chút tình nghĩa bạn học, chắc chắn sẽ không nể mặt tôi mà nói không có quan hệ.”
Ấn tượng của Vương Úc Sâm về Thời Huỳnh từ thời trung học, chỉ là một cô bạn học rất xinh đẹp, trong giới giải trí cũng có nhiều người đẹp giống vậy, nhưng lần trước khi gặp nhau trong trường quay, Vương Úc Sâm đã có chút rung động, ai mà ngờ rằng người luôn được tâng bốc cưng chiều trong giới giải trí như anh ta lần đầu tiên lại đụng phải tấm ván sắt, người ta căn bản chẳng hề để ý đến anh ta.
Anh ta sai trợ lý chụp ảnh, ban đầu là để sau này có cơ hội đăng lên vòng bạn bè, liệt nữ sợ triền lang, chỉ cần mình tỏ vẻ chủ động một chút, vừa có ngoại hình, vừa có gia thế, Thời Huỳnh chắc chắn sẽ xiêu lòng. Còn về người bạn trai mà Thời Huỳnh nói, Vương Úc Sâm vốn chẳng để vào mắt, đoán rằng người đó cũng chỉ là nhân viên văn phòng giống Thời Huỳnh, không tính là đối thủ cạnh tranh.
Vương Úc Sâm đang phổng mũi tự mãn, nhưng sau hai ngày gửi tin nhắn qua WeChat mà vẫn chẳng thấy hồi âm, cuối cùng cũng nhận được tin nhắn vào sáng sớm, thế mà nội dung lại là từ chối khéo, khiến Vương Úc Sâm vốn luôn làm bá vương từ nhỏ lập tức nổi giận.
Nếu Thời Huỳnh trốn tránh, anh ta sẽ trực tiếp đưa tình cảm tâm tư của mình với Thời Huỳnh ra ngoài ánh sáng, để tên bạn trai kia của Thời Huỳnh nhận rõ sự khác biệt giữa một nhân viên văn phòng và anh ta lớn đến mức nào.
“Sâm, anh Sâm." Một nhân viên trong ekip đang dẫn dắt dư luận bỗng ngẩng đầu lên nhìn Vương Úc Sâm, ấp úng chỉ vào giao diện Weibo trên màn hình máy tính: "Thời Huỳnh vừa trực tiếp lên tiếng làm rõ, hơn nữa..."
Nhân viên công tác nhìn Vương Úc Sâm với ánh mắt thương cảm:
“Hơn nữa còn tự bỏ tiền để lên vị trí đầu bảng hot search.”
Vương Úc Sâm và quản lý: “…”
Vương Úc Sâm không tin lập tức mở Weibo, vừa vào giao diện hot search, quả nhiên tin tức đầu tiên thật sự là dòng chữ nổi bật #Thời Huỳnh: Độc thân, đừng cue#
@Thời Huỳnh V: "Mong mọi người ngừng suy diễn cảm ơn, đang độc thân, đừng CUE.
Vì các bạn đã tìm ra được cả tên công ty lẫn họ tên của tôi, nên tôi quyết định dành chút thời gian để chứng thực tên thật trên Weibo, khi lên hot search sẽ dễ thấy hơn.
Tôi và anh @Vương Úc Sâm là bạn học cùng lớp cấp hai, nhưng quan hệ bạn bè cũng bình thường như các bạn học khác, ví dụ cụ thể là khi gặp nhau lần đầu tại studio, tôi thậm chí không nhận ra dù anh ấy đã tự giới thiệu.
Trong bức ảnh bị chụp lén, tôi là nhân viên phụ trách bên phía công ty quảng cáo đang hợp tác với ekip của anh Vương, trong nhà hàng lúc đó không chỉ có hai người chúng tôi, mà còn có hai nhân viên công tác khác trong ekip anh Vương ngồi ngay bên phải (PS: Một người bạn đã giúp tôi xem lại camera của khách sạn, chúng tôi sẽ làm mờ và đăng ảnh lên sau khi có bản sao.)
Kể từ khi tốt nghiệp đến giờ, tôi và anh Vương chỉ gặp nhau hai lần nếu tính cả lần trong bức ảnh đó, đừng lãng phí thời gian suy diễn mấy câu chuyện thanh mai trúc mã, tình yêu từ học đường đến áo cưới lãng mạn như trong ngôn tình, rảnh rỗi thì xem phim truyền hình đi.
(PPS: Còn về việc tại sao lại lên hot search Weibo, người biết chuyện đều hiểu mà, top hot search sẽ cố định trên Weibo trong 24 giờ, hết thời gian sẽ tự động gỡ xuống, quấy rối cũng quấy đủ rồi, không hy vọng có gì khác ngoài cái này xuất hiện trên Weibo).”
Sau khi xem xong bài đăng làm sáng tỏ của Thời Huỳnh, cư dân mạng vây xem chỉ còn đọng lại một câu trong đầu: Thật quá cứng cmn rắn rồi.
Khi lật lại các bài đăng trước đây trên Weibo, cư dân mạng đã hiểu ra tại sao Thời Huỳnh có hàng trăm nghìn người theo dõi, cô là một người nuôi mèo Ragdoll nổi tiếng trong cộng đồng thú cưng, mỗi tháng đều đăng một bài quảng cáo về chú mèo Ragdoll của mình, bài đăng có nhiều lượt thích nhất lên đến hơn 100.000 like.
Bài đăng của Thời Huỳnh trên Weibo đã gây chấn động mạng xã hội, anti-fan cười hả hê, bởi vì trong từng câu chữ của Thời Huỳnh, toàn là anh Vương anh Vương, chỉ thiếu điều ghi rõ, đừng làm phiền ông đây!!!
Không thể không nói, khi có tin đồn với người ngoài ngành, phần lớn các ngôi sao đều chọn đăng văn bản thanh minh, dù sao cũng không phải là người trong giới, cho dù bạn ra văn bản thanh minh, cư dân mạng cũng chưa chắc đã tìm được Weibo của người ngoài giới giải trí đó.
Nhưng Thời Huỳnh...
Trực tiếp đổi tên Weibo, đồng thời nhờ bạn bè, tự bỏ tiền mua hot search, chỉ bằng vài trăm bình luận ban đầu, ung dung leo thẳng lên top 1 hot search.
Fan của Vương Úc Sâm cực kỳ tức giận, cô dựa vào cái gì mà ghét bỏ anh trai chúng tôi, anh trai chúng tôi có gì không tốt, chúng tôi không chê cô là may rồi, cô còn dám đáp trả? Loại phụ nữ tâm cơ dựa vào tai tiếng để nổi lên, còn có mặt mũi làm sáng tỏ à?
Đám người Hà Lam ngồi theo dõi toàn bộ thao tác của Thời Huỳnh xong, trợn mắt há hốc mồm, các cô ấy lại thấy Thời Huỳnh ghim xong bài đăng thì lập tức tắt Weibo, rồi ngay sau đó xóa luôn Vương Úc Sâm khỏi danh bạ WeChat.
"Bản lĩnh thật đấy, dám tính kế bố mày." Thời Huỳnh châm biếm, không mảy may quan tâm đ ến những lời chửi rủa của các fan trên mạng, dù sao mắng càng hăng, ngược lại còn có thể khiến người ta càng không suy diễn mấy câu chuyện tình yêu học đường kỳ quặc: "Hơn nữa cho dù là thanh mai trúc mã, cũng phải là mình với anh trai nhỏ, ai thèm để ý đến anh ta chứ."
Nếu bạn của Khúc Thanh Trú không tra ra được tài khoản marketing kia thuộc về ai, có lẽ Thời Huỳnh đã tin lời Vương Úc Sâm nói rằng ekip của anh ta có người bị mua chuộc, nhưng làm gì có chuyện bị mua chuộc xong lại quay sang bán tin tức cho đội ngũ marketing do chính cấp trên của mình quản lý?
Tính tình Thời Huỳnh bình thường rất tốt, nhưng khi ai đó xúc phạm đến gia đình hay âm mưu lợi dụng tình cảm để tính kế mình, cô sẽ rất tức giận.
Nặng thì đánh người, nhẹ thì cắt đứt quan hệ, mà trường hợp đầu tiên, Vu Giai Đan đã được trải nghiệm đầy đủ.
Hà Lam nhìn Thời Huỳnh đầy kính sợ, nuốt nước bọt, co rụt cổ lại:
"Anh Thời, cậu cũng thật là nóng tính."
"Mình tất nhiên phải nóng tính rồi!" Thời Huỳnh quả thật tức muốn chết, cầm gối ôm đập tới tấp vào thảm: "Vừa rồi mình còn chuẩn bị tâm lý thật tốt để tỏ tình, thế mà ngay sau đó lại bị Vương Úc Sâm tính kế, thanh danh trong sạch của mình suýt chút nữa bị hủy hoại, tỷ lệ tỏ tình thành công giảm mạnh."
[Có một đám Xì Trum, chúng…]
Thời Huỳnh định nói tiếp thì tiếng nhạc chuông Xì Trum vang lên, cô cúi đầu nhìn tên người gọi hiển thị trên màn hình, đôi mắt bỗng mở to, hệt như mèo con bị dọa cho giật mình, đột ngột nhảy dựng khỏi ghế sofa.
"Tê Hạc, anh Tê Hạc." Thời Huỳnh quay đầu lại ra hiệu im lặng với hội bạn thân, xỏ dép chạy chậm ra ngoài, dừng chân ở vườn hoa trước biệt thự:
"Anh…" sẽ không tin mấy tin đồn trên mạng đó chứ.
Văn Tê Hạc đang ở trong văn phòng.
Một tay cầm điện thoại, dựa vào ghế làm việc, liếc qua tài liệu điều tra được mà Cao Sầm vừa gửi, ánh mắt tối tăm hờ hững, nhưng khi nói chuyện, giọng điệu lại nhẹ nhàng lười biếng:
"Tôi thấy bài đăng Weibo của em rồi, tâm trạng có bị ảnh hưởng gì không?"
Những lời Thời Huỳnh đã chuẩn bị trước đó nghẹn lại trong cổ họng, khẽ cắn môi:
"Anh tin tưởng lời tôi nói sao?" Và điều anh lo lắng đầu tiên lại là tâm trạng của cô?
"Đương nhiên là tin." Văn Tê Hạc gần như không hề do dự mà trả lời ngay câu hỏi của Thời Huỳnh: "Em đã nói rõ trong từng câu chữ rồi mà, nhưng…"
Nói được một nửa, anh ngập ngừng một chút, đứng dậy bước đến cửa sổ, mặt kính trong suốt phác hoạ nên thân hình cao gầy, vẻ mặt tuấn tú của anh hiếm khi có chút bất an thấp thỏm: "Nhưng tôi rất tò mò, em sẽ thích một người như thế nào."
Đêm qua Văn Tê Hạc mơ một giấc mơ, sau khi tỉnh dậy, anh chỉ nhớ được một số hình ảnh linh tinh vụn vặt, nhưng anh nhận rõ được một điều, anh trai nhỏ mà Thời Huỳnh từng nhắc đến rất có thể là chính anh.
Sau khi nhận ra điều đó, Văn Tê Hạc cũng không cảm thấy vui vẻ như anh nghĩ, trong giấc mơ, khi ánh mắt Thời Huỳnh nhìn về phía “bản thân”, không hề có chút mập mờ nào của tuổi dậy thì, chỉ có sự yêu mến ngưỡng mộ dành cho người anh trai.
Trước đây, anh rất ghét danh xưng người yêu cũ, nhưng cho đến hôm nay, anh lại càng ghét danh xưng anh trai hơn.
Thời Huỳnh không ngờ Văn Tê Hạc lại hỏi mình câu này, một suy nghĩ bất ngờ hiện lên trong trái tim cô, rồi sau đó không thể kiểm soát được mà lan rộng, chiếm trọn cả lồ ng ngực, khiến cô buộc phải hít thở chậm lại.
Liệu có khả năng nào không, rằng anh trai nhỏ, không, Văn Tê Hạc bây giờ, cũng thích mình?
Thời Huỳnh không quen với việc tự tưởng tượng đối phương thích mình nếu người đó chưa nói ra hay chưa thành thật thổ lộ, nhưng nếu là Văn Tê Hạc, cô rất muốn tự luyến một lần, có lẽ là lần tự luyến lớn nhất trong đời cô.
"Anh Tê Hạc, tối mai anh có rảnh không? Tôi muốn mời anh ăn tối."
Văn Tê Hạc vốn tưởng Thời Huỳnh sẽ trả lời giống như nhiều người khác khi bị hỏi, sẽ nói ra những yêu cầu về nửa kia, nghe thấy lời mời đi ăn, anh hơi khó hiểu, nhưng vẫn mỉm cười đáp lại:
"Có chứ, mai em về thành phố Nam à? Tôi đến đón em nhé?"
"Không cần đâu, mai tôi phải dùng bữa với một vị trưởng bối, xong xuôi tôi sẽ gọi điện cho anh." Thời Huỳnh vội vàng từ chối Văn Tê Hạc, anh mà đến đón thì cô làm sao có thời gian để chuẩn bị bố trí cho màn tỏ tình được.
"Vậy tối mai gặp."
"Ừm, tối mai gặp!"
Văn Tê Hạc nghe thấy Thời Huỳnh hơi cao giọng lên ở cuối câu, khóe miệng khẽ cong, nở một nụ cười dịu dàng, nhìn lại tài liệu đang được hiển thị trên màn hình, anh cầm điện thoại bàn gọi nội tuyến, giọng điệu lạnh lùng:
"Cao Sầm, mấy công ty mà cậu tìm được, bảo họ tung hot search đi."
Tác giả có lời muốn nói:
Hạc Hạc: Hừ, chính cung còn chưa thượng vị, đến lượt nhà ngươi sao?