Chương 107:
Chương 107:Chương 107:
Trong sân khôi phục lại sự hài hòa trước đó, đề tài của mọi người đã thay đổi một vòng, rơi vào trên người Lục Yên Yên và Lục Ngôn Triệt.
Trước khi Lục Ngôn Triệt yêu đương, rất nổi tiếng trong giới hào môn với cái danh "Kẻ cuồng em gái". Các gia đình giàu có khác đều là anh em tranh đoạt gia sản, đối phó lẫn nhau, nhưng ở chỗ Lục Ngôn Triệt và Lục Yên Yên, tuyệt đối không xảy ra loại chuyện này.
"Ở Lục gia, Yên Yên đương nhiên là quan trọng nhất." Lục Ngôn Triệt không chút do dự.
Giang Minh Khải ở một bên trêu ghẹo nói.
"Lục tổng, lời này của anh đừng để vợ tương lai của anh nghe được, cô ấy nhất định sẽ ghenl"
Giang Minh Khải khéo léo nói "vợ" mà không phải "Ngụy Tâm Dĩ", theo anh ta, Ngụy Tâm Di còn có thể gả vào Lục gia hay không, khó mà nói.
Lục Ngôn Triệt duỗi lưng, cánh tay đặt lên ghế tựa của Lục Yên Yên.
"Tôi tìm vợ, cũng sẽ tìm người tốt với Yên Yên."
Lục Yên Yên mới không tin.
"Miệng đàn ông, quỷ gạt người!"
Cô vươn mu bàn tay dán thuốc mỡ ra.
"Này này này, cái gì tốt cho em, tốt cái em gái anh đó!"
Lục Yên Yên: "Chết tiệt, quên mất em chính là em gái anh, phiền!"
Mọi người lại cười vang một trận.
Lâm Trà cầm rượu trái cây, hôn từng ngụm nhỏ, ánh mắt bay tới bay lui giữa Lục Yên Yên và Lục Ngôn Triệt, cuối cùng thở dài một hơi:
[Ai, đại tiểu thư thật sự hiểu lầm đại thiếu gia rồi! Lục Ngôn Triệt nói không sai nhal]
[Người khác không biết, nhưng Lục Ngôn Triệt tuyệt đối sẽ đối tốt với cô! Dù sao, lúc trước Lục đổng nhận nuôi Lục Ngôn Triệt, chính là vì đại tiểu thư màI] Lục Yên Yên:??2
Khách mời:??2
Nhận nuôi?
Cái quái gì?!
Lục Ngôn Triệt là nhận nuôi?
[Ai nha! Sao tôi lại quên, đại tiểu thư căn bản không biết chuyện này! Cô ấy vẫn cho rằng Lục Ngôn Triệt là anh ruột của mìnhI!]
[Bất quá cũng đúng, người nhà họ Lục lại không nói cho cô ấy biết, đối với Lục Ngôn Triệt lại coi như thân sinh, thậm chí còn để anh ấy làm CEO của tập đoàn Lục thị! Ai mà tin được Lục Ngôn Triệt lại không phải thân sinh đâu?]
Lục Yên Yên khó có thể tin nhìn về phía Lục Ngôn Triệt.
Cánh tay Lục Ngôn Triệt vẫn tựa vào lưng ghế Lục Yên Yên, lúc này lại đâần nắm chặt.
Vẻ mặt vẫn ung dung như trước, nhưng một ít phản ứng của thân thể lại không lừa được người.
Lục Yên Yên bối rối, tiến đến bên cạnh Lục Ngôn Triệt, hạ giọng.
"Lục Ngôn Triệt! Lâm Trà nói không phải là thật đúng không?”
Lục Ngôn Triệt rũ mắt, hơi thở ấm áp tràn ngập bên tai Lục Yên Yên.
"Em hy vọng là thật sao?”
"Anh nói mê sảng gì vậy!"
Lục Yên Yên oán trách, hạ thấp thanh âm.
"Em đương nhiên không hy vọng đây là sự thật!"
Đôi mắt Lục Ngôn Triệt run rẩy, tay đặt trên lưng ghế hơi siết chặt. Một hồi lâu, anh buông tay ra, trong lòng kia cỗ rung động lại một lần bị đè xuống, anh khôi phục bình thường ôn nhu trầm ổn.
"Vậy, coi như là giả."
"Anh nghiêm túc một chút được không!" Thanh âm của Lục Yên Yên hơi lớn.
Lâm Trà tò mò ngẩng đầu, chỉ thấy trong sân gió êm sóng lặng, mọi người ăn xiên nướng uống rượu, tựa hồ cái gì cũng không xảy ra.
hông nghĩ tới dưới mặt hồ, lại là sóng lớn mãnh liệt.
Lâm › người vận chuyện dưa hào môn đỉnh cấp - Trà nhàn nhã uống một ngụm rượu nhỏ, lại tiếp tục siêng năng chuyển dưa.
[Chuyện Lục Ngôn Triệt không phải con ruột Lục gia này, chỉ có thể giấu được nhất thời, đại tiểu thư sẽ biết ngay thôi. ]
[Dù sao cô ấy mới là người thừa kế duy nhất của Lục gia! Tài sản của Lục gia đều là của đại tiểu thư, khi chia tài sản, đại tiểu thư nhất định sẽ phát hiện điều bất thường!]
[Bất quá tâm tính của Lục Ngôn Triệt thật tốt, nhìn Lục đổng giao mọi thứ của Lục gia giao cho Lục Yên Yên mà không hề có chút ác tâm nào|]
Khách mời:???
CEO của tập đoàn Lục thị là người làm công?
Được rồi, không có cổ phần.
CEO quả thật chỉ là người làm công.