Chương 187:
Chương 187:Chương 187:
[Không biết tối qua mọi người thức khuya làm gì, có phải cũng gặp phải chuyện rất thú vị hay không?]
Tiếng lòng cuối cùng của Lâm Trà vang lên mang theo sự rộn ràng không thể nói rõ.
Các khách mời vốn còn khốn đốn vật vờ vừa nghe vậy giật mình một cái, mắt sáng lên.
Nếu ăn được dưa này thì họ sẽ không buồn ngủ nữal
Lâm Trà không phát hiện tinh thần tất cả mọi người đột nhiên tốt lên, cô lén lút, lặng lẽ mở ra hệ thống dưa hệ thống ra, nhân tiện nhìn vào Liễu Minh Khiêm đang đứng gần mình nhất.
[Tinh thần của Liễu lão sư cũng rất không tốt]
[Tối hôm qua rốt cuộc ông đã làm gì mà mệt mỏi như vậy? Dù làm gì chắc cũng không phải là chạy hai vòng đi quanh thôn Tình xuyên đâu nhỉ... ]
[Ha ha ha ha ha ha ha... ]
[Mẹ nó!!! Đúng là thết]
Tiếng cười của Lâm Trà chợt dừng lại, thanh âm cũng trở nên càng thêm lén lút...
[Liễu lão sư phát hiện mình cái bụng bia của mình gần như không có cách nào che giấu vì thế thừa dịp Trần lão sư ngủ đã lén lút đi ra ngoài chạy hai vòng!]
[Ha ha ha! Liễu lão sư đúng là một người đàn ông trung niên mẫu mực, tuổi này mà vẫn còn coi trọng việc quản lý dáng người như vậy!]
Trần Tiện Tri ngước mắt liếc Liễu Minh Khiêm.
Trong ánh mắt mang theo vài phần khó hiểu, rõ ràng như đang nói: Anh là một người góa vợ, cũng không phải diễn viên vậy thì chú trọng quản lý dáng người như thế làm gì?
Anh làm như vậy khiến cho tôi rất khó làm!
Liễu Minh Khiêm lặng lẽ lau mồ hôi.
Cũng may cũng may, Lâm Trà chỉ nhìn thấy cái này. Chỉ cầu xin cô đừng nhìn nữa nếu không nhất định sẽ phát hiện...
[Ai dô, Liễu lão sư đột nhiên chú trọng quản lý dáng người quả thật là có nguyên nhân!]
[Ông ấy! Có! Bạn! Gái! Rồi! Đó!]
Tiếng lòng Lâm Trà vang dội, gằn từng chữ.
Tất cả khách mời mắt sáng như sao đồng loạt nhìn về phía Liễu Minh Khiêm.
Ồ, hô!
Ồ, hô!
Ồ, hô!
Liễu lão sư yêu đương rồi!
Đợi mười năm chờ Liễu Linh Nhi trưởng thành, Liễu Minh Khiêm rốt cục cũng tiến đến chuyện yêu đương đầu tiên của lão góa vợi
Không dễ đâu!
[Đã nói mà, phụ nữ sao thì đàn ông cũng không ngoại lệ nhal]
Sắc mặt Liễu Minh Khiêm quấn bách.
Hu hu hu, bí mật nhỏ vẫn bị phát hiện!
Nhưng đến đây là được rồi, đừng phát hiện thêm gì nữa...
[Oa oa oa oa oalIl]
[Người yêu mới của Liễu lão sư vậy mà là CEO Tư Đồ Thanh của trang sức Lam Huyết!]
[Ù! Còn là một nữ cường! Liễu lão sư trâu bò quá]
Tư Đồ Thanh?
Vẻ mặt của các khách mời vô cùng tò mò, cái tên này sao có chút quen tai?
Lục Yên Yên phản ứng sớm nhất.
Tư Đồ Thanh! Đó không phải là đàn em của vợ trước của Liễu Minh Khiêm sao? Hai ngày trước Liễu Linh Nhi còn nói Tư Đồ Thanh tặng cho cô ấy một bộ châu báu tình nhân, còn mời cô ấy và Phó Tinh Hàn làm người phát ngôn?!
Tất cả mọi người quay đầu lại, một lân nữa đồng loạt nhìn về phía Liễu Minh Khiêm. Lục Yên Yên dùng môi chất vấn Liễu Minh Khiêm: "Chắc là Linh Nhi không biết chuyện này phải không?”
"Không biết không biết!"
Liễu Minh Khiêm lau mồ hôi, nhỏ giọng nói: "Nào dám nói cho con bé biết chứ!"
Lục Yên Yên cười lạnh.
Ha ha, chờ Liễu Linh Nhi biết chuyện này thì chắc chắn quậy tới mức gà bay chó sủal
[Nhưng... Cũng không biết Liễu lão sư và Tư Đồ Thanh đã đến bước nào rồi. ]
[Liễu lão sư là một lão già, có thể chịu đựng được "thủ đoạn" của Tư Đồ Thanh hay không?]
Liễu Minh Khiêm dừng lại.
Hắn nhắm mắt lại trong tuyệt vọng.
Xong rồi xong rồi, Lâm Trà quả nhiên thấy được.
Tại sao Lâm Trà lại nhàm chán như vậy! Vừa bới được chút dưa kia của ông đã tung ra rồi!
Một giây sau chợt nghe thấy giọng nói kích động kèm theo hưng phấn và hiếu kỳ của Lâm Trà.
[Ôi ôi ôi! Tư Đồ Thanh cũng rất biết chơi đấy nhé nào là roi da, dầu sáp, còng tay, băng dính... Còn có đuôi chó con! Ngay cả Ngụy Tâm Di cũng không so được với cô ấy!"
[Hơn nữa, Liễu lão sư là MI Rõ ràng ở trước mặt chúng ta còn nói Tư Đồ Thanh mới là MỊ
[Oa ôi... ]
[Oa ôi... ]
Trong đám khách mời truyền đến tiếng thán phục liên tiếp.
Liễu lão sư là M...
Mmmmmmmm....
Liễu Minh Khiêm... Liễu Minh Khiêm khóc rồi... Ông không bổ dưa hấu nữa mà tuyệt vọng che mặt. Có thể đào cho ông đây một cái hố không? Hiện tại có thể chui vào!