Chương 215:
Chương 215:Chương 215:
Lúc này, Hoàng Thúy Hoa đã nhận thấy vẻ mặt của bọn họ không đúng, nháy mắt với Tiểu Lý.
Tiểu Lý vội vàng nói: 'Bạn học cũ, các cậu sao thế, trong người không thoải mái?"
Các khách mời máy móc lắc đầu.
"Các cậu không tin vào dự án của chúng tôi sao?" Tiểu Lý vô cùng đau đớn: "Bạn học cũ, cậu làm tôi đau lòng quá, vì nể tình chúng ta đã học cùng trường bốn năm nên tôi mới giới thiệu dự án này cho cậu đó!"
[Không phải anh còn giới thiệu cho mấy trăm người bạn khác nữa sao?]
Tiếng lòng của Lâm Trà đột nhiên vang lên...
[Để tôi xem... ]
[Thời điểm anh ta giới thiệu dự án này cho mấy trăm người bạn khác, anh ta đã bị cái ổ bán hàng đa cấp này lừa hơn ba mươi vạn. Để tạo lòng tin cho bọn họ, anh ta còn cho bọn họ vay mượn hơn mười vạn... ]
Các khách mời: ??2
Bọn họ có chút đồng tình nhìn sang Tiểu Lý đang trưng ra vẻ mặt "ngây thơ vô số tội" bên cạnh.
Người này thật sự là một tên lừa đảo sao?
Tôi thấy cậu ta giống như một tên ngốc hơn!
"Tiểu Lý!" Ôn Vãn Ngưng Cậu nghiêm túc nói: 'Chẳng phải cậu nói chúng ta là bạn học cũ sao, bây giờ cậu đã phát đạt rồi, cho tôi mượn 69800 tệ để đầu tư vào hạng mục này đi, được chứ?"
Tiểu Lý: 222
"Bạn học cũ, chuyện này..." Tiểu Lý bối rối.
"Hạng mục này lợi nhuận cao như vậy, chẳng phải cậu nói mình đã đầu tư lâu rồi sao, chẳng lẽ trên người lại không có 69800 tệ?”
"Không!" Tiểu Lý nói chắc như đinh đóng cột: "Dự án này thật sự có thể kiếm được rất nhiều tiền!"
Ôn Vấn Ngưng: "Vậy 69800 tệ..."
Tiểu Lý nhìn Hoàng Thúy Hoa bên cạnh, sau đó lại nhìn sang Ôn Vãn Ngưng, vô cùng bối rối.
"Bạn học cũ, chúng ta ở đây có bảy người!"
Ôn Vãn Ngưng tiếp tục thuyết phục: "Nếu như tôi có thể kiếm được tiền thì sáu người còn lại cũng sẽ đầu tư!"
Tiểu Lý trầm mặc, cậu ta đang nghiêm túc suy nghĩ lời nói của Ôn Vấn Ngưng.
Tiểu Lý có chút dao động!
Nếu như bảy người bọn họ đều đầu tư, cộng với những người trước đó thì cậu ta đã đủ điều kiện để trở thành giám đốc, trở nên giàu có chỉ trong một đêm!
Thế nhưng 69 800 tệ... Không sao, phải thả con tép mới bắt được con tôm!
Tiểu Lý: "Bạn học cũ, vậy tôi sẽ cho cậu mượn số tiền này, khi nào kiếm được tiền thì phải nhớ trả lại cho tôi đấy!"
Ôn Vấn Ngưng cười tủm tỉm gật đầu, nhận lấy 69800 tệ.
Các khách mời khác đều vô cùng kinh ngạc.
"Đây là bán hàng đa cấp đó! Vi phạm pháp luật!!!"
"Bây giờ chúng ta chỉ có thể ở đây lãng phí thời gian với bọn họ."
Liễu Minh Khiêm nói: "Chờ đạo diễn Du tới cứu chúng ta... Với điều kiện là ông ấy phải phát hiện ra chúng ta đã biến mất. Thế nhưng... Liệu ông ấy có phát hiện ra không?"
Đúng lúc này, giọng nói của tổng giám đốc vang lên: "Có vẻ như các bạn vẫn còn nghi ngờ đối với hạng mục của chúng tôi, bảy người đến nhưng chỉ có một người muốn đầu tư?"
Tổng giám đốc đi tới trước mặt các khách mời.
"Tôi biết các bạn vẫn không quá tin tưởng vào hạng mục này của chúng tôi, nhưng các bạn thử nghĩ lại xem, nếu như hạng mục này là bất hợp pháp, vậy thì tại sao đến bây giờ cảnh sát vẫn không tới bắt chúng tôi?"
"Đúng vậy, có thể các bạn đã nghe được một số tin đồn xấu về chúng tôi, nhưng đó cũng chỉ là tin đồn mà thôi!"
Tổng giám đốc nói tiếp: "Chẳng lẽ các bạn không muốn trở nên giàu có sao? Bây giờ ngay cả đại tiểu thư Lục gia - người giàu nhất Hải thị cũng phải nể mặt tôi!"
Lục Yên Yên: "Hả?”"
Anh là ai vậy? Tôi không biết anhI
Tổng giám đốc lại đắc ý nói:
"Các bạn có biết chương trình giải trí đang hot dạo gần đây không? Ban đầu tổ chương trình vốn dĩ không có ý định quay tại thôn Tình Xuyên, nhưng bởi vì Lục đại tiểu thư đã đầu tư vào dự án này của chúng tôi, cho nên bọn họ mới chọn địa điểm quay chụp là ở thôn Tình Xuyên, ngay bên cạnh căn cứ của chúng tôi!"
"Lục gia có thể trở thành gia đình giàu có nhất Hải thị cũng là nhờ đầu tư vào hạng mục này của chúng tôi!"
Lục Yên Yên: “..."
Cảm ơn anh! Nói như vậy, không có anh thì nhà họ Lục chúng tôi sẽ không thể làm được đúng không?
Các khách mời của tổ chương trình đều cạn lời, ngược lại, các quần chúng bên kia lại vô cùng hưng phấn, có thể thấy bọn họ đều tin tưởng lời nói của vị tổng giám đốc này.
Bọn họ cũng biết chương trình được ghi hình ở thôn Tình Xuyên. Nghe tổng giám đốc nói như vậy, bọn họ càng thêm tin tưởng vào hạng mục này, mấy người lúc lúc nấy còn đang phân vân thì bây giờ đã lựa chọn đầu tư.
Tổng giám đốc thấy đám người Lục Yên Yên vẫn thờ ơ, vì vậy lại nói tiếp:
"Lục gia cũng đã đầu tư rồi, các người còn do dự cái gì nữa? Chỉ cần đầu tư vào hạng mục này của chúng tôi, đừng nói là kiếm tiền, đợi lát nữa tôi còn có thể dẫn các người đi đến tận chỗ xem chương trình giải trí kia ghi hình, rồi chụp ảnh cùng với mấy minh tinh, còn có thể xin chữ ký!"
"Tôi thật sự rất thân thiết với Lục Yên Yên, tối hôm qua chúng tôi còn cùng nhau ăn cơm!"
Các khách mời: '..."
Liễu Minh Khiêm cố ý hỏi: "Không phải tối hôm qua các khách mời đều tham gia tiệc lẩu của tổ chương trình sao? Lúc đó có ghi hình, sao tôi lại không thấy anh nhỉ?"
Tổng giám đốc: I
"Ăn khuya! Chúng tôi ăn khuya với nhau!" Tổng giám đốc vội vàng sửa lời: "Hôm qua còn có một nam minh tinh trong chương trình đó đến tìm tôi nói muốn đầu tư! Tên là Chu hói gì đó!"
Chu hói?
Các khách mời hai mặt nhìn nhau.
Trong chương trình giải trí của chúng ta từ khi nào lại có người tên là Chu hói vậy?
Lâm Trà trợn tròn mắt.
[Cái gì mà Chu hói chứ? Đó là Chu Trạch Hủ! Cứu mạng!!!!]