Chương 218:
Chương 218:Chương 218:
Chu Trạch Hủ quét mắt nhìn tổng giám đốc: "Đại ca, đồng hồ của anh không tệ, nhưng không có kim giây à!"
Tổng giám đốc: ?I
Lão tổng giám đốc mắng chửi đĩnh đạc: "Đồng hồ hàng hiệu đều không có kim giây!"
Chu Trạch Hủ: "..."
Nhưng thấy Chu Trạch Hủ trước mắt là mỹ nhân duy nhất trong đám người này, dáng người tuy rằng cao đến dọa người, nhưng làn da trắng nõn non nớt, nhan sắc không tệ, vì vậy sắc tâm của tổng giám đốc nổi lên, giọng cũng dịu dàng hơn rất nhiều.
"Em gái, chờ em gia nhập tổ chức của chúng tôi, xem biểu hiện anh sẽ tặng em một cái!"
Nói xong, lão tổng giám đốc còn bóp mông Chu Trạch Hủ! Xúc cảm khiến cho mắt tổng giám đốc đều sáng lên, trông gây gò nhưng không nghĩ tới lại đây đặn như vậy!
Chu Trạch Hủ: !II
Lão già háo sắc lại dám sờ mông ông đây!!!
Hơn nữa đối phương có cảm giác tốt... lại bóp thêm một cái!
Chu Trạch Hủ muốn nổi điên!!!
Chu Trạch Hủ muốn thét toll
Bà cụ "Giang Minh Khải bên cạnh nắm chặt tay cậu, thấp giọng cổ vũ.
"Huynh đệ! Nhịn xuống! Nhịn xuống!"
Giang Minh Khải nắm chặt tay Chu Trạch Hủ, thân thể cũng run rẩy theo.
Lão tổng giám đốc nhìn chằm chằm vào "bà Giang" đang run rẩy, cảm giác dáng người của bà lão này cũng rất tốt!
Ma xui quỷ khiến, ông ta cũng bóp mông Giang Minh Khải một cái!
Woal Lớn quá! Thật mềm! Hàng ngon!
Giang Minh Khải:!!
Hãy để tôi giết con rùa già này!!!
Giang Minh Khải nhảy dựng lên, vung nắm đấm đánh về phía tổng giám đốc, Liễu Minh Khiêm và Trần Tiện Tri nhanh chóng đè anh ấy lại.
Lão tổng giám đốc quay đầu lại, Liễu Minh Khiêm và Trần Tiện Tri lập tức võ mông Giang Minh Khải, liên tục thì thâm trấn an:
"Nói mông cậu lớn là khen cậu!"
"Mông lớn dễ đẻ đó!"
Giang Minh Khải: ...
Bây giờ tôi là một bà lão còng lưng, sinh ra một quả cầu lông!
*
Ôn Vãn Ngưng chặn hai bên lại, cố ý ném đề tài thu hút sự chú ý của tổng giám đốc.
"Nếu là công trình quốc gia, vậy chủ yếu là làm gì?"
Tổng giám đốc làm như thật: 'Công trình trọng điểm quốc gia, đó đều là hạng mục bảo mật, làm sao có thể nói chỉ tiết cho mọi người biết chứ!"
"Có điều, nhất định là chuyện có lợi cho quốc gia, đại loại như xây dựng đường sắt cao tốc, xây dựng đường cao tốc, sau khi xây dựng xong, quốc gia sẽ hồi báo cho chúng tai"
Những quần chúng khác nghe vậy, nhao nhao gật đầu đồng ý.
"Dự án này rất đáng tin cậy!"
Hơn nữa xây dựng đường sắt cao tốc và đường cao tốc đều là công trình lợi nước lợi dân!"
"Nói đến tôi đều động tâm, vốn còn muốn trở về cùng người nhà thương lượng một chút, hiện tại trước hết tôi sẽ đi ngân hàng rút tiền đầu tư luôn"...
Thật sự đáng tin sao?
Lâm Trà phát ra linh hồn khảo vấn: "Chúng ta nơi này cũng chỉ có hơn một trăm người, nhiều nhất cũng chỉ có thể hơn bảy trăm vạn, có thể làm đường sắt cao tốc và đường cao tốc đây?"
Lục Yên Yên cũng bổ đao:
"Huống hồ, hồi báo sáu vạn cho hạng mục đầu tư mười triệu, quốc gia ngốc sao?"
Lão tổng giám đốc nghẹn họng.
Đám người này sao lại phiên phức như vậy, không đầu tư thì thôi, còn luôn phá đám ông tai
Đám đông xung quanh nghe được hai "chàng trai" này nói, lại xì xào bàn tán - -
"Hình như bảy trăm vạn không làm ra được đồ vật gì, tôi nghe Hổ Tử nhà tôi nói, công trình quốc gia động một chút đều là trên trăm tỷ đấy!"
"Hồi báo sáu vạn cho hạng mục đầu tư mười triệu... quả thật quá cao... cũng gần bằng mua xổ số rồi!"...
Trán lão tổng giám đốc chảy mồ hôi, cẩn thận dùng khăn tay lau đi.
Trong lòng ông ta đang mưu đồ còn có thể nghĩ thêm ra từ gì để lừa người, nhưng vào lúc này, cửa nhà xưởng truyền đến thanh âm ầm ï, một hàng người khiêng máy quay phim, nhân viên công tác mặc đồng phục công tác đi tới hiện trường.
Trong đám đông, có người cao giọng nói:
"Đây không phải là nhân viên của chương trình "Cuộc sống thư giãn" sao?"
"Tổng giám đốc nói cô chủ Lục cũng đầu tư dự án này của chúng ta, xem ra là thật rồi!"
"Hào môn Lục gia đã đầu tư rồi, chứng tỏ công trình này rất có độ tin cậy!"