Chương 223:
Chương 223:Chương 223:
Thật ra chỉ cần Lâm Trà ở đoàn làm phim, Tôn Thiên Thiên biết đoàn làm phim của bọn họ sẽ không xảy ra chuyện gì, có việc phỏng chừng trước khi quay đều có thể giải quyết. Nhưng nếu để người sáng lập và diễn viên tham gia chương trình, không chỉ có thể tăng độ nổi tiếng, mà còn có thể khiến khán giả càng thêm tin tưởng vào bộ phim của họ.
Lâm Trà không có phản ứng gì, còn chưa tỉnh ngủ, mơ mơ màng màng liền đáp ứng.
Cô ôm kịch bản, ngáp một cái, sau khi uống một ly cà phê đen lớn mới lảo đảo đi về phía phòng họp.
Sáng sớm, trong phòng họp không có mấy người.
Sau khi Lâm Trà đi vào, cũng thấy Cung Kha đóng vai nam hai trong . Cung Kha tới sớm hơn Lâm Trà rất nhiều, vẫn đang xem kịch bản ghi chép.
Lâm Trà chào hỏi với Cung Kha, tinh thần uể oả ghé vào trên bàn nghỉ ngơi một lát.
Không bao lâu, bên cạnh truyền đến tiếng ồn ào đánh thức Lâm Trà.
Lâm Trà dụi dụi đôi mắt còn nhập nhèm.
[A, bắt đầu đọc kịch bản chưa?]
Cung Kha thấy cô mơ mơ màng màng, cũng không quan tâm là tiếng lòng hay là nói ra, trực tiếp trả lời:
"Hình như đạo diễn đã xảy ra chuyện.
[Đã xảy ra chuyện?]
[zzzzz... ]
[Đó là có dưa?]
Mặc dù còn ngái ngủ, Lâm Trà cũng không quên ăn dưa, cô dùng sức dụi dụi mắt làm cho tinh thần mình tỉnh táo lại rồi hỏi Cung Kha.
"Có chuyện gì vậy?"
Cung Kha vừa mới kéo một nhân viên hỏi tình hình, cho nên biết đại khái, hồi đáp: "Thẩm Túy tới rồi. Hình như muốn diễn vai nam chính."
"Ai?"
Ánh mắt Lâm Trà lại sáng lên rất nhiều:
"Không phải Tôn tổng nói Thẩm Túy muốn rời khỏi giới, không diễn nữa sao? Lúc trước còn mời tận ba lần mài"
"Không biết."
Cung Kha lắc đầu, thầm nghĩ chuyện này phải hỏi cô, đợi lát nữa cô lật hệ thống ăn dưa không phải sẽ biết sao.
"Cũng không biết cách vách bây giờ thế nào." Cung Kha nói.
Lâm Trà cũng gật đầu, nhịn không được mà đưa tai về hướng sát vách.
Xem náo nhiệt mà, ai mà không tò mò chứ?
Cung Kha cũng rất tò mò!
Vì thế hai người nhìn nhau, lập tức đạt thành hợp tác, ăn nhịp với nhau buông kịch bản xuống đi hóng chuyện.
*
Bên cạnh là phòng làm việc của đạo diễn, đặt các loại dụng cụ quay phim.
Rất nhiều nhân viên công tác và đoàn diễn vây quanh cửa, dường như đang ăn dưa.
Lâm Trà và Cung Kha chen vào không được, liền kéo áo nhân viên công tác bên cạnh hỏi.
"Bên trong rốt cuộc thế nào rồi?"
Anh trai nhàn nhã chuyển ghế đạo diễn ngồi ở cửa, trong tay còn cầm hạt hướng dương cắn.
Nam chính Địch Tử Ngang và Tôn tổng cãi nhau, cãi nhau rất dữ dội, phỏng chừng Địch Tử Ngang không muốn nhường nam chính này nhưng Tôn tổng vẫn muốn Thẩm Túy diễn.
Lâm Trà cảm thấy giọng nói này rất quen thuộc, cúi xuống nhìn Giang Minh Khải.
Giang Minh Khải cũng cảm thấy giọng người hỏi vừa rồi rất quen thuộc, ngẩng đầu nhìn Lâm Trà. Lâm Trà Giang và Minh Khải: "..."
Lâm Trà thốt ra: 'Sao anh cũng ở chỗ này?"
Ơ...
Giang Minh Khải bỗng nhiên có chút không được tự nhiên, ngượng ngùng xoa xoa đầu mũi: "Được Tôn tổng mời, đến làm khách mời đặc biệt."
[Tôn tổng đặc biệt mời?]
[Anh Khải là một nhân viên truyền hình, còn có thể đến giới điện ảnh làm khách mời đặc biệt ư?]
[Ai không đúng, khách mời đặc biệt cũng phải đọc kịch bản sao?]
Lâm Trà gãi đầu, có chút khó hiểu, nhưng đây dù sao cũng là thế giới tiểu thuyết, có chút quy tắc giống với thế giới kia bên kia của cô cũng không kỳ quái.
Nhưng Lâm Trà như ngửi được cái gì đó, chóp mũi khẽ nhúc nhích - -
[A... Sao mùi nước hoa trên người anh Khải cùng mùi nước hoa của Tôn tổng lại giống nhau nha! Đều là mùi hoa cúc nhỏ, thật dễ ngửi!]
Lâm Trà không nhịn được, tới gân Giang Minh Khải ngửi ngửi.
Giang Minh Khải giật mình nhanh chóng lui vê phía sau.
Trong mắt anh ấy có chút bối rối không dễ phát hiện, vội vàng chuyển đề tài:
"Mọi người nói Địch lão sư có thể nhường vai nam chính hay không, cũng không biết cuối cùng Tôn tổng sẽ giải quyết như thế nào đây?"
Cung Kha liếc mắt nhìn Giang Minh Khải.
Ha ha, tiểu tử này là cố ý chuyển đề tài!
Tự nhiên lại dùng một loại nước hoa với Tôn tổng , chậc chậc chậc... Có chuyện mờ ám!