Chương 246:
Chương 246:Chương 246:
Không chỉ có cư dân mạng thích xem Lâm Trà bị xé.
Lâm Trà cũng thích nhìn mình bị xé.
Từ khi chương trình bắt đầu đến bây giờ, cô vẫn chờ mong nhìn Phương Nguyệt Dao.
Phương Nguyệt Dao không phải Phương Nguyệt Dao, là ánh đèn chỉ đường cho cô về nhà!
Đạo diễn Du cũng vô cùng biết gây chuyện, sau khi biết Phương Nguyệt Dao và Lâm Trà không thích nhau, cố ý đưa ra một vấn đề khó khăn cho các khách mời, để cho bọn họ đánh giá khách mời thường trú.
Cung Kha tới trước, nhân duyên trong giới của anh ta không tệ, EQ cũng cao, đánh giá cho mấy khách mời đều tốt, khiến tâm tình người ta vui vẻ. Thỉnh thoảng Cung Kha còn nói chêm chọc cười, lúc đánh giá Liễu Minh Khiêm và Lục Yên Yên, còn tự giới thiệu một đoạn cầu xin hợp tác.
[Cười chết, Cung Kha biến việc đánh giá khách mời trở thành hội tuyển dụng thành viên hội học sinh đại học sao?]
[Nhưng Lục Yên Yên và Liễu Minh Khiêm đúng là hai đại lão có tài nguyên, tự đề cử mình cũng không có vấn đề|]
Đến phiên Phương Nguyệt Dao, đánh giá của cô ấy so với Cung Kha còn chính thức hơn, cô ấy không thường xuyên tham gia chương trình giải trí, cảm giác giải trí cũng không bằng Cung Kha, cho nên lúc bình luận các khách mời vô cùng khiêm tốn.
Cuối cùng, đến phiên đánh giá Lâm Trà.
Tất cả đều nín thở.
Điểm nhãn! Trọng điểm tới rồi!
Đạo diễn Du đặc biệt chuẩn bị phân đoạn này không phải muốn nhìn Phương Nguyệt Dao cùng Lâm Trà giằng co sao?
Xé đi! Xé đi Xé càng thảm thiết càng vuil
Chỉ thấy Phương Nguyệt Da không đổi sắc, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm Lâm Trà hai giây...
Đột nhiên cô ấy bước một bước dài tiến lên!
[Đậu mái! Sẽ không đánh người chứ?]
[Đang quay chương trình đó! Mâu thuẫn giữa hai người lại sâu đậm như vậy sao?!]
[Rất thích Lâm Trà, Lâm Trà ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện nhal]
Chỉ thấy Phương Nguyệt Dao đi tới trước mặt Lâm Trà, trên khuôn mặt lạnh như băng đột nhiên nhếch miệng cười, sau đó ôm chặt Lâm Trà!
"Trà Trà! Cuối cùng cũng gặp được em! Thật sự là Trà Trà! Trà Trà biết cử động! Mau để cho chị ôm một cái!"
"Ô ô ôI Vẫn là mùi hương này! Mềm mại! Còn có... Hương vị của món cay!"
Khách mời: 222
Cư dân mạng ở phòng trực tiếp: ?2
Chờ một chút, không phải Phương Nguyệt Dao ghét Lâm Trà nhất sao? Đây là tình huống gì vậy?
Phương Nguyệt Dao ôm Lâm Trà mãnh liệt hít một hơi, sau khi ôm ấp đủ cô ấy còn kích động lôi kéo Lâm Trà đi tới hai cái rương hành lý bên cạnh của mình.
Mở một cái rương hành lý ra, bên trong đủ loại quần áo rực rỡ muôn màu và túi xách, còn có đồ ăn vặt.
"Em thích không? Cái váy công chúa này, siêu thích hợp với eml Còn có cái túi này! Số lượng có hạn, chị cướp được hai cái, em một cái chị một cái!"
"Thẩm lão sư nói em thích ăn vặt, cho nên chị mua rất nhiều!"
Lâm Trà có chút bối rối.
[Tình huống này là sao?]
[Không phải trước kia Phương Nguyệt Dao nói mình trà xanh, nói mình giả bộ, nói mình là quỷ hút máu sao?] [Sao đột nhiên lại trở nên dịu dàng như vậy!]
Phương Nguyệt Dao xoa xoa thái dương, nói năng hùng hồn đầy lý lễ:
"Trà Trà em đang nói bậy bạ cái gì! Làm sao chị có thể không thích em chứ? Trên thế giới này còn có người con gái nào đáng yêu, xinh đẹp, hiểu lòng người hơn em sao?"
Lâm Trà: "Hả?"
Khách mời: "Hả?"
Khán giả trực tiếp: [Hả?]
Trên đầu Lâm Trà tất cả đều là dấu chấm hỏi.
[Chờ một chút! Phương Nguyệt Dao bị yêu ma quỷ quái gì đó nhập vào người sao? Sao lại biến thành như vậy!!!]
Lâm Trà rất là mơ hồ: [Để xem xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!]
Cô lập tức mở ra hệ thống ăn dưa tra cứu, nhưng tra xét cả buổi cũng không phát hiện gì.
Hệ thống ăn dưa chỉ ghi lại những gì xảy ra khách quan, không ghi lại hoạt động tâm lý của con người.
[Rốt cuộc là vì sao?]
Lâm Trà càng bối rối.
Khách mời cũng rất tò mò, không biết trong hồ lô của Phương Nguyệt Dao này bán thuốc gì.
Trân Tiện Tri và Phương Nguyệt Dao quen biết, trước kia từng cùng nhau tham gia chương trình giải trí, vì vậy chủ động hỏi cô ấy: "Trước kia không phải cô không thích Lâm Trà sao?"
Khuôn mặt Phương Nguyệt Dao nghiêm túc: "Đó là lúc ấy tôi quá trẻ tuổi! Không hiểu Trà Trà tốt! Là tôi sai rồi! Về sau tôi sẽ không như vậy!"
Trần Tiện Tri: ??2
"Cô nương, thật sự cô không phải bị tráo hồn rồi chứ?"
"Bây giờ cô rất đáng sợi" Trần Tiện Tri: "Nói tiếng người!"