Chương 337:
Chương 337:Chương 337:
Vẻ mặt Giang Minh Khải không nói nên lời.
Nhưng chẳng bao lâu, tiếng cười trêu chọc của các vị khách đã dừng lại, những vị khách mời trường trú cũng phải hít vào một hơi khí lạnh khi nhìn thấy hai vị khách phi hành mới này.
Một giây sau, mọi người cùng nhau nhìn Liễu Minh Khiêm.
Vừa rồi trên mặt Liễu Minh Khiêm còn cười thầm, nhưng lúc này đã âm u đi.
Hiện trường, tất cả khách mời cũng không dám nói chuyện, im lặng như gà.
Chỉ có trong lòng Lâm Trà vẫn bức bách như cũ - -
[Khách mời kỳ này là đạo diễn hài Lương Hoằng Thâm và con trai ông ta sao?]
[Nhưng không phải Lương Hoằng Thâm là đối thủ không đội trời chung của Liễu lão sư sao?I]
[Nhưng đạo diễn Du đúng là trâu bò mà! Không mời được bạn bè của khách mời thường trú thì mời đối thủ không đội trời chung của bọn họ đến!]
[Ha ha ha! Tu La tràng đó nha! Ha ha ha! Hôm nay có cảnh hay xem rồi!]
Yêu hận tình cừu của Liễu Minh Khiêm và Lương Hoằng Thâm có thể bắt đầu từ hơn mười năm trước, khi hai người mới ra mắt.
Thời điểm hai người ra mắt gần nhau, phong cách sau khi ra mắt cũng tương tự nhau, tài nguyên thường xuyên xung đột, fan cũng cãi vã và tạt nước bẩn vào đối phương.
Sau đó, cả hai đều chuyển sang làm đạo diễn vì khả năng diễn xuất, một người làm phim hài thương mại, người còn lại thì làm phim nghệ thuật bi kịch. Thật ra, lộ trình và phong cách của bọn họ lúc này đã khác nhau nên sẽ không có sự trùng lặp nào mới đúng.
Nhưng sau mười năm đổi nghề, trong hơn chục tác phẩm do hai người đạo diễn có ít nhất mười tác phẩm có lịch trình trái ngược nhau.
Khi phóng viên phỏng vấn, Lương Hoằng Thâm cười nhạo Liễu Minh Khiêm: "Dùng bi kịch để thể hiện nỗi khổ của cuộc đời? Thật là giả tạo! Doanh thu phòng vé còn không chống đỡ nổi thì sao có thể tuyên dương giá trị cốt lõi của tác phẩm được?"
Liễu Minh Khiêm không ngần ngại bác lại: "Xem xong văn hóa hài thì quên mất ngay, chẳng có chiều sâu gì cả. Có xứng đáng được gọi là nghệ thuật điện ảnh không?"
Rõ ràng đến từ hai đường đua hoàn toàn khác nhau, nhưng hai người bọn họ lại tranh cãi. Ngay cả Lương Hoằng Thâm cũng khoe mình đã giành được bao nhiêu doanh thu phòng vé trên wechat của Liễu Minh Khiêm. Liễu Minh Khiêm cũng không hề yếu thế, mỗi lần được đề cử cho các giải thưởng trong và ngoài nước, ông ấy cũng sẽ đánh trả Lương Hoằng Thâm.
"Tôi nhớ ba năm trước, Liễu lão sư và đạo diễn đạo diễn Lương cùng tham gia một chương trình giải trí."
Lục Yên Yên nhỏ giọng nói với Chu Trạch Hủ: "Hai người đó lại đánh nhau ở hậu trường! Cho nên tất cả các hoạt động tiếp sau đó, ban tổ chức đều không dám để hai người ở cùng một sân khấu!"
"Hả? Nghiêm trọng như vậy sao?"
Chu Trạch Hủ ra mắt muộn nên cũng không biết về những dưa cũ này, cậu ta chẹp chẹp khó hiểu:
"Tôi cảm thấy Liễu lão sư trên chương trình khá ngầu, không ngờ sau khi gặp lại đạo diễn Lương lại trở thành người sống vì sự nghiệp như thết"
"Đây có lẽ là khát vọng chiến thắng của đàn ông!" Lục Yên Yên kết luận.
Lâm Trà đứng ở hàng sau, nghe người phía trước bàn tán, xoa cằm suy nghĩ hai giây.
[Có thật vậy không?]
[Chỉ vì chút chuyện nhỏ này mà đến bây giờ hai người vẫn là kẻ thù không đội trời chung sao? Vẫn còn chiến đấu? Quá đáng quá|]
Lâm Trà nhớ lần trước các khách mời cũng nói Chu Trí Tuệ và Bao Văn Hãn là đối thủ không đội trời chung, nhưng trong giới lại nghĩ hai người cãi nhau vì một người phụ nữ, Lâm Trà chỉ nhìn vào hệ thống mới phát hiện thật ra bởi vì một lý do!
Vậy Liễu Minh Khiêm và Lương Hoằng Thâm thì sao? Có phải cũng có lý do nào khác không? Lâm Trà tò mò lật xem hệ thống ăn dưa, quả nhiên cô đã tìm ra nguyên nhân thật sự làm hai người mâu thuận, tiếng lòng của cô lập tức không kìm chế được dâng lên một cảm giác chế nhạo——
[Ha ha ha ha ha hal]
[Vậy ra đây là lý do khiến hai người thực sự trở thành đối thủ của nhau? ]
[Thì ra đây mới là nguyên nhân hai người chân chính trở thành đối thủ một mất một còn?]
[Hai người này là gà tiểu học sao? Ha ha ha ha! Cũng có thể cãi nhau vì chuyện này saoll
Lỗ tai của các khách mời lập tức dựng đứng lên.
Có dưa sao?!
Bọn họ nhất định phải ăn quả dưa này!