Chương 382:
Chương 382:Chương 382:
Cho nên mặc dù anh ta cùng Trương Tinh Châu thật lớn lên hoàn toàn không giống, bà Trương cũng không có hoài nghi. ]
Cũng có thể là bà ấy không muốn hoài nghi.
Có một "người thân' ở đây, dù sao cũng tốt hơn là để cho bà ấy biết. Thì ra trong vụ tai nạn xe cộ đó tất cả người thân của bà đều đã chết.
"Lúc trước cảnh sát không điều tra được thân phận người qua đường kia."
Lưu Du Du đi tới bên cạnh đám người Lâm Trà, chậm rãi nói: 'Chủ yếu là trên người anh ta không có vật chứng minh thân phận. Lúc ấy đoạn đường xảy ra tai nạn xe cộ cũng không có camera theo dõi cho nên cũng không có ảnh chụp của người nọ."
Nhưng mà đồng nghiệp của chúng tôi đã lấy được vân tay của anh ta bám trên tường. Trở về chóng tôi sẽ kiểm tra thì sẽ biết thân phận thực sự của người kia.
*
Sau đó, các khách mời lại cùng Lưu Du Du đi cục cảnh sát. Đồng hành cùng họ còn có cha mẹ Tiết cùng Tiết Tịch Tịch và trưởng thôn thôn Tình Xuyên.
Trên lý thuyết bà Trương cũng phải tới làm ghi chép. Nhưng bà đã lớn tuổi, tinh thần rất không tốt. Lúc trước đã chịu qua một lần đả kích người nhà mất đi. Hôm nay biết người thân duy nhất của mình đều không còn, cả người giống như mất hồn, căn bản không ghi chép được.
Trưởng thôn bảo trợ lý của mình đi chăm sóc bà, thay thế bà Trương đến cục cảnh sát làm ghi chép.
Từ cục cảnh sát đi ra, sắc trời lại tối.
"Làm chậm trễ không ít thời gian của mọi người, thật ngại quá."
Lưu Du Du đưa mấy người ra khỏi cục cảnh sát, có chút áy náy nói.
"Chúng tôi cũng muốn giúp bà Trương."
Liễu Minh Khiêm trả lời: "Ai cũng không nghĩ tới sự tình lại như vậy." Lục Yên Yên: "Đúng rồi, cảnh sát Lưu. Có manh mối gì về thân phận kẻ lừa đảo mạo danh kia không?”
Lưu Du Du do dự một lát. Nghĩ đến cho dù mình không nói thì Lâm Trà cũng sẽ biết, vì thế trực tiếp mở miệng: "Anh ta có tiên án. Chúng tôi vừa so sánh vân tay liền tra ra."
"Tên thật của anh ta là Trữ Duy Khiêm. Năm xưa cha mẹ ly dị, anh ta được bác ruột nuôi lớn. Nhưng từ nhỏ anh ta không học giỏi. Năm 16 tuổi trộm tiền của bạn học nên bị bác đuổi ra khỏi nhà."
"Sau đó lang thang khắp nơi, không có chỗ ở cố định. Anh ta mạo danh thay thế Trương Tỉnh Châu, có lẽ chính là muốn tiếp cận bà Trương, lừa gạt tiền từ trong tay bà Trương!
Bà Trương tuy rằng lẻ loi một mình nhưng căn nhà cũ trên danh nghĩa cũng đáng giá một chút tiền. Nếu như anh ta thay thế thân phận Trương Tinh Châu, tương lai có thể kế thừa hết thảy gia tài nhà họ Trương, đây cũng là một con số không nhỏ."
Mọi người nghe vậy thì thở dài.
Cuối cùng vẫn là vì tiền.
*
Sau khi ghi chép xong, Lâm Trà được Trần Vân đón đi, trực tiếp đến Hoành Thành.
Hoạt động tuần này sắp xếp khá bận rộn. Bên đã bắt đầu cắt nối biên tập làm hiệu ứng. Có vài cảnh quay bị thiếu cần Lâm Trà trở lại trường quay quay bổ sung.
Ngoài ra, Lam Huyết nhìn trúng giá trị thương mại gần đây của Lâm Trà nên mời cô làm người đại diện cho một sản phẩm trang sức mới.
Cho nên tuần này Lâm Trà phải quay bổ sung cảnh quay ở, một nửa thời gian dành cho trang sức.
Thời gian ở Hoành Thành rất gấp gáp nên Lâm Trà đành phải chuyên tâm quay phim, cũng không để ý tới tình huống bên bà Trương.
Thôn ủy vẫn phái người tới chăm sóc bà Trương.
Nhưng bà hơn tám mươi tuổi, lại liên tục bị đả kích, trạng thái tinh thần rất không tốt. Bà thường ở trong sân, nhìn đồ chơi của Trương Tinh Châu khi còn bé, ngẩn ngơ cả ngày.
Khẩu vị của bà cũng rất kém, ăn không được bao nhiêu cơm. Ngay cả tần suất uống nước cũng rất ít, sắc mặt càng lúc càng khô héo và vàng như nến.
Ba ngày sau, Lâm Trà hoàn thành quay phim bổ sung, lại trở lại Hải Thị.
Đồng hành còn có Giang Minh Khải.
Hai người ở cùng một tiểu khu nên Giang Minh Khải liền đi nhờ xe của Lâm Trà.
Đi được nửa đường, Giang Minh Khải nhận được điện thoại của Lưu Du Du.
"Không thấy bà Trương đâu rồi?!"
"Không thấy?"
Lâm Trà sửng sốt: "Sao lại không thấy?"
Giang Minh Khải nhíu mày: "Cảnh sát không có đưa ra ánh sáng chuyện của nhà họ trương Trương nên trong thôn Tình Xuyên ngoại trừ người của thôn ủy, những thôn dân khác cũng không biết Trương Tinh Châu là giả mạo.