Chương 402:
Chương 402:Chương 402:
[ Sau đó ông ta tức đến nổ phổi nhưng không thể làm gì được Teddy mà Đại Hoàng dù sao cũng là chó của người khác, vì vậy nhân lúc một đêm trăng thanh gió mát đạo diễn Triệu đã lén lút cho Đại Hoàng uống thuốc ngủ sau đó đưa Đại Hoàng đến bệnh viện thú cưng rồi thiến nóI]
[Ha ha ha ha thế mà lại thiến con chó Đại Hoàng trông cửa cho tiểu khu... ]
Con chó Đại Hoàng:?2?
Mọi người ở hiện trường:??2
Phụt...
Chu Trạch Hủ vừa mới uống ngụm rượu vang đỏ thì nghe thấy được câu chuyện này, cậu ấy nhịn không được mà phun hết ra.
Những người khác ở buổi tiệc đều nhìn Chu Trạch Hủ với vẻ khó hiểu, Chu Trạch Hủ xấu hổ liên tục xin lỗi.
Sau đó cậu ấy nhìn về phía Triệu Tân Nam.
Không phải chứ, thể hiện tình cảm với nhau có gì sai đâu chứ!
Đạo diễn Triệu, không phải là tạm thời ông vẫn chưa dỗ dành được Hứa Kỳ Yên đấy chứ? Sao phải trút giận lên chó như vậy?
Vậy thì quá đáng lắm rồi!
Triệu Tân Nam không ngờ chuyện này lại bị Lâm Trà lôi ra, sắc mặt ông ta cứng đờ nhưng vẫn kiên trì nói:
"Tôi, tôi là đang lo lắng cho thú cưng và tuổi thọ của chúng thôi! Thiến là cách tốt nhất cho thú cưng”
"Chắc chắn là tôi không có ghen tị! Tuyệt đối không, sao tôi có thể ghen tị với một con chó được chứt"
Mọi người: Ừ ừ! Ông không hề ghen tị với một con chó.
Chỉ là ông ăn giấm chua mà thôi!
Triệu Tân Nam: ”...'
Mấy người muốn nói gì thì cứ nói đi, dù sao Hứa Kỳ Yên cũng đã đồng ý quay lại mà con chó kia cũng đã bị thiến, ông đây chính là người chiến thắng trong trò chơi nhân sinh này, he he.
Lâm Trà lại gặm hai miếng dưa của Triệu Tân Nam và Hứa Kỳ Yên, sau khi ăn gần xong lại dời ánh mắt sang người khác.
Trước giờ đầu óc của cô cứ liên tục nhảy nhót nên sự chú ý bị di chuyển rất nhanh, khi nghe được cuộc nói chuyện của Chu Trạch Hủ và Bao Văn Hãn vì thế cô lại bắt đầu nhìn chằm chằm vào dưa của Bao Văn Hãn.
[Ôi chao, trước đây Bao Văn Hãn từng đi bệnh viện vì búi trĩ bị vỡ sao?]
[Ai bảo mỗi lần cậu ta yêu ai đều làm chuyện đó, mấy chuyện này đã làm là sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến nơi đó đấy! Lần sau vẫn nên để ý một chút... |L
Bao Văn Hãn: "...'
Bệnh trĩ của tôi tái phát khi ăn đồ quá cay! Không liên quan đến thứ đó nên đừng có mà ăn nói lung tung!
[Tôn tổng và anh Khải cũng có dưa nhal]
[Lần trước sau khi tiết mục đó kết thúc hai người vẫn ve vãn nhau ở trong văn phòng sao? Tôi không thấy được cảnh đó tiếc thật đấy!]
[Chờ một chút... ]
[Lúc đó... Không phải là lúc đó tôi đang gọi điện thoại báo cáo công việc cho Tôn tổng sao? Tôi lại trở thành một khâu kích thích trong trò chơi của bọn họ sao?]
[Hoá ra tôi chỉ là một công cụ hình người thôi sao]
Tôn Thiên Thiên: ”...'
Cô ấy đứng thẳng lưng, vẻ mặt trông rất bình tính hoàn toàn phớt lờ những ánh mắt xung quanh mình. Hừi Lâm Trà nổ dưa của mình thì sao chứi
Chỉ cần mình không xấu hổ thì người xấu hổ sẽ là người khác!
Hơn nữa ở trong phòng ve vãn nhau thì sao! Đây cũng chẳng phải là chuyện quan trọng gì!
[Chu Trạch Hủ... ]
Chu Trạch Hủ nghe vậy lỗ tai lập tức dựng thẳng đứng lên.
Hu hu, đến phiên mình rồi sao?
Chu Trạch Hủ hít sâu một hơi.
Lâm Trà có thể nhìn thấy được dưa trên người cậu ta xem cậu ta cũng là người đàn ông cất giấu nhiêu chuyện xưal
Kết quả lại nghe Lâm Trà nói thầm nói:
[Cho dù trước đây hay bây giờ Chu Trạch Hủ vẫn là một thẳng nam, còn ở trên internet tranh luận với người ta "Có nên tin vào bạch nguyệt quang" hay không?]
[Ấu trĩ]
[Sao có thể mong đợi tìm được dưa nào ngon trên người của cậu ta cơ chứ?]
Chu Trạch Hủ: '..."
Tin tưởng có bạch nguyệt quang thì sao cơ chứt Chỉ là sự trẻ con của mình vẫn chưa biến mất thôi mài!
Lâm Trà quét nhìn xung quanh một vòng.
Quên đi, hôm nay không có dưa nào nữa.
Một đám người toàn thân trên dưới dưa cộng lại còn không bằng một Vu Kiêu!
Ít nhất cũng đào ra được câu chuyện ẩn hôn của anh tal
Còn có rất nhiêu dưa chưa đào ra đấy!
Nhưng... Lâm Trà nhìn xung quanh, dù sao Vu Kiêu cũng là cộng sự của cô đồng thời cũng là người phát ngôn khác của thương hiệu, sao đến giờ vẫn chưa tới?