Chương 464:
Chương 464:Chương 464:
Giang Minh Khải lập tức đứng dậy: "Tôi phải đi ngăn cản ba tôi, tiền của Giang gia cũng không phải là lá mít, sao có thể nói cho người khác là cho người khác được!"
Đối với cách nói này của Giang Minh Khải, Lâm Trà cũng không phản đối, có điều...
"Anh Khải, anh muốn ngăn thì ngăn đi! Túm lấy em làm gì! Em không muốn đi! Em không muốn đi!"
*
Giang Minh Khải kéo Lâm Trà và các khách mời chạy tới phòng họp tầng 37 tập đoàn Giang gia.
Anh mới biết được từ miệng trợ lý đặc biệt của Giang Minh Duệ, Giang Kiến Nghiệp sẽ ký hợp đồng với người tung tin kia ở chỗ này, cũng sẽ chuyển khoản một trăm triệu, sau khi xong chuyện, người tung tin sẽ thừa nhận đứa bé kia không liên quan đến Thôi Nhã Lệ, mà bởi vì Thôi Nhã Lệ là ngôi sao, lúc gặp mặt có xin chụp ảnh chung với bà ta, cho nên có ảnh Thôi Nhã Lệ ôm đứa bé.
"Người tung tin tên là Trương Cường, là một tên du côn vô lại ham cờ bạc, cũng bởi vì cờ bạc mà nợ nần chồng chất."
Trợ lý Trần nhỏ giọng thì thầm bên tai Giang Minh Khải, giới thiệu cho anh về thân phận của người tung tin kia, nhân tiện cũng giới thiệu quan hệ giữa Thôi Nhã Lệ và Trương Cường: "Trương Cường có vợ trước, hai người đã ly hôn, vợ trước của ông ta chính là bảo mẫu của đứa bé kia, đứa bé kia đúng là con của Thôi Nhã Lệ, nhưng chúng tôi vẫn chưa điều tra ra được cha của đứa bé là ai. '
Trương Cường ngồi ở giữa bàn hội nghị, bắt chéo chân, trên miệng nở nụ cười đắc ý.
Răng của ông ta bởi vì hút thuốc nhiều năm nên rất vàng, lúc này ông ta thò tay lấy ra bao thuốc lá, lại bị trợ lý Trần đè lại, Trương Cường chỉ có thể tức giận rống lên một câu: "Thôi Nhã Lệ, mau ký hợp đồng chuyển khoản đi!"
Thôi Nhã Lệ thấp thỏm nhìn về phía Giang Kiến Nghiệp bên cạnh.
Chỉ thấy Giang Kiến Nghiệp vẫn rất bình tĩnh tự nhiên, không hề có sự thận trọng và luống cuống như khi hẹn hò với bà ta trong quá khứ, ông ta ngồi đối diện Trương Cường, trên người mặc âu phục màu đen sạch sẽ, toát ra khí thế quyền lực của một người bề trên.
Giang Kiến Nghiệp đẩy một phần văn kiện tới trước mặt Trương Cường: "Xem kỹ đi, nếu không có vấn đề gì thì chúng ta ký hợp đồng."
Trương Cường không kìm nén nổi sự vui mừng trong mắt, mở văn kiện ra, bên trong viết vô số các điều khoản, mặc dù xem không hiểu, nhưng vì một trăm triệu, ông ta vẫn xem kỹ từng điều từng điều một.
Cuối cùng, trong văn kiện nêu rõ: "Bên B cần phải thừa nhận mình đã bôi nhọ bà Thôi và công khai xin lỗi bà Thôi trên các nền tảng công cộng như Douyin Live, Weibo, Tencent và các nền tảng xã hội khác."
Trương Cường cười lạnh.
Xin lỗi thôi mà, loại người như ông ta không cần quan tâm đến việc sau khi xin lỗi sẽ bị cư dân mạng mắng như thế nào!
Có thể lấy được một trăm triệu, chút tổn thất này chẳng tính là gì!
*
Đám người Lâm Trà và Lục Yên Yên ở trong phòng trà bên cạnh, hai gian phòng chỉ cách nhau một bức tường.
Mặc dù không nhìn thấy cũng không nghe thấy, nhưng đám người Lục Yên Yên vẫn có thể biết được chuyện gì đang xảy ra trong phòng họp thông qua Lâm Trà.
[Hợp đồng rất đầy đủ, xem ra Giang Kiến Nghiệp thật sự định trả tiền!]
Ánh mắt Lâm Trà lấp lánh nhìn chằm chằm vào hệ thống ăn dưa, đột nhiên cô lại thở dài.
[Đáng tiếc, Trương Cường thật sự là kẻ lừa đảo, căn bản không biết gì về Thôi Nhã Lệ. ]
[Phải biết rằng thật ra Thôi Nhã Lệ cũng là đàn ông, làm sao có thể có chồng được chứ?]
"Khụ khụ khụ..."
Mấy khách mời đều bị sặc, xém chút nữa đã phun hết trà trong miệng ra.
Đàn ông? Thôi Nhã Lệ là đàn ông?
Trong phòng làm việc cách phòng trà chỉ một bức tường, Giang Minh Khải lảo đảo một cái, cũng may là có trợ lý Trân nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy anh.
"Nhị thiếu gia, cậu không sao chứ?"
"Không, không...
Giang Minh Khải lau mồ hôi lạnh, tâm mắt bất giác rơi vào Thôi Nhã Lệ gợi cảm tao nhã đang ngồi trước bàn hội nghị.
Ánh mắt chậm rãi dời xuống, nhưng rất nhanh lại dời đi.
Đàn ông? Lâm Trà có nhầm lẫn gì không?!