Chương 483:
Chương 483:Chương 483:
Nhưng ánh mắt đảo qua những người phía sau Kim Đậu Đậu, ngoại trừ Lâm Trà thì đều là những người có tiếng và quyền trong giới giải trí.
Mạng lưới quan hệ trong giới giải trí là quan trọng nhất.
Cho dù anh ta cùng Lâm Trà có chút xích mích nhưng có thể có cơ hội cùng những người này ăn cơm thì làm sao có thể bỏ qua!
Vì thế Cao Tuấn Dật dùng sức gật đầu: "Được rồi."
*
Đoàn người tiến vào phòng ăn, ngồi xuống.
Nhà hàng phục vụ rất tốt. Sau khi gọi món xong, không bao lâu, từng món ngon liền được đưa lên.
Cao Tuấn Dật vô cùng ân cần, chủ động gắp thức ăn cho Kim Đậu Đậu, còn hạ thấp người cùng mỗi người trên bàn cơm mời rượu.
Thẩm Túy và Giang Minh Khải đều lấy lý do muốn lái xe lễ phép cự tuyệt.
Đến phiên Lục Yên Yên, cô ấy khoát tay không thèm nhìn Cao Tuấn Dật: 'Ăn một bữa cơm mà thôi, không cần phải mang lễ nghỉ bàn tiệc bày lên như thế."
Cao Tuấn Dật chỉ có thể hậm hực rụt tay về. Anh ta không khỏi xấu hổ, tiếp tục gắp thức ăn cho Kim Đậu Đậu.
Kim Đậu Đậu thấp giọng an ủi: '"Dật Dật, anh đừng nóng giận. Chị Yên Yên chính là như vậy-không có ác ý gì-"
Không có ác ý?
Cao Tuấn Dật trong lòng cười nhạo.
Rõ ràng một hàng tám người này cô lập cậu ta bên ngoài, còn gọi nói là không có ác ý?
Chỉ tiếc, hiện giờ vị trí trong giới của cậu ta thấp nhất nên chỉ có thể chịu đựng thư thế.
Cao Tuấn Dật không nhịn được nhìn về phía Thẩm Túy. Nếu có một ngày cậu ta có thể có địa vị như Thẩm Túy thì người khác sẽ phải ngưỡng mộ cậu tai...
Cơm trưa tiếp tục, bởi vì có Cao Tuấn Dật gia nhập nên tất cả mọi người trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều.
Ngay cả Lâm Trà cũng không xem truyện tranh đồng nhân 18+ của cô nữa nên cũng không có tiếng lòng gì.
Lục Yên Yên liếc mắt nhìn, phát hiện Lâm Trà không với tới đồ ăn ở phía bên kia bàn nên chọc chọc bên cạnh Thẩm Túy, thấp giọng nói:
"Anh thất thần cái gì đó? Gắp thức ăn cho Lâm Trà đi! Cơ hội tốt kìa."
Thẩm Túy trầm mặc một hồi rồi nói: 'Không thích hợp."
"Không thích hợp? Có cái gì không thích hợp!"
Lục Yên Yên không hiểu: "Người khác không biết thì anh cho rằng tôi cũng không biết sao? Người anh yêu thầm còn không phải là Lâm Trà sao? Ở tiệc đính hôn của tôi che chở cô ấy như vậy, thật chói mắt nha."
Thẩm Túy không nói gì mà chỉ nắm chặt đũa.
Trên mu bàn tay anh lộ ra mấy sợi gân xanh rõ ràng.
Lục Yên Yên nghi hoặc nghiêng đầu: "Chờ một chút... trước khi kết thúc tiệc đính hôn hai người còn rất tốt mà. Sau đó đã xảy ra chuyện gì thế?"
Thấy Thẩm Túy không trả lời mình, Lục Yên Yên lại quay đầu nhìn về phía Lâm Trà.
Lâm Trà đang hăng hái gặm một cái móng heo lớn.
Cảm giác có người đang nhìn mình, cô ngẩng đầu liền thấy ánh mắt lấp lánh của Lục Yên Yên.
Lâm Trà:?
Cô nhìn Lục Yên Yên, lại nhìn canh móng heo đã trống không trên bàn, lại nhìn cái móng heo lớn cuối cùng trong bát mình.
Lâm Trà tỉnh ngộ.
Cô lập tức bảo vệ móng heo lớn. "Là của tôi. Tôi đã gặm rồi. Cô đừng nghĩ muốn đoạt với tôi.
[Cho dù cô là đại tiểu thư cũng không thể cướp chân heo của mình!]
Lục Yên Yên:?
Nghĩ cái gì mà nghĩ, ai thèm móng heo lớn của cô chứ!
Một người thì ngốc bạch ngọt không nhận ra tình cảm của người ta.
Một người thì yêu nhưng không chịu nói, hai người này có thể đến mới nhau thì thật đúng là chuyện lạ.
Lục Yên Yên không cam lòng trừng mắt nhìn Lâm Trà một cái, tiếp theo lại trừng mắt nhìn Thẩm Túy một cái: " Đồ cứng đầu! Cứ để hai người độc thân cả đời đi."
"Chắc Thẩm lão sư không phải người như vậy đâu."
Sau khi ăn uống no đủ, đạo diễn Ngụy chậm rãi dùng khăn lông lau vết dâu mỡ trên khóe miệng rồi đột nhiên nói: "Tôi nhớ lúc trước Thẩm lão sư từng có lịch sử tình trường mài"
Mọi người:!!I
Thẩm Túy kinh ngạc nhìn về phía đạo diễn Ngụy: "Làm sao cô biết?"
[Làm sao biết?]
[Có nghĩa là đạo diễn Ngụy nói không sai. Nhưng Thẩm Túy kinh ngạc vì sao đạo diễn Ngụy lại biết việc này?]
[A a a! hóa ra Thẩm lão sư thực sự từng yêu đương! Ngay cả hệ thống cũng không biết! Thật tò mò]]
Mắt Lâm Trà sáng lấp lánh.