Chương 490:
Chương 490:Chương 490:
Cơm trưa kết thúc, đám người Lục Yên Yên đám người phải về cao ốc Thiên Diệu, tiếp tục phỏng vấn diễn viên cho é Lạc Hoa Ngâm ) . Lâm Trà thì phải về nhà, xe đậu ở dưới lầu cao ốc Thiên Diệu, không tiện lái ra, Lâm Trà đeo khẩu trang, xuống bãi đỗ xe ngầm tìm Trân Vân.
Ánh sáng dưới bãi đỗ xe ngầm lờ mờ, vô cùng yên tĩnh.
Tiếng bước chân cộc cộc, tựa hồ còn có tiếng vọng.
Lâm Trà có chút thấp thỏm, bước chân cũng nhanh hơn một chút.
Bãi đỗ xe ngầm rất lớn, cô nhất thời không tìm thấy Trần Vân đỗ xe ở đâu.
"Tiêu rồi tiêu rồi, bãi đỗ xe lớn như vậy, quên mất vị trí rồi!"
Cô lấy điện thoại di động ra, định liên lạc với Trần Vân hỏi chỗ đỗ xe, nhưng bãi đỗ xe ngầm không có tín hiệu, chỉ có ký hiệu tín hiệu trống lẻ loi treo trên thanh thông báo trên đỉnh.
Tiếng bước chân phía sau càng lúc càng gân. ...
Cao Tuấn Dật mặt âm trâm, nắm chặt tay từng bước tới gân Lâm Trà.
Vừa rồi Kim Đậu Đậu đã chịu trả lời điện thoại của hắn, hắn tìm mọi cách giải thích, Kim Đậu Đậu lại không nghe, cũng tỏ vẻ sẽ không giúp hắn đầu tư.
Đồng thời Kim Đậu Đậu còn tỏ vẻ muốn vạch trần bộ mặt thật của hắn!
Cao Tuấn Dật cảm thấy hoảng loạn.
Trong khoảng khắc, hắn cũng không biết nên làm gì bây giờ, nhưng hắn lại nhớ rõ Kim Đậu Đậu từng nói một câu.
"Nếu như không phải nhờ Lâm Trà, tôi căn bản sẽ không biết anh là người như vậy!"
Rốt cuộc thì Lâm Trà đã nói gì với Kim Đậu Đậu?
Nhất định là Lâm Trà đã nói gì đó với Kim Đậu Đậu, thái độ của Kim Đậu Đậu mới thay đổi, mới có thể đột nhiên đi xem tin nhắn của tài khoản phụ Weibol Cao Tuấn Dật tức giận đến sắc mặt đỏ lên, chuẩn bị quay về xe bảo mẫu tìm Từ Phi, đúng lúc nhìn thấy Lâm Trà đeo khẩu trang xuống bãi đỗ xe ngầm.
Ma xui quỷ khiến, hắn cũng đi theo.
Thời điểm này, tầng hầm bãi đỗ xe không có không có một bóng người, ngay cả tiếng vọng cũng có thể nghe rõ, Cao Tuấn Dật theo sát Lâm Trà.
Chính xác thì cô đã nói gì với Kim Đậu Đậu?
Sao Kim Đậu Đậu lại đột nhiên lục túi của hắn?
Là cô...
Nhất định là côi...
Lâm Trà rốt cuộc xác nhận không có một chút tín hiệu nào trong tâng hầm bãi đỗ xe nào, nhưng nơi này lại có wifi, nhưng tiếc là cô không biết mật mã wifi là gì.
Trên lý thuyết, Lâm Trà hẳn là rất hoảng loạn.
[Nhưng mài! Chớ hoảng]
[Điện thoại không có tín hiệu thôi! Mình có thể xem hệ thống mài! Thứ đồ này không cần đến tín hiệu!]
[Để xem xem xe mình đỗ ở đâu-]
{Tìm được rồi!]
[Xe đỗ ở khu vực số B1363. ở ngay phía trước, đi thẳng là tới rồi! Trần Vân và tài xế ngủ quên trên xe nên không biết mình xuống-]
[A, sao Cao Tuấn Dật cũng ở bãi đỗ xe ngầm?]
[Hắn đang theo dõi một cô gái?]
[Ai mà thảm như vậy!]
[Cô gái mặc váy trắng, tóc dài bông bênh, là Lâm Trà vừa mới cùng Lục Yên Yên ăn cơm trưa xong... |
Lâm Trà: Hả?
Lâm Trà: Hả!!! Tiếng bước chân phía sau càng lúc càng gần, Cao Tuấn Dật đột nhiên tăng tốc, đưa tay định bắt lấy Lâm Trài
Một giây sau, trong không khí vang lên một tiếng đấm, ngay sau đó âm thanh "xịt xịt xịt" vang lên, Lâm Trà cầm lấy bình xịt phòng sói trong túi xách nhỏ, điên cuồng xịt người phía saul
"Trà Trà! Dừng lại! Là tôi đây!"
[Thanh âm này... Không phải Cao Tuấn Dật, sao có chút quen thuộc?]
Lâm Trà thử mở mắt ra, đã thấy Thẩm Túy đứng ở trước mặt mình, mà vừa rồi cô xịt sương phòng sói, thế nhưng xịt lên người Thẩm Túy!
"Thẩm lão sư?!"
Lâm Trà luống cuống tay chân.
"Tôi, tôi không biết đó là anh, tôi còn tưởng là vừa rồi Cao Tuấn Dật theo dõi tôi!"
May mà Thẩm Túy cao, Lâm Trà dự đoán sai, bình xịt phòng sói xịt hết lên cổ anh, chỉ có một chút dính vào mắt, khiến Thẩm Túy rất không thoải mái.
-Cao Tuấn Dật rất dễ giải quyết, không nghĩ tới lại kiếm chuyện với Lâm Trài
Thẩm Túy cố hết sức ấn mí mắt, chỉ vào bên cạnh nói.
"Cao Tuấn Dật, ở đây."