Đám Phản Diện Nghe Lén Ta Ăn Dưa (Dịch Full)

Chương 506 - Chương 506:

Chương 506: Chương 506:Chương 506:

[Sau đó Lý Hoàn Vũ biết chuyện này, bảo thư ký đi chia rẽ hai người.

Lâm Lâm biết được sự thật, không khóc không làm ầm, cầm tiền Lý Hoàn Vũ đưa rồi rời đi, tự nuôi nấng Diêu Mộc Dương. ]

[Diêu Mộc Dương luôn cho là cha ruột của mình chết sớm, không biết mình là cháu trai của một ông trùm trang sức!]

[Bí mật này vốn có thể bị chôn vùi rất lâu, nhưng không ngờ mấy tháng trước Lý Minh Kiến đến câu lạc bộ chơi gái, do quá hưng phấn nên đã chết trên giường]

[Một ông già sắp sáu mươi tuổi, lại dám gọi mười 'cô gái' phục vụ, không ép khô chính mình đến chết mới là lạ!]

Lâm Trà cảm thấy xem quá đủ quá khứ của Lý gia rồi, sau đó cô lại cười nhạo khinh bỉ.

Lục Yên Yên và Tôn Thiên Thiên cũng kinh ngạc.

Lý Minh Kiến đã chết mấy tháng, Lý Hoàn Vũ vẫn chưa công bố thông tin về cái chết của ông ta.

Hơn nữa tổng giám đốc công ty qua đời sẽ ảnh hưởng đến giá cổ phiếu của công ty, nếu phóng viên hỏi về nguyên nhân cái chết của Lý Minh Kiến thì rất khó để trả lời!

"Không kiểm soát được dưa chuột thối của mình."

Vẻ mặt Lục Yên Yên khinh thường: "Ông ta xứng đáng với kết cục này!"

Còn chuyện sau đó, cũng không khó đoán.

[Lý gia rất trọng nam khinh nữ, bọn họ gọi là ba đời chỉ một con trai.

Họ không phải giống như Hạ gia thật sự chỉ có một đứa con trong ba đời, mà có nhiều con, nhưng đều là con gái, nên trong mắt Lý gia chính là 'ba đời chỉ có một con. ]

[Sau khi Lý Minh Kiến chết, Lý Hoàn Vũ lập tức đi tìm Diêu Mộc Dương, nhưng ông già này đúng là xấu xa! Ông ta không có nói chuyện con trai mình làm Lâm Lâm mang thai, ông ta lại nói Lâm Lâm quyến rũ Lý Minh Kiến!] [Hừ, cả nhà không có người nào tốt, tuyệt hậu là đúng|]

Chậc chậc chậc...

Nếu Diêu Mộc Dương thật sự gặp rắc rối ở đây, không thể ra mắt suôn sẻ, có khả năng Lý gia sẽ lấy Lâm Lâm đe dọa Diêu Mộc Dương, khiến Diêu Mộc Dương chỉ có thể về nhà và thừa kế Lý gia.

Tuy Lý Hoàn Vũ không có ý tốt, nhưng sao Tôn Thiên Thiên lại cảm thấy rất hâm mộ?

"Quan trọng là Việt Thức Lâm sẽ ra sao."

Lục Yên Yên không quan tâm việc Diêu Mộc Dương có thừa kế sự nghiệp gia đình không, nhưng nhớ tới chuyện Việt Thức Lâm hãm hại Diêu Mộc Dương, giọng điệu vui sướng khi người khác gặp họa:

"Anh ta ra tay với vị trí ra mắt của Diêu Mộc Dương vì để Khổng Nhất Nam được ra mắt, cảm thấy Diêu Mộc Dương dễ bắt nạt nhất, nhưng... Nhưng làm sao anh ta dám!"

Diêu Mộc Dương chính là người thừa kế Lý gial

Nếu cậu ấy thật sự thành công trong giới giải trí, không thể trở về thừa kế sự nghiệp gia đình, chỉ là một thần tượng có gia đình bình thường.

Nhưng nếu như anh ấy ra mắt thất bại, trở vê thừa kế sự nghiệp gia đình, sau đó dùng tiền có thể sẽ đập chết Việt Thức Lâm!

Nghĩ tới đây, nụ cười của Lục Yên Yên càng sâu hơn.

Lục Yên Yên: "Lặng lẽ thắp một nhang cho Việt Thức Lâm."

“Thêm một cây nữa đi!"

Tôn Thiên Thiên thở dài: "Có lẽ sau hôm nay, sẽ không gặp anh ta nữa.'...

Việt Thức Lâm không biết, mình đang nhảy múa trên con đường dẫn đến cái chết và sắp đi đến điểm cuối.

Trong mắt anh ta, Diêu Mộc Dương mới là người sắp xong đời.

"Diêu Mộc Dương, nếu như cậu không thể giải thích rõ ràng quan hệ cậu và người quản lý này trước khán giả, chúng tôi sẽ đuổi cậu đi!"

Việt Thức Lâm lại lấy việc ra mắt để đe dọa. Diêu Mộc Dương nghiến răng: "Đây là việc riêng của tôi, tôi không có nghĩa vụ phải nói cho anh biết."

"Diêu Mộc Dương!"

"Không muốn nói thì đừng nói!"

Tôn Thiên Thiên đột nhiên nói, giọng nói của cô ấy không lớn nhưng lại vang vọng trong phòng tập nhảy, làm người nghe cảm thấy thoải mái:

"Nếu Diêu Mộc Dương không muốn nói, Việt Thức Lâm, anh không hỏi Từ Cẩn Ngôn, vì sao Diêu Mộc Dương lại tranh cãi với cậu ấy?"

"Không phải tôi đã nói rồi sao?"

Từ Cẩn Ngôn thản nhiên nói: "Bởi vì tôi theo đuổi Lâm Lâm, nhưng Diêu Mộc Dương lại ghen tị! Cho nên đánh tôi!"

"Cậu nói điêu!"

Khóe mắt Diêu Mộc Dương hơi đỏ, hét lên với Từ Cẩn Ngôn: "Mọi, mọi chuyện không đơn giản như vậy!"

"Tôi chỉ thể hiện tình cảm của mình với Lâm Lâm thôi!" Từ Cẩn Ngôn kiên quyết.

[Đây mà là thể hiện tình cảm?]

Trong lòng Lâm Trà khinh bỉ.
Bình Luận (0)
Comment