Chương 555:
Chương 555:Chương 555:
Văn Hiên Minh có chút rối rắm, bỏ một cô gái ở trong rừng rậm như vậy thì cũng không tốt lắm, nhưng nếu như cõng cô ta đi ra ngoài thì Phương Nguyệt Hinh sẽ không vui, anh không muốn làm cho Nguyệt Hinh không vui.
Cuối cùng anh lấy điện thoại di động ra, định bảo quản gia dẫn bảo vệ đến, rồi đưa người về biệt thự, trong lúc đó anh sẽ ở lại đây chờ cùng với cô ta.
Đúng lúc này, Mục Hi đột nhiên lảo đảo, ngã vào lòng Văn Hiên Minh.
Văn Hiên Minh kinh hãi: 'Mục Hi! Mục HiI"
Lúc này sắc mặt Mục Hi trắng bệch, đã hôn mê bất tỉnh. Văn Hiên Minh thật sự không còn cách nào khác, chỉ có thể bế ngang người cô ta, chạy về biệt thự.
*
Lúc này, bên cạnh một hàng rào trong biệt thự Ngự Lâm Uyển.
Lâm Trà vươn tay lôi ra một con mèo nhỏ toàn thân đen kịt.
Thoạt nhìn sẽ không thấy trong tay Lâm Trà có gì, nhưng nếu nhìn kỹ lại, sẽ thấy một đôi mắt to tròn đang chớp chớp.
Trong đống than đen như mực kia truyền đến tiếng kêu "meo meo'.
"Cuối cùng cũng tìm được rồi!" Lâm Trà xoa xoa cái đầu nhỏ xíu của mèo đen.
"Được rồi, đem đến trả lại cho Văn gia rồi chúng ta cũng đi nghỉ ngơi thôi." Liễu Minh Khiêm nói.
Mọi người cùng nhau đi vê phía Văn gia.
Phương Nguyệt Dao lấy điện thoại di động ra: "Để tôi báo cho chị tôi một tiếng, chị ấy chắc hẳn là vẫn còn đang tìm khắp nơi!"
Lúc này các khách mời đã đi tới gân biệt thự Văn gia, Phương Nguyệt Dao còn chưa kịp gọi điện thoại thì đã nghe thấy giọng nói của Liễu Minh Khiêm: "Không cần điện nữa, chị cô ở phía trước kìal" Phương Nguyệt Dao nghe vậy thì ngẩng đầu nhìn lên, thấy Phương Nguyệt Hinh đang đứng ở cách đó không xa, dường như phát hiện ra cái gì, cứ ngây ngốc đứng ở đó, không nhúc nhích.
Các khách mời đi tới, định báo tin vui cho Phương Nguyệt Hinh, lại nhìn thấy sắc mặt của cô vô cùng tồi tệ. Bọn họ lúc này mới nhìn theo hướng ánh mắt của cô thì thấy cảnh tượng Văn Hiên Minh lo lắng bế Mục Hi chạy về phía biệt thự Văn gia.
Sắc mặt Phương Nguyệt Hinh trắng bệch, trong mắt lộ ra vẻ chua xót.
Phương Nguyệt Dao tức giận muốn tiến lên ngăn cản Văn Hiên Minh, giây tiếp theo, lại nghe thấy tiếng lòng Lâm Trà vang lên-
[Văn Hiên Minh bế hai người một lúc, không mệt sao?]
Khách mời: 222
Bế hai người một lúc?
Không phải Văn Hiên Minh đang bế Mục Hi sao? Hai người ở đâu ra?
Ma nhập?
Ngay sau đó, tiếng lòng của Lâm Trà lại vang lên-
[À nhầm, mới chỉ có một tháng mà! Chẳng trách Văn Hiên Minh bế lại không có cảm giác gì!]
Các khách mời càng thêm khiếp sợ, ánh mắt đồng loạt nhìn về phía Mục Hi.
Mục Hi thế mà lại đang mang thai?!
Một tháng rồi! Đứa bé là của ai?
*
Lúc trở lại biệt thự thì đã là hơn mười một giờ tối. Bởi vì việc tìm mèo gây ra động tĩnh quá lớn, cho nên ngay cả Văn lão gia cũng tỉnh.
Ở biệt thự trong tiểu viện, Mục Hi đã tỉnh, bác sĩ gia đình đang băng bó cho cô ta, Văn lão gia quở trách Phương Nguyệt Hinh:
"Nếu không phải cô nhất quyết đòi nuôi cái thứ này thì Mục Hi sẽ bị thương sao?"
Các khách mời vẫn còn đang tiêu hóa tin tức Lâm Trà vừa mới tiết lộ, ngay cả Phương Nguyệt Dao cũng không chú ý tới lời quở trách của Văn lão gia.
Lâm Trà khinh thường bĩu môi.
[Con mèo này không phải là do ông ta ném đi sao? Còn ở đây tự biên tự diễn đổ lỗi cho Phương Nguyệt Hinh? Thật hài hước]]
Khách mời: !II
Văn lão gia cố ý ném mèo đi?
Nhớ tới cảnh tượng Văn Hiên Minh bế Mục Hi lúc nãy, các khách mời mới chợt tỉnh ngộ, đây không phải là kế hoạch để cho Văn Hiên Minh và Mục Hi có cơ hội ở chung với nhau sao?
Có thể thấy Văn lão gia thật sự rất coi trọng Mục Hi
Sắc mặt Văn Hiên Minh và Phương Nguyệt Hinh vô cùng kém, nhất là Văn Hiên Minh, nhớ lại chuyện Mục Hi bị thương ở chân, cũng hiểu được đây là mưu kế của ba mình, anh không ngờ chỉ vì để chia rẽ anh và Phương Nguyệt Hinh mà ông ta sẽ làm tới mức này.
Văn lão gia sửng sốt, sắc mặt trắng bệch.
Ông ta không ngờ những khách mời này thế mà lại có thể tìm thấy con mèo nhỏ kia, hơn nữa còn biết là do ông ta làm!
Thế nhưng biết thì cứ biết đi, ông ta chính là muốn tác hợp cho Văn Hiên Minh và Mục Hi đấy! Để xem bọn họ còn có thể làm gì được ông ta?
Hồng Quang đã không thể kết hôn sinh con được nữa, Mục Hi mới là người con dâu tốt nhất trong lòng ông ta...
[Ôi! Nếu như Văn lão gia biết được chuyện Mục Hi đang mang thai, thì liệu ông ta có còn tác hợp cô ta với Văn Hiên Minh như vậy không?]