Đan Đại Chí Tôn

Chương 1283

- Rốt cuộc cũng huyết chiến!

Kiều Vạn Niên lên tiếng gào thét.

- Rốt cuộc cũng huyết chiến!

Hơn hai trăm vị cường giả cùng hô to lên, chiến ý như thủy triều, đằng đằng sát khí.

- Giết!!

Toàn thân Khương Phàm bạo động liệt diễm, hóa thành Chu Tước Yêu Thể, kích xạ thiên khung.

Hơn hai trăm vị cường giả toàn bộ kích phát linh văn, hiện ra võ pháp, theo sát Khương Phàm lao thẳng đến phương xa.

Tại con đường dưới lòng đất kết nối với Cổ Hoa hoàng triều.

Đại hoàng tử đã kích hoạt linh văn, hóa thân Thiên Nhân chiến khu, mạnh mẽ đâm tới cực kỳ nóng nảy, theo sát dấu vết Thánh Tổ để lại, hắn phóng tới phía trước.

Năm vị tộc lão hoàng thất theo sát phía sau. Còn có Hoàng Phủ Thừa Viễn và tộc trưởng Thất đại gia tộc, mười lăm tộc trưởng các cường tộc của Cổ Hoa, cùng thân tộc và cận vệ của bọn hắn.

Số lượng đạt tới hơn ba trăm người.

Bọn hắn đều đã triệt để tức giận.

Thì ra tất cả hỗn loạn phát sinh những năm này nguồn gốc đều là từ Kiều gia. Cái gia tộc nhìn an phận này, vậy mà lại cất giấu dã tâm táo bạo như vậy, dấm tính toán hoàng thất, vận trù hoàng thành, tạo thành năm năm hỗn loạn giết chóc, đều mang đến cho các tộc tổn thất thật lớn.

Mà cho tới hôm nay, sau khi Kiều gia cướp đoạt hơn phân nửa phương bắc tài nguyên, còn muốn là hung hăng làm nhục Cổ Hoa bọn hắn ở trước mặt tất cả thế lực.


Ghê tởm nhất chính là, hôm nay bọn hắn còn mặc trang phục lộng lẫy, ưỡn lấy khuôn mặt tươi cười đi đến Kiều gia tham gia tiệc tối.

Kết quả lại bị chơi xỏ!

Bị triệt để đem ra đùa nghịch!

Bọn hắn sống đến bây giờ, chưa từng cảm thấy khuất nhục qua như thế này!

- Phía trước chính là lối ra, mau cùng lên, tuyệt đối không thể để bất cứ người nào chạy trốn. Khương Phàm là của ta! Ai cũng chớ đoạt với ta!

Đại hoàng tử oanh mở lối ra con đường đã sụp đổ, cường thế xuất hiện trong sa mạc hoang vu.

Nhưng, tình cảnh trước mắt so với những gì hắn mong muốn lại hoàn toàn khác biệt.

Nếu Thánh Tổ đuổi theo, không phải còn không có đuổi tới, hay đã đi xa thì chính là đã ở bên ngoài đánh giết.

Nhưng hắn không thấy được Thánh Tổ, càng không nhìn thấy chiến tranh, ngược lại còn thấy được số lượng lớn người của Kiều gia, người của Ác Nhân cốc, mà lại đang vây quanh tới phía hắn.

Đây là chuyện gì?

Thánh Tổ đâu?

- Đại hoàng tử! Yến hội luận võ đêm nay do ngươi và ta tiến hành!

Toàn thân Khương Phàm sôi trào kim viêm, đối diện giết tới.

Tiếng gáy to chói tai, vang vọng trên sa mạc.

Chiến ý như thủy triều, chấn động thiên địa.

Móng vuốt bén nhọn to như cả một căn phòng, sắc bén lại cứng rắn hơn, khuấy động năng lượng bạo động, lao thẳng đến chỗ Đại hoàng tử.

Đại hoàng tử bỗng nhiên bừng tỉnh, đáy mắt tinh mang như điện, hai tay mãnh liệt kéo căng, nhấc lên cuồng phong, phun trào cương khí, uy lực Thiên Nhân khuấy động cánh tay, ngang nhiên nghênh kích.

Ầm ầm!

Tiếng oanh minh kịch liệt vang động khắp trời, giống như Thiên Thần rèn sắt, vang vọng trên sa mạc.

Năng lượng bạo tạc nương theo khí lãng cuồn cuộn, lấy hai người làm trung tâm mà kéo ra hơn ba ngàn mét.

Đại hoàng tử hùng tráng uy mãnh có thể phá vỡ núi bây giờ lại bị ngửa mặt đánh bay ra ngoài, Chu Tước Bác Thiên Thuật suýt chút nữa khiến cho hai tay hắn vỡ nát.

- Hô...

Khương Phàm nhấc lên cuồng phong, nhanh chóng truy kích, xuất hiện ở phía trên Đại hoàng tử.


Trong chớp mắt, nhanh chóng xoay chuyển, hai cánh căng cứng, thế như Thiên Đao, giao thoa phách trảm.

Toàn thân Đại hoàng tử hiển hiện đường vân thần bí, huyết mạch hài cốt sôi trào lên năng lượng mãnh liệt, trong thời gian rất ngắn đã trùng kích đường vân, hình thành một nguồn năng lượng hủy diệt giống như tự bạo, ngang nhiên vén lui Khương Phàm.

Khương Phàm giống như đột nhiên bị ném vào bên trong sóng to gió lớn, toàn thân mất khống chế, bay thẳng lên vài trăm mét.

Oanh!!

Đại hoàng tử cường thế ổn định thân thể, ầm vang rơi xuống đất, chấn động sa mạc, hắn cao tới ba mươi mét, hùng tráng khổng lồ, hai mắt phát ra ánh sáng giống như mặt trời.

Tiếng gầm giận dữ, cả phiến thiên địa cũng vì đó mà chấn động, năng lượng vô hình tràn ngập đất trời hội tụ về phía hắn.

Thiên Nhân linh văn, hóa thân thành Thiên Nhân chiến khu.

Có thể cùng cộng minh với đất trời, càng có thể mượn thuế lực dân chúng.

- Oa a a...

Đại hoàng tử dữ tợn gầm thét, khí thế tăng vọt, nhất cử nhất động đều phảng phất cùng thiên địa giao hòa, phát ra uy thế khủng bố không có gì sánh kịp.

Đây chính là sự cường đại cùng phi phàm của Thiên linh văn.

Khương Phàm ở trên không ổn định, linh văn đã thăng hoa, huyết mạch đã thức tỉnh, nguồn gốc từ lực lượng Chu Tước cường đại tràn ngập khắp đất trời, thẩm thấu không gian.

Hắn giống như tuyệt thế hung thú, lệ khí vô biên, hai cánh đánh một kích, rách tả tơi bầu trời, ngang nhiên giết qua Đại hoàng tử.

- Khương Phàm, hôm nay không phải luận võ, là sinh tử chiến! Mệnh của ngươi, ta tới lấy!

Cơ thể Đại hoàng tử phồng lên, lực lượng Thiên Nhân chiến khu cường đại triệt để kích phát, cảnh giới tại thất trọng thiên đỉnh phong yên lặng ba năm, như đã muốn bước lên bát trọng thiên.

Hắn dậm chân phóng tới, từng bước lao lên trời, nhấc lên nắm đấm như sóng to gió lớn, đánh tới Khương Phàm.


Móng vuốt Khương Phàm như câu, hai cánh như đao, đối diện mà tới, toàn thân đều là vũ khí chiến tranh, cùng Đại hoàng tử điên cuồng giết tới một chỗ.

- Bên ngoài có đánh nhau??

Tộc lão hoàng thất và bọn người Hoàng Phủ Thừa Viễn theo sát phía sau lập tức giật mình, quả quyết kích phát linh văn, cường thế lật tung địa tầng, cùng với đá vụn cát bụi đầy trời cường thế giết ra.

Nhưng...

- Giết!!

Khương Diễm tà ác tàn nhẫn, Sâm La Nghiệt Hỏa được phóng thích toàn diện, năng lượng của hơn chín vạn linh hồn bị kích phát, mãnh liệt lao về phía trước, ngưng tụ thành một cây giáo Nghiệt Hỏa.

Cây giáo bạo kích, ác hồn rít gào. Giữa thiên địa nhiệt độ đều nhanh chóng hạ xuống, phảng phất Địa Ngục giáng lâm.

Các cường giả Cổ Hoa vừa mới giết ra tới còn không có thấy rõ ràng tình huống, liền bị cây giáo vô tình oanh sát thảm liệt.

Phốc phốc phốc...

Cây giáo hoành hành, sát ý kinh khủng, liên tiếp quán xuyên năm vị cường giả Niết Bàn cảnh, bắt đi linh hồn, để lại Nghiệt Hỏa thảm liệt điên cuồng đốt cháy thân thể của bọn hắn.

- Giết!

Kiều Vạn Niên, lão tổ Kiều gia, bọn người Chu Bất Dĩ, từ bốn phương tám hướng giết tới, tất cả năng lượng, võ pháp vận sức chờ phát động đều được phóng thích ngay giờ khắc này, tràn ngập đất trời che mất bọn hắn.

Sa mạc phạm vi hơn ba mươi dặm kịch liệt sụp đổ, lâm vào bên trong năng lượng vô tận như thủy triều, số lượng lớn cường giả Cổ Hoa mất mạng tại chỗ.

Bình Luận (0)
Comment