Đan Đại Chí Tôn

Chương 1503

- Sí Thiên giới cách Vô Hồi thánh địa chúng ta quá xa, lại là hoàng tộc cao cao tại thượng, trước nay chưa từng có liên hệ. Coi như Ly Hỏa thánh địa cũng chỉ là liên hệ cùng một ít Luyện Đan sư bên trong, không có tư cách trực tiếp nói chuyện cùng Giới Chủ. Mà, Giới Chủ Sí Thiên giới từ xưa đến nay đều rất thần bí, cực ít lộ diện ở bên ngoài.

Lúc Khương Tuyền nói chuyện, Ngụy Thiên Thu và các túc lão đều lườm tới.

Khương Phàm xấu hổ:

- Nữ.

- Ai...

Mấy vị túc lão, trưởng lão cùng thở dài, bất đắc dĩ lắc đầu.

Khương Phàm dở khóc dở cười:

- Có phải là các ngươi rảnh rỗi, nhàm chán hay không?

Khương Tuyền lắc đầu:

- Đều tại ngươi, nhất định phải làm Trường Sinh Đan gì đó. Trước đó Thánh Chủ cũng đã bắt đầu chuẩn bị Hậu sự, ngươi thì tốt, cho nàng tục mấy chục năm mệnh. Nàng có loại cảm giác phản lão hoàn đồng, trong khoảng thời gian này một mực phấn khởi. Mấy ngày trước còn kéo lấy sư phụ rót một đêm rượu, suýt chút nữa đưa tiễn lão đầu tử ẹo.

- Khụ khụ!

Ngụy Thiên Thu ở phía trước dùng sức ho khan, nha đầu này, làm sao chuyện gì cũng đều nói với bên ngoài vậy.

Khương Phàm nói với Chu Thanh Thọ:

- Cảm giác thế nào?

Chu Thanh Thọ phong độ nhẹ nhàng, phóng khoáng lắc lắc quạt lông, cười nói:

- Thánh văn!!


- Chúc mừng chúc mừng.

- Cũng là có phiền não.

- Phiền não gì?

- Ta đã anh tuấn đến thần và người đều tức giận, ông trời lại để cho ta sáng tạo ra kỳ tích, ánh mắt các nữ đệ tử trong thánh địa nhìn ta cũng không giống nhau. Ai, không để ý liền thành tình nhân trong mộng của bọn họ, phiền não thật.

Suýt chút nữa Na Yêu đã một chân đạp tới:

- Nhìn cái bộ dạng đắc ý kia của ngươi.

Chu Thanh Thọ nháy mắt mấy cái với Khương Phàm, nói nhỏ:

- Bắt lấy, hết dã một chút.

- Tiêu Phượng Ngô sẽ ghen ghét.

- Lúc nào hắn đến? Ta phải cùng hắn tâm sự. Cảm giác kia... A... Khá là tuyệt vời, quả thật rất dễ chịu.

Khương Phàm cười lắc đầu, lại hỏi Hàn Ngạo:

- Chí Tôn thánh phẩm rồi?

Hàn Ngạo thay đổi hết sức rõ ràng, dáng người thẳng tắp hùng tráng hơn rất nhiều, phát ra sự tự tin mạnh mẽ cùng khí thế:

- Ta có hoài nghi, thanh đao này tựa như là dùng di cốt Cự Long rèn đúc, là Cự Long chân chính.

- Năm kiện binh khí đều có bí mật, chờ trở lại Sí Thiên giới, ta giới thiệu kỹ càng cho các ngươi.

Dưới sự tiếp đãi nhiệt tình của Bá Vương, đội ngũ Vô Hồi thánh địa cao điệu tiến vào Sí Thiên giới.

Con dân Chiến quốc cùng Thánh quốc lập tức oanh động.

- Sao đội ngũ của Vô Hồi thánh địa lại tiến vào??

- Dựa theo truyền thống Sí Thiên giới, tất cả tân khách từ bên ngoài đến, đều phải do Chiến quốc cùng Thánh quốc tiếp đãi, không được đi đến Sí Thiên giới. Cho dù là hoàng tộc giáng lâm, đều là do vương phủ tiến Sí Thiên giới thông báo, Sí Thiên giới phái người đi ra gặp mặt.

- Vô Hồi thánh địa mặc dù là thánh địa tôn chủ Nam Bộ, nhưng cũng không thể có được đãi ngộ như vậy chứ.

- Sí Thiên giới đây là đang cho Vô Hồi Thánh Chủ mặt mũi, hay là cho Khương Phàm mặt mũi?

- Sí Thiên giới đây là chiếu cố Khương Phàm, hay là sủng ái Khương Phàm.

Đám người oanh động, nghị luận ầm ĩ.

Tại thời kì đặc thù khi Khương Phàm tuyên chiến Nhân Gian Ngục, Vô Hồi Thánh Chủ cao điệu tạo thế, Giới Chủ Sí Thiên giới cũng không e dè, thâm ý phía sau không thể không khiến cho người người suy nghĩ sâu xa.

Đội ngũ Vô Hồi thánh địa tiến vào Sí Thiên giới, đều bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh động.

Nơi này tựa như là thế giới Sâm Lâm mênh mông, thế núi chập trùng, núi lớn che trời, rừng rậm tươi tốt, mây mù tràn ngập, một chút nhìn không thấy bờ.

Không chỉ có năng lượng tự nhiên nồng hậu dày đặc, mà còn tràn ngập thản nhiên mùi thuốc.


Nơi này quả nhiên giống như truyền thuyết, là một tiểu thế giới độc lập.

Hoàng tộc ơi hoàng tộc.

Chênh lệch ơi chênh lệch.

Bọn người Chu Thanh Thọ đều là lần đầu tiên đi đến hoàng tộc, đều rung động không thôi.

Thánh địa hơn có hơn trăm dặm, liền đã cảm giác rất lớn, lại tới đây mới biết được cái gì gọi là lớn thật sự.

Bọn hắn đi trong thánh địa đường, nhiều nhất cưỡi mây đạp gió, nhưng đến nơi này, lại còn phải thông qua tế đàn không gian, vượt qua không gian để di chuyển.

Khương Phàm mang theo bọn hắn liên tiếp vượt qua tế đàn, vượt qua hơn hai ngàn dặm, đi tới sâu trong cấm khu.

- Tiểu cô nương? Trách không được.

Vô Hồi Thánh Chủ còn chưa đi tiến Sí Thiên đại điện liền thấy Giới Chủ ngồi tại chỗ cao.

Cảnh giới phiêu hốt, nhất định là Sinh Tử cảnh.

Gương mặt non nớt, không giống như dùng đan dược duy trì.

Nói cách khác, tiểu nữ hài nhi này lại là Giới Chủ mà còn ở vào Sinh Tử cảnh.

Vô Hồi Thánh Chủ đi đến trước đại điện, ý vị sâu xa liếc mắt nhìn Khương Phàm.

- Không phải như ngài nghĩ đâu.

Khương Phàm tranh thủ thời gian thấp giọng giải thích, tuyệt đối đừng náo ra trò cười.

- Không phải Như thế, nàng có thể Như thế?

- Loại nào cùng loại nào?

- Đừng giả bộ ngốc. Nuôi trong nhà phổ biến đều ưa thích hoang dại, tìm kích thích, ta hiểu.

Vô Hồi Thánh Chủ thuận miệng hai câu, sau đó đi đến Sí Thiên đại điện.


- Hình tượng! Chú ý hình tượng!

Ngụy Thiên Thu vội vàng ở phía sau thấp giọng nhắc nhở.

Ai, thật không bớt lo được.

- Từ khi ta kế nhiệm tôn chủ thánh địa Nam Bộ, quá bận rộn chỉnh đốn thánh địa Nam Bộ, chuẩn bị Đại Hoang thánh địa, không thể kịp thời tiếp Giới Chủ, thất lễ.

- Giới Chủ có đảm phách tiếp thu Khương Phàm, còn có thể công chính xử trí phản nghịch Tác Ngọc Đường, càng không sợ hoàng đạo, hoàng tộc uy hiếp, bảo vệ uy nghi Sí Thiên giới, ta cảm thấy bội phục sâu sắc.

- Vốn cho rằng một nam tử oai hùng cường thế, không nghĩ tới lại là một nữ nhi.

- Bậc cân quắc(*) không thua đấng mày râu, ai nói nữ tử không bằng nam tử, thật sự là mẫu mực của nữ tử chúng ta.

(*) Khăn của đàn bà xưa. Chỉ đàn bà với ý coi trọng.

Vô Hồi Thánh Chủ vừa đi vừa nói, đưa tay hành lễ với Giới Chủ.

Giới Chủ cũng đưa tay hoàn lễ:

- Vô Hồi Thánh Chủ thủ vững Đại Hoang thâm uyên, chống cự hắc ám xâm nhập, dùng máu tươi bảo vệ Tôn nghiêm thánh địa, liên minh Thánh Địa Nam Bộ đã sớm hẳn là giao cho trên tay của ngươi. Thánh địa Trung Ương cuối cùng là đã làm quyết định chính xác.

Hai người khách khí ngươi tới ta đi, bầu không khí coi như hòa hợp.

Điều này cũng làm cho các trưởng lão hai bên âm thầm thở phào, sợ Cô nương nhà mình nói sai, mất cấp bậc lễ nghĩa.

Chỉ là nói, Giới Chủ cảm giác có điểm là lạ.

Lão nương môn này mà rốt cuộc là tới làm gì?

Bình Luận (0)
Comment