Dù sao Tru Thiên Thần Tôn cũng đã bị thương nặng, thực lực kém xa một nửa đỉnh phong, những Thánh Hoàng kia cũng giống như thế.
Nhưng, Tru Thiên Thần Tôn và đám người ngoài kia đều đã triệt để nổi giận, bọn hắn càng biết rõ hơn rằng tuyệt đối không thể lại thả Sí Thiên giới đi được, cho nên bọn hắn cũng không quan tâm tới bất cứ cái gì mà liên tục phóng thích năng lượng, nhấc lên bạo kích, kéo dài bao phủ lấy Sí Thiên giới.
Chỉ là Sí Thiên giới còn muốn ngoan cố hơn so với bọn hắn tưởng tượng, mặc cho bọn hắn bộc phát như thế nào, đều khó mà xé rách được bình chướng Hỗn Độn.
Vĩnh Hằng Thánh Sơn!
Hơn năm tháng trước, Dạ An Nhiên bí mật chui vào Tây Bộ, diễn biến Thế giới Ngũ Hành, phóng thích tế đàn đang phủ bụi, rốt cuộc cũng Thần Thụ Thế Giới đang yên lặng tỉnh lại.
Thần Thụ Thế Giới khống chế Thế giới Ngũ Hành, từ nổi lên trong hư không phiêu miểu, giáng lâm đến thế giới thật, tiếp dẫn bọn người Dạ An Nhiên đi đến hạch tâm thế giới Ngũ Hành.
Năng lượng tự nhiên ở trong này bành trướng lại nồng đậm, so với bên ngoài không biết là mạnh hơn bao nhiêu lần, khi thì như mê vụ bao phủ dãy núi, khi thì như thác nước nghịch xông mà lên, núi cao nguy nga lại hùng vĩ cứng cỏi, cây cối cổ lão cứng cáp treo đầy linh quả, có thể thấy được nhiều loại tinh thạch ở khắp nơi, tỏa ra ánh sáng ngũ sắc.
Nơi này tựa như là thế giới cổ lão chưa từng có người ngoài bước chân vào, thuần túy mà thần bí, cảnh tượng mỹ lệ như trong tranh vẽ, lại như mộng cảnh.
Bọn người Khương Uyển Nhi rung động đến hoảng hốt, không thể tin được hết thảy mọi thứ ở trước mắt.
Cứ việc trên đường đã huyễn tưởng qua các loại tràng cảnh, ngay cả bọn người Tiêu Phượng Ngô đều kích tình mênh mông miêu tả qua, nhưng cho đến khi thật sự giáng lâm đến nơi đây, tiên cảnh tuyệt mỹ giống như một bức tranh, uy lực tự nhiên tinh khiết mà nguyên thủy, vẫn vượt qua cực hạn mà bọn hắn có thể tưởng tượng, thân ở trong đó, như là cả người đều tịnh hóa, từ tầm mắt đến linh hồn lại đến toàn thân, mỗi lỗ chân lông đều thản nhiên giãn ra, tuỳ tiện nhận lấy khí tức tự nhiên gột rửa.
Ba vị trưởng lão thần giáo hận không thể ở lại nơi này thỏa thích hưởng dụng, nhưng nghĩ tới nhiệm vụ của bọn hắn, sau đó liền xin chỉ thị Dạ An Nhiên, do Thế Giới Thần Thụ thả ra ngoài.
Thời gian qua đi gần hai mươi năm, Dạ An Nhiên lại lần nữa gặp mặt cùng Thần Thụ Thế Giới.
Thần Thụ cẩn thận kiểm tra tình huống của Dạ An Nhiên, nó rất vui mừng, cũng rất bất ngờ.
Vui mừng là tốc độ phát triển của Dạ An Nhiên, rõ ràng so với hai kẻ trước còn nhanh hơn, mà thế giới Ngũ Hành cũng phát triển càng vững vàng, vậy mà đã tạo thành khí tức Hỗn Độn mỏng manh.
Đây cũng không phải Dạ An Nhiên có thiên phú thừa kế mạnh hơn so với hai vị trước đó, mà là nhờ vào khí tức Hỗn Độn của Sí Thiên giới tẩm bổ, cùng Bồ Đề Thụ và các loại linh thụ đặc thù giao phó khí tức linh mộc cho Thế giới Ngũ Hành.