Đan Đại Chí Tôn

Chương 761

Nhưng, khí tức sinh mệnh liên miên bất tuyệt vẫn tiếp tục sôi trào, dây leo nát bấy vẫn mạnh mẽ xen lẫn kịch liệt, lại cưỡng ép bao Khương Phàm đến bên trong.

Sau đó, năng lượng càng ngày càng cường thịnh, chạc cây càng ngày càng nhiều. Lít nha lít nhít, vô biên vô hạn, tầng tầng lớp lớp. Giống như lao tù không ngừng sinh sôi, muốn vây khốn Khương Phàm!

- Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền!

Thú văn trong ý thức hải Khương Phàm liên tiếp nở rộ, theo mênh mông Thánh Viêm lao ra, điên cuồng khởi xướng bạo kích dây leo đang bao bọc xung quanh.

Ầm ầm!

Yêu thú bạo động, điên cuồng trùng kích, dây leo vỡ nát, khởi xướng bạo tạc.

Dây leo vô biên như đại dương mênh mông, dẫn dắt Mộc nguyên lực trong rừng rậm cuồn cuộn lao tới.

Thánh Viêm vô tận, mãnh thú táo bạo, càng ngày càng nhiều, cũng tiếp tục bạo tạc.

Một trận hủy diệt cùng tân sinh đọ sức nhau, một trận điên cuồng đến cực điểm đánh vào thị giác.

- Aaa….!!

Nghê Sâm nổi điên, bằng vào ưu thế cảnh giới cửu trọng thiên, cùng Mộc nguyên lực trong rừng rậm không ngừng liên tục kéo về, tiếp tục điên cuồng vây bắt, muốn triệt để vây khốn Khương Phàm.

- Rất đẹp! Tốt lắm! Ổn định cho ta! Ổn định!

Hoàn Nhan Liệt phấn chấn hét to, đường vân quỷ dị từ trên trán lan tràn toàn thân, từng luồng khí tức âm trầm lãnh liệt nở rộ khắp toàn thân.

Sát khí um tùm, tử khí vờn quanh.

Một khe hở đen kịt vậy mà xuất hiện phía sau hắn.

Xác thực mà nói, không phải vết nứt thật sự, mà là phù văn quỷ dị đang cùng không gian giao hòa.

m thanh nỉ non, âm thanh cầu nguyện như có như không, phảng phất vượt qua không gian, từ vô tận U Minh khuấy động mà tới.

- Aaa….!

Hoàn Nhan Liệt dữ tợn gầm thét, thất khiếu rướm máu, đau đầu đến muốn nứt ra.

Đây là sức mạnh cấm kỵ, thiêu đốt thần hồn huyết khí, đạt tới chân chính trình độ liên hệ U Minh.

m thanh nỉ non phiêu miểu càng lúc càng lớn, phức tạp quỷ dị, khó mà nói rõ, nhưng này những phù văn xen lẫn "Khe hở không gian" lại càng ngày càng rõ ràng.

- Nhanh đi.

Nghê Sâm gầm thét, điên cuồng trấn áp Khương Phàm, nhưng uy lực Thánh Viêm quá mạnh, uy thế bắn nổ càng liên miên phá hủy dây leo, hắn cơ hồ không khống chế được cái tên điên này nữa.

Hoàn Nhan Liệt căng cứng toàn thân, nhìn hằm hằm không trung, tập trung vào thân ảnh đang hỗn loạn phản chém giết kia.

Vết nứt không gian sau lưng phóng đại, u quang lấp lóe bên trong, hắc ám lạnh lẽo.

Quỷ ngữ nỉ non, ma âm thăm thẳm, lập tức trở nên mãnh liệt điếc tai, nhưng lại quỷ dị âm hàn.

Hoàn Nhan Liệt bỗng nhiên chỉ hai tay lên trời, trong cái khe xông ra hai đoạn ô quang, giống như kiếp quang U Minh xuất hiện, mang theo khí tức khủng bố hủy thiên diệt địa, như muốn để thiên địa về với bụi đất, vạn vật hóa linh.

Nhiệt độ giữa thiên địa đều như đang hạ xuống trên diện rộng.

Xa xa, bọn người Lâm Nam đều kinh hồn nhìn lại.

Đây là khí tức gì?

Lực lượng thật quỷ dị!

Không hổ là Đại Thừa thánh văn Hồn Thiên thánh địa!

- Khương Phàm, tiếp nhận thẩm phán đi.

Nghê Sâm khống chế dây leo tách ra một con đường, tiếp dẫn hai đoạn cường quang, thẳng đến Khương Phàm.

Nhưng, Khương Phàm đã sớm đoán được Hoàn Nhan Liệt sẽ chuẩn bị sát chiêu ở phía dưới, cho nên hắn đã chuẩn bị.

Khi Nghê Sâm mở ra dây leo, ngưng tụ con đường, hắn đã chưởng khống toàn bộ Thánh Viêm mãnh thú nổ tung tập thể, trùng kích về bốn phương tám hướng, vỡ nát dây leo, càng nở rộ ra cường quang vô tận, che giấu đi bản thân.

Sau một khắc, hai tay Khương Phàm cầm theo đao ngang nhiên phách trảm.

Huyết khí sôi trào, trùng kích huyết nhục toàn thân.

Linh lực nhấc lên, trong khí hải cũng cuồn cuộn thủy triều.

Linh hồn thức tỉnh, nhưng không còn là mình, mà là chiến hồn tuyệt thế trong tàn đao kia.

Oanh!

Không gian chấn động!

Một uy lực phách tuyệt thiên địa, khí thôn sơn hà, sôi trào phóng thích xung quanh Khương Phàm.

Toàn thân Khương Phàm sôi trào Thánh Viêm, tử khí, như xen lẫn thành bóng dáng chủ nhân tàn đao khi còn sống.

- Chờ ngươi rất lâu rồi! Khai Thiên Thức!

Giọng Khương Phàm cùng chủ nhân tàn đao giao hòa, cực kỳ to lớn, nháy mắt vung mạnh đao.

Đao khí cuồn cuộn, phá diệt vạn vật, tinh chuẩn bổ vào hai đoạn ô quang.

Cùng với bạo hưởng, phảng phất một đao bổ ra cả thế giới, lại như hai thế giới Sinh Tử đối kháng nhau.

Ngay sau đó, khí lãng nổ tung, tử khí cuồn cuộn.

Đao mang hơi thắng mấy phần, sau khi ô quang vỡ nát, đao khí không giảm, bổ ra con đường kéo thẳng đến Hoàn Nhan Liệt ở phía dưới.

Lại gánh vác được rồi?

Hoàn Nhan Liệt khó có thể tin được, ý thức đều có chút hoảng hốt.

Đây là sát chiêu mạnh nhất của hắn.

Đây là thứ hắn ỷ vào để xưng hùng với Hồn Thiên thánh địa.

Làm sao có thể?!

Một tên nhà quê La Phù sao có thể liên tiếp đối kháng sát chiêu của hắn.

Giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, Nghê Sâm nhào về phía Hoàn Nhan Liệt, khống chế dây leo ở xung quanh điên cuồng xen lẫn.

Bành!

Uy thế tàn đao giảm mạnh, nhưng vẫn có thể đánh vỡ nát dây leo, bổ vào trên lưng Nghê Sâm.

Cùng lúc đó, Tiêu Phượng Ngô đã hóa thân thành Bỉ Mông cự thú, thân cao đạt tới mười tám mét, ở giữa bộ lông màu bạc trải rộng đường vân màu vàng, cuồng dã đạp tan cây cối, đánh tới chiến trường Lâm Nam đang chém giết kịch liệt.

- Toàn lực ứng phó, giải quyết triệt để bọn hắn.

Dạ An Nhiên, Cơ Lăng Huyên toàn bộ giết tới, phối hợp Lâm Nam phóng thích võ pháp, muốn triệt để ngăn chặn Hồn Thiên thánh địa.

Nhưng... Ngay một khắc này, Khương Phàm đột nhiên giật mình trước một sự nguy hiểm khó nói nên lời, ngay cả Tiêu Phượng Ngô, Hàn Ngạo đang nổi điên cũng đều run lên.

Khương Phàm lập tức từ bỏ phát khởi một kích trí mạng đang muốn đối với Hoàn Nhan Liệt, phóng lên tận trời, cảnh giác không trung, nhưng khi nhìn rõ nơi xa, thời điểm thấy được thú ảnh chạy như bay tới kia, con ngươi đã ngưng tụ, sắc mặt trắng bệch.
Bình Luận (0)
Comment