Đan Đại Chí Tôn

Chương 821

Dựa theo Đan Hoàng miêu tả, ba viên Cửu Chuyển Linh Nguyên Đan phối hợp Địa Tâm Hỏa Liên quả sen liền có thể luyện ra Bách Chuyển Linh Nguyên Đan.

Đó là lựa chọn tốt nhất để tiến vào Linh Hồn cảnh.

Hai ngày sau, Khương Phàm bắt sống gần hai mươi loại mãnh cầm linh điểu khác nhau, cũng lần theo Đại Hoang Ấn cảm nhận, đi tới một hồ nước mênh mông bát ngát.

Thủy triều chập trùng, sóng nước lấp loáng, rộng lớn vô biên, khiến cho tinh thần người ta đều thanh thản.

Đưa mắt nhìn ra xa, hòn đảo màu xanh biếc san sát giống như từng viên mã não tô điểm, cùng trời xanh mây trắng chiếu rọi lẫn nhau, như một bức tranh xinh đẹp.

Phạm vi hồ nước quá lớn, hoàn toàn không nhìn thấy bờ, giống như là biển lớn kết nối với thánh sơn.

- Nơi này là "Thánh Hồ" của Vĩnh Hằng Thánh Sơn, nhìn không thấy bến bờ, thực tế chính là vô biên vô hạn. Điểm cuối cùng của nó tương liên với hư không, dưới đáy của nó cũng là thông động sâu hư không, nghe nói nước trong Thánh Hồ có thể có thể bao phủ vạn dặm thánh sơn.

- Nơi này chiếm cứ hàng trăm triệu Yêu thú hệ Thủy, còn có số lượng khổng lồ linh điểu mãnh cầm. Nơi này phân biệt rõ ràng với trong rừng rậm, hai bên không lui tới nhau. Bọn chúng không tham luyến Linh Bảo trong rừng rậm, bá chủ trong rừng rậm cũng không thể ngấp nghé đồ xuất hiện ở nơi này.

- Thánh Hồ gần như là tiểu thế giới hoàn toàn phong bế, cho nên huyết mạch Yêu thú trên truyền thừa thậm chí so với trong rừng rậm đã lâu lại càng thuần túy hơn. Nơi này còn có rất nhiều Giao Long, tại thời gian vô tận trước đó từng có Giao Long hóa thành Chân Long, cũng trưởng thành đến thần, cuối cùng xông phá cấm chế, rời khỏi nơi này.

- Đó cũng là một con duy nhất trong lịch sử Vĩnh Hằng Thánh Sơn bằng vào thần lực xông ra khỏi nơi này. Ngươi xác định đám bạn kia của ngươi đã tiến vào Thánh Hồ?

Hỏa Diễm Huyễn Điểu đối với nơi này có chút kiêng kị, chỉ có những Yêu thú chân chính sinh ra và trưởng thành ở nơi này, mới rõ ràng địa vị Thánh Hồ cơ hồ tương đối cùng thánh sơn.

- Ta có thể cảm giác không xa.

Khương Phàm ngắm nhìn hồ nước, triển khai hỏa dực vọt vào.

- Đám bạn kia của ngươi chơi vui không, đừng để ta thất vọng nha.

- Chúng ta đều là người đứng đắn.

- Đúng đúng đúng, ta cũng là chim đứng đắn.

Khương Phàm bất đắc dĩ lắc đầu, lần theo khí tức Đại Hoang Ấn xông về phía trước.

Thánh Hồ mênh mông vô biên.

Rất nhiều hòn đảo, lớn nhỏ không giống nhau, hoàn cảnh khác nhau.

Có một hòn đảo như một ngọn núi lửa nguy nga, dung nham cuồn cuộn, liệt hỏa ngập trời, nhiệt độ cao vặn vẹo lên không gian.

Nhưng bên trong miệng núi lửa kinh khủng lại mọc ra một gốc đại thụ che trời, cao tới ngàn trượng, toàn thân huyết hồng, hấp thu dung nham lực lượng, dáng dấp cực kỳ tươi tốt. Tán cây to lớn giống như một hòn đảo nằm ngang ở giữa trời, phía trên chiếm cứ số lượng lớn hỏa điểu.

Có một hòn đảo lại còn xây lên tường thành, bị Thiết Giáp Giải chiếm lấy. Bọn chúng có số lượng khổng lồ, thành đàn vãng lai trên hồ nước cùng hòn đảo, bắt giết lấy Yêu thú cường đại.

Lúc Khương Phàm đi qua, bọn chúng lại kéo lấy một con quái ngư mấy chục mét, từ đáy biển đi ra, quái ngư điên cuồng giãy dụa, lôi triều cuồn cuộn, thân thể cường tráng giãy dụa mãnh liệt, nhưng vẫn bị vô tình xé nát.

Có một hòn đảo thì lại vô cùng khổng lồ, núi cao chập trùng, cây từng tươi tốt, nhưng nhìn rất an tĩnh.

Thời điểm Khương Phàm đang muốn định thần quan sát, sâu trong hòn đảo đất rung núi chuyển, một cái miệng rộng màu máu đột nhiên mở ra.

Quá lớn, giống như cả một hòn đảo nhỏ đang đè ép tới hắn.

Đó là một con cự mãng kinh khủng, toàn thân trải rộng vảy màu đen, mỗi một phiến đều có thể so với cả một căn phòng, tiếng gào rít kinh khủng phảng phất muốn tung bay tầng mây trên bầu trời.

- Ngọa tào!! Thái Thản Cự Mãng!! Chạy mau! Hắn là cảm giác được huyết mạch của ngươi!

Lông toàn thân Hỏa Diễm Huyễn Điểu đều dựng lên, suýt chút nữa liền tự mình chạy.

Khương Phàm điên cuồng huy động hai cánh, nhanh chóng bay về chỗ cao nhất, hiểm lại càng hiểm tránh khỏi cái đầu khổng lồ phóng lên tận trời.

Cự mãng đầu tiến đụng vào tầng mây, con mắt tinh hồng giống như ánh trăng đỏ, lóe ra ánh sáng làm cho người khác phải hồi hộp, tiếp cận Khương Phàm đang đi xa.

Khương Phàm chạy ra rất xa, quay đầu nhìn lại mà tê cả da đầu.

Con cự mãng kia chỉ nhấc nửa thân thể lên đã đã phá cả tầng mây, dài đến mấy ngàn mét.

- Đó là Thái Thản Cự Mãng! Là cự yêu có huyết mạch Thái Thản khủng bố! Nó là một trong siêu cấp bá chủ của Thánh Hồ, lấy Giao Long làm thức ăn!

Hỏa Diễm Huyễn Điểu vỗ ngực, răng không nhịn được run rẩy.

- Khí tức của nó hình như còn mạnh hơn so với Khổng Tước nhỉ!

Khương Phàm âm thầm kinh hồn.

- Đây là con đực! Thánh sơn còn có một con cái, càng lớn hơn! Hai con Thái Thản Cự Mãng này bình thường không lui tới lẫn nhau, nhưng cách mỗi ba mươi năm sẽ gặp gỡ ở biên giới Thánh Hồ.

Hỏa Diễm Huyễn Điểu nhìn Thái Thản Cự Mãng một lần nữa hạ xuống thân thể, mới thở phào.

- Làm gì?

- Ngươi nói làm gì! Giao phối đó! Ngươi suy nghĩ một chút đi, hai đại gia hỏa siêu cấp quấn ở một chỗ, kích tình làm lớn, tràng diện kia có bao nhiêu rung động. Tuy nhiên tỷ lệ bọn chúng sinh ra hậu đại vô cùng nhỏ, hai bọn chúng đều đã sống hơn ngàn năm, cũng chỉ sinh ra sáu quả trứng.

- Toàn ấp hết sao. Chẳng phải là nơi này còn có sáu con Thái Thản Cự Mãng?

- Tỷ lệ sinh ra nhỏ, tỷ lệ sinh ra thuần huyết càng nhỏ hơn, sáu con đó đều không ngoại lệ, đều là phế phẩm.

- Không có một con thuần huyết?

- Hình như là thế. Tuy nhiên mấy năm trước con cái lại đẻ trứng, không biết có phá xác không.

Khương Phàm bay cao, cảnh giác hòn đảo giữa hồ nước, cũng đang cảnh giác không trung khắp nơi có thể thấy được mãnh cầm.

Đương nhiên đụng phải hỏa điểu thích hợp, hắn cũng sẽ cưỡng ép bắt, làm chuẩn bị để luyện Bách Chuyển Linh Nguyên Đan.
Bình Luận (0)
Comment