Dẫn Đường Của Vua

Chương 10

"Ngài giáo chủ, chào mừng ngài đến với Liên bang Gassard." Alanca thay đổi thái độ tức giận, cực kỳ cung kính đáp.

"Ngài trung tá, cảm ơn ngài đã hộ tống đến ta, vệ sĩ ta mời đã đến, cậu có thể đi làm chuyện quan trọng hơn rồi." Ngữ khí của Hackl Carters rất ôn hòa, Alanca lại như bị sét đánh giữa trời quang, gã hung bạo trừng mắt nhìn mấy người Airy Gailey, nêu ý kiến: "Ngài giáo chủ, vệ sĩ của ngài ít quá, hay là tôi để chi đội cận vệ này lại cho ngài?"

"Không cần, cây to đón gió, mấy người bọn họ là đủ rồi."

Alanca còn muốn khuyên, Doyle vội cắt ngang lời gã, "Được rồi Alanca à, đừng có lằng nhằng nữa, khi ngài giáo chủ cần cậu thì sẽ tự động gọi cậu thôi." ý muốn nói là "Hiện tại không có chuyện của cậu, đi nhanh chút đừng chướng mắt người khác nữa."

Con sói xám của Alanca không cam lòng mà nhe nhanh, cụp đuôi xoay đi chỗ khác, Alanca miễn cưỡng ổn định lại tinh thần, lễ phép nói: "Vậy tôi xin được đi trước, ngài giáo chủ, mong sẽ được gặp ngài tại hội chợ triển lãm."

Alanca mang theo chi đội cận vệ của mình rời đi, so với khí thế hiên ngang lúc gặp, khi đi lại giống như là đang chạy trối chết.

Nicole Shanna được nam thần khen, không chịu được, có thể cô ngại vẻ ngoài khi tiếp xúc của mình sẽ quá "thô bạo", nên mới lặng lẽ nhéo tay em trai mình.

Norre bị đau kêu lên, trong phút chốc thu hút sự chú ý của mọi người.

Hackl nhíu mày hỏi: "Có chuyện gì?"

"Xin lỗi đã làm ngài giật mình, thưa ngài," Norre xoa xoa cánh tay, đành nói, "Tôi chỉ muốn thay mặt chị tôi bày tỏ tình yêu cao quý nhất với ngài." Vừa dứt lời, ai đó lại bị nhéo phát nữa.

Hackl khẽ run, bình tĩnh mỉm cười đi đến, bình dị gần gũi nói: "Airy, đoàn viên của cậu thật thú vị, bọn họ cũng tốt nghiệp trường quân đội của Liên hiệp à?"

Airy Gailey đánh mắt về phía hai chị em đang bát nháo đằng kia, xoa cằm nói: "Đúng vậy, thưa ngài, bọn họ là đàn em của tôi, là hai chị em. Chị là Nicole Shanna, em là Norre."

Hai người bị gọi tên lập tức đứng thẳng người, vô cùng cung kính nói: "Xin chào, chưa ngài."

"Chào hai người." Hackl khẽ gật đầu, quay đầu lại nhìn Doyle đang im lặng, khẽ cười, hỏi: "Vừa rồi thấy cậu không muốn buông tha người ta, sao bây giờ lại không nói tiếng nào?"

"Thưa ngài." Doyle hơi cẩn trọng cúi thấp đầu, "Vừa rồi đã xấc xược ở trước mặt ngài, xin ngài tha thứ."

Khó thấy được bộ dáng nghiêm trang như thế của Doyle, Airy Gailey nhịn không được phải nhìn hắn thêm mấy lần. Doyle bị ánh mắt của anh nhìn đến bí bách, đành cắn răng đổi chủ đề: "Thưa ngài, Alanca không phải là vệ sĩ của ngài sao ạ? Sao lại còn có nhiệm vụ khác nữa?" Còn việc gì gấp gáp hơn cả chuyện bảo vệ vị giáo chủ độc nhất vô nhị của đế quốc Bergany chứ?

"Bởi vì chuyện có liên quan đến dẫn đường ghép đôi của cậu ta, giáo chủ đế quốc làm sao quan trọng bằng dẫn đường của mình chứ?"

Lần này đến phiên Airy Gailey khó hiểu hỏi, "Lianna cũng đến? Cô ấy đến làm gì chứ?"

Hackl trả lời: "Phu nhân Lianna vừa mới nhậm chức giám đốc học vụ học viện dẫn đường của Liên bang Gassard, muốn mượn cơ hội chợ triển lãm lần này, cô ấy hướng dẫn các học sinh học viện đến giao thiệp với những người của những tầng lớp khác."

"Hội hữu nghị?" Hai chị em đồng thanh hỏi.

"Đúng."

"Nói là quan hệ hữu nghị, không bằng nói là làm mai đi." Doyle chịu không được hừ một cái, "Tôi thấy bọn họ chính là muốn gom dẫn đường lại lợi dụng luôn một thể, hừ, đúng là suy nghĩ của đám làng chơi* mà... Xin lỗi ngài, tôi ăn nói thô tục quá."

*nguyên bản ở đây Doyle nói là kỹ nữ, có nghĩa là gái điếm, tuy nhiên vì để giảm bớt sự thô tục trong ý nghĩa lời nói của Doyle (vì đụng chạm đến Lianna khá nặng nhưng bản thân Lianna lại không như thế, mà gần cuối truyện thương Lianna lắm) nên Ngạn dùng từ khác cho thích hợp

Airy Gailey càng giật mình nhìn hắn, Doyle ấy thế mà cũng nhận ra lúc nào mình nói sai à? Cái tên keo kiệt này thiệt kỳ lạ quá, lẽ nào ngài giáo chủ cũng là nam thần của hắn? Cho nên hắn mới có thể chú ý tìm từ nói chuyện như thế? Doyle lại tiếp tục chịu ánh mắt soi mói của người nào đó, thành ra lúng túng: "Cậu có thể đừng nhìn tôi thế được không.... Hiện tại trước mặt cậu là dẫn đường số một vũ trụ đó, dù sao tôi cũng muốn theo đuổi một chút không được sao?"

"Vậy cậu nghĩ có thể theo đuổi sao?" Airy Gailey hỏi dò, không ngờ lại khiến Nicole Shanna phát nổ, "Ai dám theo! Qua cửa của tôi trước đã!"

"......" Airy Gailey vô lực xoa xoa mi tâm, khiêm tốn cúi người nói với Hackl, "Thật xin lỗi, thưa ngài, bọn họ đều luôn nhiệt huyết như vậy."

"Tốt mà, ta rất hâm mộ." Hackl cảm khái nói, hơi nheo mắt xuất thần nhìn về phía xa, các thành viên của Manh Trảo đoàn dựa vào nét mặt của anh thấy được có chút trống vắng. Bạch y giáo chủ đế quốc Bergany, đang nhớ ai đó chăng?

Airy Gailey uyển chuyển khuyên nhủ: "Thời gian cũng sắp đến rồi, thưa ngài, chúng ta lên đường chứ?"

"Cũng được, chúng ta đi thôi." Hackl nghiêm mặt lại, ôn hòa gật đầu.

Dựa vào lịch trình của Hackl Carters, Manh Trảo đoàn sẽ đưa anh đến nghỉ lại ở khách sạn trước để sửa soạn hành lý, sau đó sẽ đến thẳng hội chợ triển lãm, mà chỗ khách sạn lại cách khá xa địa điển hội chợ triển lãm, cho dù giao thông của Liên bang Gassard có là nhanh nhất cũng phải mất đến một tiếng, mà buổi diễn thuyết của Hackl ở hội chợ triển lãm lại tiến hành một tiếng sau.

Thời gian cấp bách, mọi người nhanh chóng hành động. Vì cam đoan Hackl Carters không bị bên ngoài quấy rầy, bọn họ trực tiếp chọn một lối đi đặc biệt để nhanh chóng đến nơi, nhưng dù có là như vậy, vẫn có lính gác tinh mắt thấy được, gào lên: "Là nam thần ——"

"...Đừng để ý đến, hợp thành bức tường người nhanh chóng di chuyển đi!" Airy Gailey trầm giọng ra lệnh, đội vệ sĩ của giáo hội Hackl mang theo nhanh chóng quây lại che Hackl lại ở giữa, tốc độ di chuyển không chậm tí nào, mà mấy người Airy Gailey cũng lần lượt gọi tinh thần thể của mình ra đe dọa những ai đến gần, duy chỉ có Doyle là một mạch đi thẳng, đằng sau cũng chẳng có thấy bóng dáng tinh thần thể đâu cả.

Hackl nhin hắn, tò mò hỏi: "Coco đâu?"

Doyle ho khan, ngại ngùng nói: "Nó....bộ dáng nó có hơi vướng, nên không gọi ra."

"Đúng nhỉ...." Hackl có hơi tiếc nuối thở dài, lẩm bẩm nói, "Ta lại cảm thấy nếu như gọi ra, hiệu quả xua đuổi sẽ tốt hơn."

"......" Gương mặt Doyle hơi đỏ lên, im lặng không nói được lời nào. Airy Gailey nhìn hắn vài lần, yên lặng ghi nhớ lại cái dáng vẻ đó.

Khó khăn lắm mới rời được cảng, đoàn người đến bên đường tuyệt vọng nhìn. Bên đường tuyệt nhiên không có bóng dáng một chiếc xe nào, mấy người bọn họ nửa bước cũng khó mà đi được, Nicole Shanna chịu không nổi lấy "Mỹ Nữ" chọt chọt Doyle, cố nén cơn tức: "Xe đâu!!"

Doyle mờ mịt: "Không phải nói là giáo hội hoàng gia sẽ tự mình phái xe đến sao? Tại sao lại thành chúng ta gọi xe chứ?"

Nicole Shanna hỏi ngược lại: "Giáo hội hoàng có tự mình phái xe cũng là tiếp giáo chủ, lẽ nào ngay cả phần của chúng ta cũng sẽ chuẩn bị sao? Sao bản thân chúng ta không tự chuẩn bị hả!"

Doyle tiếp tục mờ mịt: "Không tiếp chúng ta? Đi nhờ xe cũng không được?"

"Cậu có thể thông minh lên một chút được không hả! Cậu kiếm nhiều tiền như vậy mà không tốn một chút thì để làm cái gì hả?!"

"Tôi là con rồng thích giữ tiền đấy, được chưa?"

Chỉ cần là vấn đề có liên quan đến tiền bạc, bản tính của Doyle liền lộ rõ, Nicole Shanna cũng coi như bên cạnh không có người bắt đầu nói lại, Airy Gailey xoa mi tâm, mở màn hình điều phối xe cộ, cũng may phương tiện công cộng của Gassard phục vụ khá đúng giờ, có thể sẽ rời khỏi được đây trước khi không khống chế được cục diện. Cavill ngồi ngay ngắn tập trung xem xet tình huống xung quanh, thi thoàng quay sang Airy Gailey gầm nhẹ vài tiếng, Airy Gailey cũng cảm thấy có một lượng lớn lính gác và người thường đang hướng đến đây, nếu cách ép lui này cũng không xong, vậy chẳng phải sẽ làm mất danh dự của giáo chủ sao....

Đương lúc suy nghĩ, Airy Gailey liếc mắt sang Hackl, kinh hãi nhướng mày.

Người ngoài đồn rằng, Hackl Carters là một người cực đoan và có kỷ luật tự giác đến mức mất cân bằng tình cảm, nụ cười của anh cũng chỉ vì muốn động viên quần chúng, mãi mãi mang theo ánh sáng ưu nhã thần thánh không cho phép ai khinh thường, nhưng mà hiện tại Hackl đã thấy cái gì mà có tâm trạng mỉm cười thế này? Lại còn mang theo một chút dung túng và cưng chiều, sao anh lại không biết Hackl còn có thể "có tính người" thế chứ? Hay là Hackl với đoàn viên của anh, có chuyện gì đó mờ ám?

Là ai đây? Nicole Shanna hay là Doyle?

"Ngoao~" Trong lúc trong đầu Airy Gailey đang phân tích biến hóa biểu cảm của Hackl thì Cavill cào cào anh, có hơi nôn nóng gầm nhẹ. Airy Gailey chợt hoàn hồn, nét mặt cũng nghiêm trọng hơn, anh không thể không cắt đứt nhã hứng thưởng thức vở kịch nho nhỏ của Hackl với đoàn viên nhà mình, thấp giọng vội nói: "Thực xin lỗi, thưa ngài giáo chủ, có người lên mạng tung tin tức chỗ này, sợ là chỗ này sắp đông nghịt người, tôi xin ngài hãy sử dụng năng lực của mình để làm dịu lòng những người kia, xe sẽ đến trong vòng năm phút nữa, cũng sẽ không lâu quá đâu ạ."

"À, phải, không ngờ một giáo chủ như ta lại có thể được hoan nghênh dữ thế." Hackl cũng lấy lại tinh thần, nụ cười vẫn treo bên môi, nhưng nụ cười này lại khiến người ta không đoán được cảm xúc, anh sửa lại áo chùng, cao giọng nói với đội vệ sĩ của mình: "Xếp thành hàng đi."

Những vệ sĩ mặt không thay đổi mà chia làm hai nhóm, trực tiếp để lộ mặt Hackl trước mặt người khác. Nicole Shanna và Doyle mới vừa rồi còn cãi nhau ầm ĩ giờ lại im lặng, bất giác nhích lại gần Airy Gailey: "Nè, Airy, chuyện gì thế này?"

Airy Gailey lườm hai người, "Không cãi nữa? Tiếp tục đi."

Hai người hai mặt nhìn nhau, cúi đầu nhỏ giọng đáp, "Chúng tôi sai rồi."

Airy Gailey vô cảm nói: "Giao cho giáo chủ giải quyết đi, mấy người nhìn kỹ bên đường đi, thấy xe tới thì lập tức hành động, hiểu chưa?"

Hai người liên tục gật đầu, nhìn nét mặt cẩn trọng của Hackl, bất giác hỏi: "Giáo chủ muốn làm gì vậy? Muốn thuyết giáo ven đường à?"

Airy Gailey cũng không rõ lắc đầu, rất nhanh sau đó, những người qua đường nhận được tin ở trên mạng nhanh chóng đến còn chưa thấy được bóng dáng của giáo chủ, thì đã cảm giác được tinh thần trấn an của người nọ.

Tinh thần thể của Hackl là cá heo, đó là loài vật bơi trên mặt biển và bay lên cao như tung hoành trong thế giới riêng của mình, nhưng chỉ riêng mỗi cái này cũng chưa thể khiến anh trở thành một vị giáo chủ người người chú ý.

Còn chưa thấy tinh thần thể của Hackl, cả một đoàn lính gác của Manh Trảo đoàn đã cảm nhận được biển trước tiên, nó giống như tia nắng lấp lánh như bảo thạch ấm áp chiếu rọi biển cả, một bên như nhảy vào trong nước vừa tắm vừa thưởng thức ánh mặt trời, một bên lại như cảm giác được tiếng nước chảy dạt dào, thoải mái thư giãn cả người.

"Auuu ——" Xa xa, một tiếng gọi như bắt lấy một người bình thường không tha vang lên đâu đây, lọt vào trong tai, tựa như lời mời, lại tựa như tinh nghịch chào hỏi một phen.

Nương theo tiếng bơi, một đoàn sinh vật tao nhã cùng nhau kéo đến phía đoàn người, khéo léo vung vẩy đuôi bơi qua bơi lại.

—— Là cá heo.

"Nhanh, lên xe!" Airy Gailey gọi tỉnh cả đám đoàn viên đang rớt nước miếng của mình, chỉ tiếc rèn sẳ không thành thép mà nói: "Tôi bảo mấy người nhìn xe đến, có ai bảo mấy người cùng mơ tưởng đâu hả!"

Hai chị em Nicole Shanna hít hơi một cái, chợt hoàn hồn, mê mẩn vừa tròn mắt vừa mở cửa xe chui vào. Airy Gailey dở khóc dở cười, thầm nghĩ cái vị dẫn đường số 1 vũ trụ này đúng là không phải để trưng cho đẹp, ngay cả thuộc hạ của anh cũng khó mà tránh được, mà chính anh thiếu chút nữa cũng đã đắm chìm vào đó rồi. Có điều, khiến anh giật mình chính là phản ứng của Doyle lại rất bình thường, lúc này hắn đang thô lỗ nhét từng vệ sĩ của Hackl vào trong xe, xong rồi thì đóng sầm cửa xe, vỗ tay một cái.

Airy Gailey hiếu kỳ thấy hắn đang nhìn sang tinh thần lực mà Hackl còn đang giải phóng mà chép miệng, bèn như cười như không mà nói: "Cậu có muốn nhét người ta vô xe luôn không?"

Doyle xua tay liên tục, bản thân thì như tránh tà mà lủi vô trong xe, nhô đầu ra vội nói: "Cái này cậu giải quyết đi, tôi không quản!"

Có vấn đề! Airy Gailey sờ cằm, hiếu kỳ cười.

Bình Luận (0)
Comment