Dòng họ của Tổng thống Harrison nhiều đời làm chính khách, trong số đó đã có ba người giữ cương vị Tổng Thống. Vị đầu tiên làm Tổng thống khi Liên bang mới thành lập, thế cục lúc ấy rất hỗn loạn, nhiệm kỳ của ông chỉ ngắn ngủi 4 năm đã bị chính khách thuộc phe đối thủ hãm hại. Vị thứ hai có nhiệm kỳ dài nhất, đắc cử sau cuộc phản loạn của Lính gác 200 năm trước, là cụ cố của Harrison. Vị này cũng là người được đánh giá cao nhất trong các đời Tổng thống, tỉ lệ ủng hộ rất cao, tổng thời gian nhiệm kỳ dài đến 16 năm.
Harrison trở thành Tổng thống hồi 8 năm trước. Nếu muốn noi gương cụ cố, cũng đảm đương bốn nhiệm kỳ, trong cuộc tổng tuyển cử năm nay, Harrison nhất định phải thắng được đối thủ mạnh nhất đến từ đảng phái khác: Lính gác cấp S – Mike Bartlett.
Dụ Nhiên và Lục Tắc Hiên không hiểu quá sâu về chuyện đấu đá giữa các chính khách, cũng biết rất ít về đối thủ cạnh tranh kia.
Họ chỉ biết rằng trong 8 năm Tổng thống Harrison tại vị, Liên bang vẫn luôn hòa bình yên ổn, ông cũng thường xuyên tới thăm các thiên hà xa xôi, giúp đỡ những người dân bình thường. Trong nhiệm kỳ của ông, tỉ lệ có việc làm và mức sinh sản của những người dân bình thường đều được cải thiện đáng kể.
Nhưng vì những người bình thường không tiến hóa ra siêu năng lực đặc biệt gì, bị xếp vào “tầng lớp dưới đáy” của xã hội nên phiếu bầu của họ cũng chỉ được kết toán theo tỉ lệ 10%. Nói cách khác, 1 triệu lá phiếu bầu của người thường cuối cùng chỉ được tính thành 100 nghìn.
Đây là quy định được đưa ra từ khi Liên bang được thành lập tới nay. Vậy nên khi tranh cử Tổng thống, mấu chốt vẫn phải lôi kéo được phiếu bầu từ nhóm người tiến hóa.
Đối thủ cạnh tranh của Tổng thống Harrison là một Lính gác.
Trong tổng dân số, Dẫn đường chiếm chưa đến 5%, Lính gác chiếm 25%. Vì đa số Lính gác đều tòng quân, bốn quân đoàn lớn là đại bản doanh của Lính gác, nếu vị Mike Bartlett kia vận động được nhiều phiếu bầu từ Lính gác thì sẽ rất bất lợi cho Harrison.
Có lẽ đây chính là động cơ để ông ta bắt tay với tổ chức hắc ám khống chế Lính gác cấp cao?
Chỉ cần khống chế được bốn quân đoàn lớn để các Lính gác đều bỏ phiếu cho mình trong cuộc tổng tuyển cử năm nay, ông ta sẽ nắm chắc phần thắng.
Dụ Nhiên nhìn người đàn ông đang tươi cười hòa nhã trước mặt, nói: “Ông đích thân tới gặp chúng tôi là vì có nhiệm vụ quan trọng cần dặn dò sao?”
Tổng thống Harrison hỏi: “Chắc cậu đã gặp Giáo sư Mạc Duy rồi nhỉ?”
Dụ Nhiên gật đầu: “Đúng vậy, đã gặp ở hành tinh B-73.”
Harrison nói: “Vậy ông ta có đề cập với cậu về kế hoạch cải tổ nhân loại vĩ đại không?”
Kế hoạch cải tổ nhân loại vĩ đại? Các người giỏi dát vàng lên mặt mình quá rồi đấy.
Dụ Nhiên cười khẩy trong bụng, ngoài mặt vẫn bình thản nói chuyện: “Giáo sư có nói qua về chuyện thí nghiệm Lính gác. Nhưng tôi không phải nhà nghiên cứu khoa học, cũng không hiểu về thí nghiệm thuốc gì gì đó. Tôi chỉ biết đám Lính gác động chút lại cuồng bạo chính là trói buộc đối với xã hội.”
Harrison chỉ vào đầu mình, cười nói: “Đúng vậy. Đối với loài người, tiến hóa sức mạnh cơ bắp không quan trọng, tiến hóa bộ não mới là quan trọng nhất, Dẫn đường chính là những người tiến hóa hoàn hảo. Giao tiếp tinh thần của chúng ta có hiệu suất cao, năng lực tư duy và ghi nhớ đều cực kỳ xuất sắc, đó chính là ưu thế của con người so với những sinh vật thấp cấp hơn. Còn về sức chiến đấu, theo tôi, vũ khí công nghệ cao có thể thay thế hoàn toàn đám Lính gác tứ chi phát triển.”
Dụ Nhiên đồng tình hùa theo: “Đúng thế. Tiến hóa sức mạnh đến cấp cao nhất thì có ích lợi gì? Một quả pháo bắn tới chẳng phải cũng bị nổ chết à.”
Những lời này khiến Tổng thống Harrison không khỏi nheo mắt: “Cậu đúng là… Một tên cướp vũ trụ rất thú vị.”
Dụ Nhiên tươi cười: “Cảm ơn Tổng thống khích lệ.”
Harrison nói: “Tôi cũng không úp mở nữa. Hiện tại, Viện Khoa học Trung ương Liên bang chắc chắn ủng hộ tôi tuyệt đối, bên phía Hiệp hội Dẫn đường cũng có người lên đến hàng lãnh đạo cấp cao nhưng đả động được đến Hội trưởng vẫn khá khó. Trong bốn quân đoàn lớn, Quân đoàn Nhật Diệu theo phe chúng tôi, Quân đoàn Liệp Ưng cũng đã bị khống chế.”
Ông ta ngừng một lát, tiếp tục nói: “Trong sáu tháng cuối năm tôi sẽ đi diễn thuyết vận động tranh cử. Lực lượng ủng hộ hiện có vẫn chưa thể đảm bảo chiến thắng của tôi trong cuộc tổng tuyển cử sắp tới. Vậy nên, tốt nhất phải lôi kéo được phiếu bầu của Lính gác trong một quân đoàn nữa.”
Quả nhiên, vì mục tiêu tái đắc cử Tổng thống, ông ta ủng hộ kế hoạch “nghiên cứu khoa học” biến Lính gác thành con rối của tổ chức hắc ám.
Lục Đình Ngự của Quân đoàn Liệp Ưng đã “hy sinh”, Quân đoàn trưởng mới, Lục Tắc Hiên, đã “bị điều khiển”. Nếu Lục Tắc Hiên bỏ phiếu cho Tổng thống Harrison, đại đa số các tướng sĩ khác trong Quân đoàn Liệp Ưng cũng sẽ bỏ phiếu theo hắn.
Quân đoàn Nhật Diệu đã về phe bọn họ. Chỉ cần mượn sức một trong hai quân đoàn còn lại là Báo Tuyết hoặc Ánh Sao, ông ta có thể hạ đo ván đối thủ với lượng phiếu áp đảo 3:1 đến từ các Lính gác trong quân đội.
Số lượng Lính gác vốn nhiều gấp mấy lần Dẫn đường, chỉ cần như thế, Harrison có thể nắm chắc phần thắng và nghiễm nhiên tái đắc cử.
Dụ Nhiên tò mò hỏi: “Ông muốn mượn sức Quân đoàn Báo Tuyết hay Ánh Sao?”
Harrison nói: “Quân đoàn Báo Tuyết đóng trú ở tận thiên hà Xà Phu xa xôi, tay Quân đoàn trưởng kia lúc nào cũng chuyện mình mình làm, chẳng nể nang ai, ngay cả tang lễ Tướng quân Lục cũng không về dự. Tới đó khống chế hắn quá khó. Trái lại, Tướng quân Tạ của Quân đoàn Ánh Sao trẻ người non dạ hơn, mới trở thành Quân đoàn trưởng được năm năm rưỡi, gần đây vừa khéo đang ở hành tinh Thủ đô.”
Dụ Nhiên hơi căng thẳng: “Ông muốn diệt trừ chị ta?”
Harrison lắc đầu: “Không đến mức đó. Thế hệ này của nhà họ Tạ chỉ còn duy nhất một Lính gác cấp S là Tạ Thần. Trừ khử cô ta rồi, Quân đoàn Ánh Sao sẽ như rắn mất đầu, chắc chắn xảy ra nội loạn, gây bất lợi cho chúng ta.”
Dụ Nhiên đoán ý ông ta: “Vậy nên tốt nhất là khống chế Tướng quân Tạ giống như khống chế Lục Tắc Hiên, khiến chị ta nghe lệnh?”
Harrison mỉm cười: “Cậu thông minh lắm, thảo nào Mạc Duy thích cậu đến vậy, còn muốn nhận làm học trò út.”
Dụ Nhiên bình thản liếc nhìn Lục Tắc Hiên đứng cạnh, nói: “Chi bằng cứ giao nhiệm vụ khống chế Tướng quân Tạ cho tôi phụ trách. Dù sao tôi cũng đã có kinh nghiệm khống chế Lính gác cấp S… Chỉ có điều, tôi và chị ta vốn không quen biết, rất khó tiếp cận để bỏ thuốc từ từ.”
- --ĐỌC FULL TẠI truyenggg.com---
Harrison nói: “Chuyện này không thành vấn đề. Giáo sư Mạc Duy đã cải tiến công thức điều chế thuốc, không cần tăng liều phức tạp như trước. Giờ chỉ cần pha đúng một viên vào nước cho cô ta uống là cô ta sẽ cuồng bạo ngay. Trước khi cô ta cuồng bạo hoàn toàn, phá hủy thế giới tinh thần và cầm tù thực thể tinh thần của cô ta là sẽ khống chế được.”
Dụ Nhiên: “…”
Chỉ một viên thuốc mà khiến Lính gác cuồng bạo ngay lập, thứ bọn chúng nghiên cứu đúng là táng tận lương tâm.
Nghĩ đến dì út đã bị bọn chúng nhắm đến, tim Dụ Nhiên như bị thít lại. Cậu cấp tốc nhận lời: “Được, cứ giao nhiệm vụ khống chế Tướng quân Tạ cho tôi phụ trách. Nhưng chị ta không quen tôi, tôi không thể đưa nước cho chị ta được. Chuyện bỏ thuốc sẽ do ai làm?”
Harrison nói: “Bên cạnh cô ta đã có người của tổ chức rồi. Chuyện này tôi sẽ sắp xếp, cậu cứ về chờ tin từ tôi.”
Tổng thống vẫy tay, Vinh Oánh Oánh lập tức bước tới, đưa cho Dụ Nhiên và Lục Tắc Hiên hai ống thuốc mê, khiến hai người tiếp tục bất tỉnh.
***
Sau khi tỉnh lại, hai người đang ngồi trên chiếc xe bay quen thuộc trở về Tháp Trắng.
Hai người tạm biệt Vinh Oánh Oánh trước cửa Tháp Trắng rồi sóng vai về phòng ký túc.
Dụ Nhiên hỏi trong đầu: “Có gì đáng ngờ không?”
Lục Tắc Hiên nói: “Tôi đã quan sát vị Tổng thống này rất cẩn thận. Tay trái của Tổng thống chúng ta gặp trong lễ tang có ngón áp út ngắn hơn ngón trỏ 1cm, ngón trỏ và ngón áp út bên tay trái của Tổng thống gặp hôm nay chỉ lệch nhau 0,5cm.”
Thị lực tinh tường của Lính gác chuẩn xác không thua gì thước đo. Bình thường chẳng ai nhận ra chuyện ngón tay đã lệch đi 0,5cm nhưng Lục Tắc Hiên lại có thể quan sát rõ mồn một.
Không ai gặp Tổng thống mà lại chăm chăm quan sát ngón tay ông ta. Dù sao thì tay mỗi người mỗi khác, ngón áp út dài hay ngắn hơn ngón trỏ một chút cũng rất bình thường. Nhưng Lục Tắc Hiên và Dụ Nhiên không được phép bỏ qua bất kỳ chi tiết nào.
Cùng một ngón tay nhưng lại chênh lệch 0,5cm.
Cũng chính chi tiết nhỏ xíu này giúp họ nhận ra điều bất thường.
Dụ Nhiên cau mày: “Ngón tay ông ta không thể nào mọc dài thêm 0,5cm chỉ trong một tuần. Tổng thống chúng ta gặp trong lễ tang và Tổng thống chúng ta gặp hôm nay là hai người khác nhau.”
Lục Tắc Hiên suy đoán: “Vậy nên có hai Tổng thống, một thật một giả?”
Ban đầu Dụ Nhiên còn cho rằng Tổng thống Harrison hợp tác với Giáo sư Mạc Duy là vì ông ta muốn tái đắc cử, cần giành được phiếu bầu của Lính gác. Trong khi đó, Mạc Duy là một nhà khoa học điên, muốn thực hiện thí nghiệm khống chế Lính gác. Bọn họ ăn nhịp với nhau, thông qua tổ chức hắc ám tìm cách kéo Quân đoàn Nhật Diệu về cùng phe, khống chế Quân đoàn Liệp Ưng, sắp tới sẽ ra tay với Quân đoàn Ánh Sao.
Tổng thống cung cấp cho Mạc Duy điều kiện và quyền hạn thực hiện thí nghiệm, Mạc Duy giúp Tổng thống bào chế thuốc khống chế Lính gác. Đồng thời, đám người bên phía Hiệp hội Thương mại của Hội trưởng Adeline cũng được Tổng thống hứa hẹn không ít quyền lợi, ẩn nấp trong bóng tối, làm việc theo lệnh của ông ta.
Tất cả những điều này có vẻ rất hợp tình hợp lý, chứng cứ cũng rất đầy đủ, xác đáng. Nếu không cẩn thận từng li từng tí, suýt nữa hai người đã tin vào suy đoán lý tưởng nhất này rồi.
Hiện giờ, sau khi quan sát và suy luận cẩn thận, hai người phát hiện ra khá nhiều điểm đáng ngờ.
Thứ nhất, trong mắt người khác, Mạc Duy vẫn là Dẫn đường loại hình chữa trị với thực thể tinh thần cá heo. Nhưng hôm ở căn cứ B-73, khi đột ngột tập kích Dụ Nhiên, lão ta đã thể hiện sức công kích mạnh đến cấp S+.
Thứ hai, có hai Tổng thống Harrison. Người xuất hiện trong lễ tang không phải người có mặt tại tổ chức hắc ám hôm nay. Tuy vẻ ngoài cả hai trông giống hệt nhau nhưng chênh lệch nhỏ bé ở chiều dài ngón tay vẫn bị khả năng quan sát tinh tường của Lục Tắc Hiên lột trần.
Có hai khả năng, một là Tổng thống có thế thân với ngoại hình giống hệt, thay ông ta đi làm một vài nhiệm vụ nguy hiểm. Dù sao thì rất nhiều thời điểm bản thân Tổng thống không tiện xuất hiện, có một thế thân cũng dễ hiểu. Hai là Tổng thống giả này là quân cờ bị tổ chức hắc ám điều khiển.
Nếu vậy, Giáo sư Mạc Duy họ từng gặp ở căn cứ B-73 cũng có thể là giả.
Dụ Nhiên nói trong đầu: “Kể cả có là kỹ thuật ngụy trang đỉnh cao nhất cũng không thể điều chỉnh được chiều cao, hình thể, giọng nói cho giống hệt được. Nếu không nhờ anh quan sát được chi tiết này, 99% mọi người không ai phân biệt được Tổng thống Harrison là thật hay giả.”
Lục Tắc Hiên nói: “Chẳng lẽ là ngụy trang giống y đúc?”
Dụ Nhiên vội vàng tìm kiếm thông tin trong đầu.
Khả năng ngụy trang của Lính gác phần lớn đến từ các thực thể tinh thần họ tắc kè hoa hoặc thằn lằn đổi màu, chỉ có thể ẩn mình vào môi trường xung quanh. Ví dụ như Đường Sách có thể biến bản thân thành màu giống hệt trần nhà, khiến người khác không phát hiện ra. Khả năng ngụy trang này của Lính gác không thể giúp họ thay đổi vẻ ngoài, chứ đừng nói là giọng nói của bản thân.
Khả năng ngụy trang của Dẫn đường thường thấy ở thực thể tinh thần bọ ngựa phong lan, bọ rùa bảy đốm hay cáo chín đuôi của Dụ Nhiên, có thể loại bỏ cảm giác tồn tại của bản thân bằng cách dựng lá chắn tinh thần, khiến người khác không cảm nhận được mình.
Dẫn đường cũng có thể khiến người ta tưởng lầm Dẫn đường đó là người khác bằng cách ám thị tâm lý. Ví dụ như bây giờ Dụ Nhiên có thể ám chỉ với Lục Tắc Hiên rằng “Tôi là Lục Thành An”, như vậy, Lục Tắc Hiên sẽ nhận nhầm cậu thành anh trai.
Thế nhưng thời gian duy trì của hành vi ám thị tâm lý này rất ngắn và chỉ có thể ám thị khi sức mạnh tinh thần của đối phương thấp hơn mình. Ám thị tâm lý sẽ vô dụng với đối tượng cùng hoặc cao cấp hơn.
Tổng thống có thể xuất hiện và đối thoại lưu loát với Dụ Nhiên trong thời gian dài. Dụ Nhiên không hề bị tấn công tinh thần…
Đây hiển nhiên không phải ám thị tâm lý đơn giản mà là một loại năng lực ngụy trang hoàn hảo.
Thực thể tinh thần có thể ngụy trang hoàn hảo…
Dụ Nhiên trở lại thế giới ký ức bị niêm phong dưới đáy hồ. Cậu lờ mờ cảm giác rằng hình như ở đó có đáp án.
Trước năm 13 tuổi, cậu vẫn chưa đến tuổi nhập học Viện Thánh. Cha mẹ bận rộn công việc, Dụ Nhiên bèn đọc sách trong thư phòng của cha. Giáo sư Tần Lạc rất thích đọc sách, trong thư phòng của ông có đến cả ngàn cuốn sách, thiên văn, địa lý, lịch sử, triết học, sinh học, khoa học kỹ thuật, đầy đủ mọi mặt tri thức.
Từ nhỏ Dụ Nhiên đã thông minh hơn người, có khả năng ghi nhớ xuất sắc. Hơn trăm cuốn sách cậu đọc khi nhỏ, đến giờ vẫn nhớ rõ nội dung.
Nhưng chẳng hiểu sao lại có một đoạn ký ức bị nhòe đi một cách kỳ lạ.
Là thứ gì? Rốt cuộc cậu đã nhìn thấy gì? Hình như là một loài sinh vật rất đáng sợ…
Dụ Nhiên nhắm mắt, tập trung hồi tưởng.
Trong thế giới tinh thần, cung điện ký ức dưới đáy hồ bắt đầu xoay chuyển, vô số đoạn ký ức hỗn loạn bị cậu lật lên, cậu di chuyển vun vút quanh nơi ấy. Bất chợt, Dụ Nhiên như tìm được thứ gì đó, một khung cảnh quen thuộc hiện lên trong đầu.
“Nhiên Nhiên, con đang làm gì vậy?”
“Ba ơi, thực thể tinh thần được miêu tả trong quyển sách này thú vị ghê.”
“Đây là sách bị ba khóa lại rồi cơ mà, sao con lại mở ra được?”
“Hôm trước con nhìn thấy ba nhập mật mã nên nhớ hết 8 số đó rồi. Sao quyển sách này lại phải khóa thế ạ?”
“Thực thể tinh thần được ghi lại trong quyển sách này đều là những giống loài đã tuyệt chủng trong quá trình tiến hóa của loài người.”
“Tuyệt chủng ạ?”
“Đúng thế, đã không còn thấy xuất hiện từ hơn 200 năm trở lại đây.”
“Con bạch tuộc kia cũng không còn ạ? Nhưng rõ ràng con vẫn thấy Lính gác và Dẫn đường có thực thể tinh thần bạch tuộc trong phim mà!”
“Đó là loại khác. Bạch tuộc bình thường vẫn tồn tại, còn bạch tuộc con đọc được ở đây là bạch tuộc biến hình, một loài sinh vật biển cực kỳ xảo trá.”
Bạch tuộc biến hình.
Sinh vật biển với nhiều xúc tu đã tuyệt chủng từ nhiều năm trước.
Trên người nó có hàng vạn tế bào sắc tố có thể thay đổi màu sắc, hình dạng bất cứ lúc nào. Nó chính là cao thủ ngụy trang đứng đầu thế giới tự nhiên.