Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục (Dịch Full)

Chương 1072 - Chương 1072. Môi Miệng Khô Trắng, Tôi Chuốc Thuốc Hắn Rồi

Chương 1072. MÔI MIỆNG KHÔ TRẮNG, TÔI CHUỐC THUỐC HẮN RỒI Chương 1072. MÔI MIỆNG KHÔ TRẮNG, TÔI CHUỐC THUỐC HẮN RỒI

Từ Bạch Bì sau khi tới vị trí còn cách tôi chừng bảy tám mét xong, đột nhiên dừng bước.

Bọng mắt lão ta thõng xuống, mặt không biểu cảm.

Mí mắt tôi không nén được mà hơi hơi giật giật, bởi vì tôi hoàn toàn không ngờ rằng, Từ Bạch Bì lại trực tiếp ra ngoài luôn.

Giây tiếp theo, Từ Bạch Bì đột nhiên đưa tay lên cạnh miệng, ngậm lấy tẩu thuốc, rít một hơi khói thuốc.

Tiếp đấy bèn là tiếng ho khùng khục, giống như muốn ho hết cả phổi ra ngoài.

“La Thập Lục, cổng chào này mày xây rất tốt.”

“Đám gà đem tới tặng này cũng không tồi, có điều sao tao cứ cảm giác, mày hình như có ý đồ gì nhỉ?” Trong cái miệng đang hút thuốc của Từ Bạch Bì, đột nhiên phát ra tiếng nói khản đặc, khóe miệng lão ta nhếch lên, cái cảm giác da cười cơ không cười đó, khiến trong lòng tôi dâng lên một cảm giác bức bối.

Có điều thế này không đủ để dao động tâm trí tôi, tôi cố làm ra vẻ nặng nề nhìn Từ Bạch Bì, giọng nói hạ thấp không ít: “Chút ít tấm lòng của con cháu, cụ chăm lo cho bà nội tôi và Thi Vũ đã lâu, đây cũng là thứ cụ đáng hưởng.” Tôi nhắc đến bà nội và Từ Thi Vũ, đương nhiên cũng chính là đang biểu thị thái độ với Từ Bạch Bì, tôi bởi vì vậy mới làm thế này.

Từ Bạch Bì nheo mắt lại, lại bắt đầu hút thuốc, âm thanh bập bập vang lên, xen kẽ với tiếng ho, vị trí mà lão ta đứng, thì càng khói thuốc uốn lượn, thậm chí từng đợt khói thuốc sặc sụa còn bay tới chỗ tôi bên này.

Hít một hơi, tôi liền cảm giác cổ họng ngứa ngáy, rất muốn ho.

Giây tiếp theo, ánh mắt của Từ Bạch Bì liền rời khỏi người tôi, hướng ra vị trí bên ngoài khu phố cũ.

Ánh mắt của lão ta, cũng rơi lên trên người Liễu Dục Chú.

Lập tức, tôi liền cảm thấy, nhiệt độ xung quanh dường như đều hạ thấp tận mấy độ.

Từ Bạch Bì cười phá lên, tiếng cười của lão ta lại cũng là khặc khặc, xen kẽ với tiếng ho khùng khục, cộng thêm cách ăn mặc này, và bộ tướng mặt đó của lão ta, hiển nhiên giống như một con hoàng bì tử cỡ lớn.

“Tao chỉ cần một cánh tay, mày lại đem tới cả một người, mày làm thế nào bắt được nó thế? Bản lĩnh của mày, có chút vượt ngoài dự liệu của tao rồi.”

“Thằng đạo sĩ này, có chết cũng không chịu bó tay chịu trói nhỉ?”

Từ Bạch Bì lại lần nữa mở miệng, lão ta nhìn như đang hỏi, nhưng tôi lại biết, phàm là tôi nói ra một chút gì mà lão ta cảm thấy có vấn đề, thì tuyệt đối sẽ khiến lão ta trở nên cảnh giác, kế hoạch ngày hôm nay, liền phải thất bại.

Từ Bạch Bì trực tiếp tới thẳng trước mặt chúng tôi sớm như thế, khiến tôi bất ngờ, kế hoạch vốn có của tôi, là ở bên ngoài tiêu hao đủ thời gian.

Dựa vào sự cảnh giác của Từ Bạch Bì, lão ta không nên lộ mặt trước mới đúng.

Chỉ có điều bây giờ lão ta lại tới rồi, vậy liền chỉ có thể gặp chiêu phá chiêu thôi.

Hơn nữa điều mà Từ Bạch Bì đang hỏi này, tôi cũng đã sớm có sự chuẩn bị, lúc trang điểm cho Liễu Dục Chú, bèn đã nghĩ sẵn lý do rồi.

Mặt tôi không biến sắc, trầm giọng trả lời: “Thiên đình tụ quạ đen, Thái bạch kẹp Nhật nguyệt, không chết cũng trầy da tróc vảy.”

“Thiên đình sắc ứ, tâm gặp đại nạn.”

“Dưới mắt trái đen đỏ, chủ nam có tai ương.”

“Mệnh môn vân đen hiện hình chân dế, hiệu gọi Quỷ thư, trước tai trái có vân này, kẻ trong môi kiêm Quỷ cỡ lớn nhỏ, chết chắc.”

“Xương gò má đỏ như son, tai họa tổn thương ngoài ý muốn.”

“Tướng mặt hắn hôm nay là tướng cách chết chắc, cụ không cần lo lắng, còn về tôi làm cách nào bắt được hắn.” Tốc độ nói của tôi cực nhanh, có điều lúc nói đến đây, thì hơi ngừng lại một chút.

Đúng với dự liệu của tôi, ánh mắt của Từ Bạch Bì, phần nhiều lại hướng lên trên người tôi, lão ta lại rít một hơi tẩu thuốc, trong tiếng ho, khói trắng tràn ngập.

“Cụ có thể nhìn xem, hắn môi miệng khô trắng, là trúng kịch độc, tôi đã chuốc thuốc hắn.” Hít sâu một hơi, tôi nói từng câu từng chữ một.

Từ Bạch Bì đột nhiên ho mạnh lên rất nhiều, trong lúc ho, cả cơ thể lão đều co rúm lại, giống như sắp ho cả phổi ra ngoài vậy.

Trong tiếng ho, còn xen lẫn cả tiếng cười của lão ta, cười mãi cười mãi, lão ta đột nhiên lại lần nữa ngẩng đầu nhìn tôi, nói: “Thằng đạo sĩ chết tiệt này, rất tin tưởng mày nhỉ?” Câu hỏi bất thình lình này của lão ta, trong giọng điệu toát ra vẻ hiểm độc.

Tôi mím mím môi, không nói gì, có điều tôi làm ra một biểu cảm cực nhỏ, giống như là biểu hiện của việc nội tâm tôi cũng rất gian nan.

Từ Bạch Bì lại cười cười, tay trái lão gõ gõ tẩu thuốc lên trên tay phải, tôi có thể nhìn thấy rõ nét cánh tay phải của lão đen xì, áp hồn hút phách.

Thay đổi của Từ Bạch Bì nhất định cực lớn, nếu không da của lão sẽ không trắng trở lại.

Sự cảnh giác trong lòng tôi lập tức càng nhiều hơn.

Giây tiếp theo, Từ Bạch Bì bèn vẫy vẫy tay, nói: “Quà của mày, tao rất thích, đưa vào trong nhà đi, nể tình mày hiếu thuận thế này, tao có thể để mày gặp mặt Thi Vũ.”

Tôi hít sâu một hơi, lắc lắc đầu nói: “Bây giờ không được vào.”

“Hử?” Từ Bạch Bì hơi nheo mắt lại, một tiếng nhàn nhạt này của lão, lại toát ra một luồng sát khí, dường như từ tứ chi bách huyệt của tôi đều đang có khí lạnh truyền lên.

Bèn là cả đám hoàng bì tử và Hoàng tiên kia, cũng đều trở nên hung dữ cảnh giác.

Tôi không ngừng nghỉ, giọng điệu vô cùng thận trọng, tiếp tục nói: “Bây giờ vừa tới giờ Tuất, mà vào tám giờ, đoạn giữa giờ Tuất mới là giờ lành, tới trước cổng nhà trước nửa khắc mới là điềm ành, nếu không sẽ xung đột.”

Đương nhiên, những lời nói tiếp sau này của tôi, bèn không có căn cứ gì trên phong thủy cả, hoàn toàn là dùng để kéo dài thời gian.

Sắc mặt của Từ Bạch Bì, thì lại trở nên lạnh lẽo hơn rất nhiều.

Lòng tôi càng cảnh giác hơn.

Có điều giây tiếp theo, cái lạnh của lão ta, liền biến thành tiếng cười đột ngột: “Nếu thế này, thì đúng là còn phải đợi thêm chút, tao sắp không đợi nổi nữa, muốn chặt bỏ hai cánh tay của thằng đạo sĩ này rồi.”

“Mày thằng cháu rể này, cũng coi là hiếu thuận, vậy thì để chúng nó ở đây canh chừng đi.” Giây phút Từ Bạch Bì dứt lời, lão ta huơ huơ tay, nói một chữ “Đi”.

Lập tức, hoàng bì tử ở trong con phố, lại toàn bộ đều vọt về phía bên ngoài khu phố!

Bọn chúng toàn bộ đều lao về phía bên trong đội ngũ!

Lòng tôi thất kinh một phát, Từ Bạch Bì, định làm cái gì?!

.....,,,.....

Lời dịch giả: tuần này cảm ơn kieukieu98, Haihoi12268490, tui.mxlc đã đẩy kim phiếu cho truyện. Hôm nay mình tiếp tục trả hàng 4c. Chúc các đh cuối tuần vui vẻ!

PS: Thời gian gần đây có một số kênh audio tự ý mang bản dịch của mình đi đọc mà chưa từng nói chuyện với mình. Thậm chí còn có nick fb rao bán bản dịch Ngụy Văn với giá 50k. Nếu các đạo hữu vô tình bắt gặp, vui lòng báo lại giúp mình, hoặc giúp mình báo cáo vi phạm. Nếu có hợp tác với kênh audio nào, mình sẽ thông báo tại phần bình luận hoặc giới thiệu truyện. Đa tạ!

Bình Luận (0)
Comment