Tác giả: La Kiều Sâm ----- Dịch: Phong Lăng
Rõ ràng, ban đầu Ba Thanh mặt đầy nhiệt tình, có điều lúc này hắn lại lúng túng hơn không ít, quệt quệt mồ hôi trên trán.
Trên mặt tôi không biểu hiện gì, nhưng trong lòng lại trầm xuống vài phần.
Chuyến này tôi chú ý cẩn trọng, không gióng trống khua chiêng, kỳ thực chính là vì để giảm thiểu phiền phức.
Trước tiên là chọn căn homestay này, gặp qua Ba Thanh, xem qua tướng mặt xong mới nói mục đích, cũng chính là bởi nguyên nhân này.
Nhưng tôi lại không ngờ rằng, vẫn cứ phát sinh thêm rắc rối.
Bảo tôi đối phó với một người bình thường, vô cùng đơn giản, chỉ là Phong thủy tiên sinh Âm dương tiên sinh đều không được tùy tiện ra tay với người bình thường, nếu không sẽ có báo ứng trời phạt.
Nhưng nếu đưa theo Lưu Kha, nhất định sẽ phát sinh biến cố, chỉ dựa vào tướng mặt này của gã, cũng là người không đủ để được tin tưởng.
Trong mười hai cung tướng mặt, mày là cung Bảo thọ.
Mày gãy có hai loại, lông mày bình thường đột nhiên đứt gãy, đó chính là người sắp chết.
Nếu như mày gãy bẩm sinh, bèn là bạc tình bạc nghĩa, giây trước còn xưng anh xưng em, giây sau liền có thể vì lợi ích mà bán đứng người ta, hơn nữa tính cách đa nghi mà bốc đồng dễ giận.
Lại cộng thêm người môi mỏng giỏi toan tính, bụng dạ khó dò; người xương gò má cao thì ý kiến cá nhân nặng nề, tính cách nóng nảy; mũi mỏ ưng nội tâm lạnh lùng, tính đố kỵ mạnh, có thù tất báo, thậm chí đối với người thân ruột thịt cũng vô cùng lãnh đạm.
Ngoài ra, gã Lưu Kha này còn có thượng Tam bạch nhãn, dạng tướng mặt này thì càng tư lợi ích kỷ, tâm tư bất chính, chỉ biết coi trọng lợi ích mà không quản người khác sống chết.
Kiểu nhiều loại tướng mặt cộng lại này của gã, tôi chắc chắn sẽ không cho gã có cơ hội đi theo tôi.
Nhưng nghĩ thêm đôi phần, vấn đề liền không phải đơn giản là không cho Lưu Kha đi theo nữa.
Mà là tia lạnh lùng và ác ý vụt qua trong mắt gã vừa nãy...
Không cho gã theo, sợ rằng cũng sẽ phải phát sinh một số vấn đề.
Tôi suy nghĩ rất nhanh, đồng thời trên mặt cũng biểu hiện ra một biểu cảm trầm tư, đương nhiên, vẻ trầm tư này là cố ý cho Ba Thanh và Lưu Kha xem thôi.
Trong thời gian này, tôi càng quan sát thêm tướng mặt của Ba Thanh một chút, xác định Ba Thanh vẫn không có vấn đề.
Tiếp đấy, tôi gật gật đầu, rồi mới nói: “Lưu Kha, đối với chỗ sâu trong thung lũng giãn tách, anh thuộc đường đến mức độ nào?”
Lưu Kha lập tức liền kể một cách vô cùng sinh động, bao gồm cả trải nghiệm cùng hái thuốc với Ba Thanh, thậm chí cũng nói ra mấy điểm mốc, càng là chỗ được đánh dấu trên bản đồ mà Ba Thanh đưa cho tôi.
Đương nhiên, điều này không đại biểu cho việc Ba Thanh đã nói trước với Lưu Kha, chỉ đại biểu cho Lưu Kha đích thực hiểu biết về khu thung lũng giãn tách, hơn nữa không ít hơn bao nhiêu so với Ba Thanh.
Điều này càng khiến lòng tôi cảnh giác hơn không ít, bắt buộc phải sắp xếp thỏa đáng cái gã Lưu Kha này.
Biến số tuy nhỏ, nhưng đê dài ngàn dặm hủy bởi ổ mối, không cho phép được có tý chút lơ là nào.
Đợi Lưu Kha nói hết xong, gã mới mặt đầy chờ đợi nhìn tôi.
Tôi gật gật đầu, nói: “Thế này thì không còn gì tốt hơn, tôi vừa hay còn cần người làm một việc, người bạn vốn đồng hành với tôi chưa tới, không biết anh có dám đi không. Tiền tôi không thiếu anh đâu.” Mắt Lưu Kha lập tức sáng lên.
Trong mắt Ba Thanh cũng đều là hiếu kỳ, hắn còn kéo ghế cho tôi, bảo tôi ngồi xuống nói.
Tôi ngồi xuống xong, cũng ra hiệu cho hai người bọn hắn ngồi xuống.
Tiếp đấy tôi bèn rút tấm bản đồ mà Ba Thanh đưa tôi ra, chỉ vào một vị trí bên trên.
Đó là chỗ nằm tại khoảng sâu một phần ba của thung lũng giãn tách, theo dấu hiệu trên bản đồ, đáy thung lũng có một ngọn đồi, xung quanh có nước chảy vòng quanh.
Nhìn trên phong thủy, ngọn đồi đó là huyệt, nước thêm quanh huyệt, là Kim Ngư Thủy, đây là một phong thủy không tồi, hơn nữa là nơi tuyệt đối an toàn, không gây ra bất cứ nguy hiểm đến tính mạng nào.
Tôi hỏi Lưu Kha có từng qua chỗ đó chưa.
Lưu Kha lắc lắc đầu, nói đáy thung lũng dưới nước nhiều rắn, tuy từng kinh qua mấy lần, nhưng bọn gã đều không vào, gắng hết sức tránh khỏi những nguy hiểm này.
Ba Thanh cũng gật đầu lia lịa, nói đích thực hắn cũng chưa từng qua, có điều chỗ đó người già của đội hái thuốc từng nói, có không ít thảo dược có giá trị không nhỏ, chỉ là rắn rết quá phiền phức.
Tôi lắc lắc đầu, nói: “Nhìn trên phong thủy, nhiều nguy hiểm thì nhiều bảo vật, tôi mong người anh em Lưu Kha qua chỗ đó, giúp tôi tìm một thứ.” Lời nói của tôi còn chưa dừng lại, bảo với Lưu Kha chỉ cần gã giúp tôi việc này, tôi trả gã hai mươi vạn, thanh toán mười vạn trước, đợi gã lấy được đồ về xong, thanh toán tiếp mười vạn.
Đồng thời tôi lại giải thích, người bạn đồng hành với tôi vốn lẽ ra nên đi làm việc này, mà anh ta mãi không tới, tôi đang phát rầu, vừa hay Lưu Kha tới thế này, giúp tôi giải quyết việc gấp trước mắt.
Ngay lập tức Lưu Kha liền liếm liếm khóe miệng, không chút do dự nhận lời luôn, gã lại hỏi tôi muốn tìm thứ gì?
Tôi trầm giọng mở miệng nói: “Một lạng râu tôm, một lạng mắt cua, ba đuôi chép đỏ.”
Trong mắt Lưu Kha rõ ràng xẹt qua một tia nghi hoặc, gã lại cười cười, nói: “La tiên sinh, những thứ mà cậu cần này, bất cứ chỗ nào đều có thể kiếm được... Trong đây có lý do gì không?”
Tôi lắc lắc đầu, nói: “Phép tắc phong thủy, Đắc thủy là thượng, tiếp là Tàng phong, Huyệt trường trái phải ắt có nước ôm vòng tràn lan giao tại Tiểu minh đường trước huyệt, hậu nhân càng gọi bằng Hà tu (râu tôm), Giải nhãn (mắt cua), Kim ngư (cá vàng), chính là đây.”
Rõ ràng, hai người Lưu Kha và Ba Thanh đều nghe đến nhập tâm.
Đương nhiên Hà tu Giải nhãn Kim ngư thủy, đích thực là tiêu chuẩn phán đoán của phong thủy, những thứ mà tôi cần đó, thì thuần là đang kiếm chút chuyện cho Lưu Kha làm, vừa đủ để kéo dài thời gian, mà nghe vẻ những thứ này số lượng không nhiều, nhưng đúng làm thật, thì tuyệt đối không ít.
Ba Thanh gãi gãi đầu, nói hắn nghe thôi thì cảm thấy rất lợi hại, nhưng nghe xong rồi, lại chẳng hiểu là ý gì.
Tôi nhẹ nhàng cười cười, tiện miệng nói một câu dùng trấn trạch, rất nhiều quý nhân ra giá không thấp, những thứ này lấy từ nơi Phong thủy bảo địa, mới có công hiệu.
[Giải thích từ dịch giả]
Đắc thủy: thuật ngữ phong thủy, chỉ nguồn nước trong sạch hữu hình mắt nhìn thấy được, mang hình thái đẹp đẽ như ao hồ sông suối..
Tàng phong: thuật ngữ phong thủy, chỉ hình thái bố cục tứ phía của huyệt trường dày đặc chặt chẽ, có thể bảo vệ huyệt nguồn, khiến nó ko bởi bị gió ngoài tấn công mà tiêu hao sinh khí.
Huyệt trường: Chỉ phần ngoại vi của huyệt vị phong thủy.