Tác giả: La Kiều Sâm ----- Dịch: Phong Lăng
Cùng lúc dứt lời, tôi ngẩng đầu lên, Dương Thanh Sơn đã biến mất khỏi chỗ cái cây già vừa nãy, không còn bóng dáng.
Tôi không phân tâm nữa, tiếp tục chuyên tâm dồn sức đào bới huyệt mộ.
Dù sao chỉ có một mình tôi, công cụ cũng là xẻng gấp đơn giản, có nỗ lực kiểu gì, tiến độ đào bới cũng chẳng nhanh vào đâu được.
Hơn nữa Dương Thanh Sơn lúc trước đã nói như vậy, hắn bèn không thể nào giúp tôi, đồng thời, trên quy tắc tôi cũng không thể nào để hắn giúp tôi đào mộ.
Tôi liên tục đào mộ tới hơn tám giờ tối, thời gian tròn bốn giờ đồng hồ, cuối cùng mới coi như đào ra được hố mộ mà tôi muốn.
Không chỉ là một hố mộ, mà xung quanh tôi còn rạch ra một dấu vết hình chữ thập, hơn nữa còn cạy thảm cỏ, phủ lên trên chữ thập đó.
Việc này lấy từ trong phương pháp Đình dịch của hai mươi bốn táng pháp, cổ ngữ có nói: “Lai long gò cao mạch chặt, Huyệt tình như có như không, leo cao vọng long, mới biết đích xác.”
“Đầu núi cần Kim thủy trướng thoát xuống bằng trong Tiểu kết, vào đầu có dịch trạm phủ đệm dừng xe trú mã.”
“Trong Thập tự, giếng vàng đào sâu, đắp thành mồ cao, theo phép cắt xén, tự có lễ diệu.”
Sau khi xác định đi xác định lại rằng, mộ huyệt này hoàn toàn khớp với yêu cầu của Táng pháp xong, tôi mới lau lau mồ hôi trên trán.
Hoạt động cái cổ mỏi nhừ cứng đơ một chút, đồng thời cũng giãn gân cốt một phát xong, tôi mới ngẩng đầu lên, đi nhìn quan tài của Lý Âm Dương, đồng thời cũng muốn xem xem Dương Thanh Sơn đã về hay chưa.
Giây phút ngẩng đầu, tôi vừa vặn nhìn thấy bầu trời trên đỉnh đầu.
Sắc trời lúc này, đã vào đêm rồi, nhưng đêm nay với đêm qua lại khác xa nhau!
Lúc này ánh trăng sáng nhạt, bầu trời đêm trong vắt, sao sáng đầy trời.
Còn hôm qua bởi vì hiện tượng loạn của Phong thủy ở đây, mà bầu trời đêm trên đỉnh đầu căn bản không nhìn rõ được tướng sao.
Lúc này mức độ rõ nét của tướng sao, đã đủ để sử dụng thuật pháp Táng ảnh quan sơn!
Tôi nhất thời nhìn đến ngẩn ra.
Có điều tôi không hề xuất thần quá lâu, liền cưỡng chế bản thân định thần tỉnh táo lại.
Tầm nhìn hướng ra phía trước, hình bóng cao lớn của Dương Thanh Sơn đập vào trong mắt, có điều bên cạnh Dương Thanh Sơn, hóa ra lại có hai cỗ quan tài.
Một trong hai là cỗ quan tài mỏng của Lý Âm Dương, cỗ quan tài còn lại thì còn rất mới, rõ ràng là vừa mới được chế tác thành!
Còn hai tấm gỗ mà tôi cần, thì Dương Thanh Sơn đang kẹp ở dưới nách.
“Thanh Sơn tiền bối... Tiền bối...” Tôi nhất thời nghẹn lời, không nói được gì.
Lúc trước tôi liên tục tập trung tâm trí đi đào mộ, nên là không chú ý đến, Dương Thanh Sơn không chỉ lấy tấm gỗ tôi cần để vẽ phù, mà thậm hắn còn làm cho Lý Âm Dương một cỗ quan tài mới!
“Tiễn biệt bạn hữu, không có lễ tặng, cỗ quan tài gỗ hòe này dưỡng hồn bổ âm, hy vọng hắn có một ngày ác niệm tiêu tan, lại có thể có kiếp sau.” Khi Dương Thanh Sơn lại nói, thì đã triệt để nghĩ thông suốt.
Tôi hướng về phía Dương Thanh Sơn cúi gập người một phát thật sâu.
Dương Thanh Sơn thì không tiếp tục nói về Lý Âm Dương, mà nhìn phía trước một cái.
Phương hướng mà hắn nhìn, vừa vặn là vị trí thung lũng tách giãn.
Tôi đồng thời cũng ngoảnh đầu nhìn một cái.
Nước Can long từ sông Thiên Khiếm phân nhánh ra, lượng nước cực lớn, tôi không biết lúc này bên dưới khe nứt thế nào, nhưng ít nhất từ góc độ này của tôi, ở chỗ xa dưới đáy thung lũng tách giãn đều đã tràn ngập không ít dòng nước chảy.
Nước sông gần như bao trùm toàn bộ phần đáy thung lũng tách giãn, khiến nước Tiểu chi long vốn có của sông Thiên Khiếm, bị bao trùm thành nước Can long.
Phong thủy nơi này đã triệt để thay đổi, chứ nếu không, đỉnh đầu cũng sẽ không là cảnh tướng sao sắc trăng đó.
Tôi dẹp bỏ tạp niệm và lo lắng còn lại trong tư duy.
Dương Thanh Sơn dồn đuổi con mãng xà và nghê lớn, dùng ‘mãng xà nuốt người’ và ‘thanh âm câu hồn’ mà dân bản địa ở xung quanh dãy núi Đông Vụ khiếp hãi để dọa chạy cư dân, hy vọng có thể có tác dụng lớn.
Ngoài ra, tôi có nghĩ nhiều cũng vô ích.
Ngừng lại mấy giây xong, tôi không tiếp tục nhìn thêm, mà đến phía trước quan tài của Lý Âm Dương.
Hít sâu một hơi, tôi hạ thấp giọng nói: “Sư tổ, Thập Lục cần đưa người hạ táng, mạo phạm rồi.”
Nói xong, tôi bèn dùng trảm quỷ đao cạy mở phần rìa quan tài, ngay tiếp đó đẩy mở toàn bộ nắp quan tài ra!
Dưới ánh trăng ánh sao, lọt vào tầm mắt là khuôn mặt chữ Quốc của Lý Âm Dương, phần Ấn đường lồi lên trên trán ông ta vô cùng rõ rệt, còn Áp trấn thần chú trên đầu mặt ông ta, thì không hề tiêu tan chút nào, mà ngược lại càng khắc sâu hơn.
Trong lúc do dự, tôi nhìn Dương Thanh Sơn một cái, nói: “Đạo Áp trấn thần chú này, liệu có thể...”
Dương Thanh Sơn trầm ngâm, rồi đột nhiên nói: “Đích thực cần phải phá, có điều phá rồi, hắn liền không khống chế được. Nếu như không phá, thì cho dù ác niệm tiêu tán, hắn cũng sẽ bị phù trấn áp, khó có khả năng đầu thai.”
Tôi mím miệng, mất tự nhiên nói: “Lẽ nào không có biện pháp vẹn cả...”
Tôi còn chưa nói hết câu, Dương Thanh Sơn liền ngắt lời tôi, nói: “Có một biện pháp có thể thử, nếu như không được, bèn chỉ có thể lại vẽ phù hạ táng, đây cũng là mệnh số gây nên.” Lập tức, lòng tôi liền dâng lên niềm vui, hỏi Dương Thanh Sơn là biện pháp gì.
Dương Thanh Sơn trầm giọng nói: “Cậu từng nuốt Thiện thi đan một thời gian, thậm chí cậu đã tiêu hóa Thiện thi đan đến một mức độ nhất định, suýt nữa thì bạo thể mà chết. Đồng thời cậu cũng là Âm dương tiên sinh của Địa tướng Kham dư, kế thừa cùng một mạch.”
“Xả một bát máu Âm dương tiên sinh của cậu, đổ vào trong miệng Lý Âm Dương, hoặc giả có thể khiến hắn bình tĩnh được một khoảng thời gian ngắn, hoặc giả là một nén nhang, hoặc giả là nửa canh giờ, nếu có thể được, thì gắng nhanh cho hắn hạ táng, lúc bịt mộ, liền có Đại long mạch trấn áp, nước Can long gột rửa, bèn có thể không đáng ngại.”
Lời của Dương Thanh Sơn, khiến tôi không chút do dự xòe bàn tay ra.
“Thanh Sơn tiền bối, ở đây không có bát, bèn phiền tiền bối lại dùng gốc cây làm một chiếc, một chút máu, đổi lấy cơ hội cho sư tổ, đừng nói một bát, xả bao nhiêu đều được!” Tôi câu chữ chắc nịch, không có tý chút do dự nào.
[Tác giả có lời muốn nói]
Chương mới hôm nay kết thúc rồi, cảm tạ sự ủng hộ của chư vị bạn đọc, chúng ta vẫn có thể ở tốp đầu của bảng donate. Còn về trong group chat rất nhiều bạn đọc thắc mắc tại sao Nguyệt phiếu nhìn thì là mấy vị trí đầu, nhưng bảng lượng fan lại ở rất sau. Bảng lượng fan đấy nền tảng sửa rồi, được tính theo tổng số lượng của giục chương, donate và Nguyệt phiếu, tạm thời lão La vẫn chưa hiểu lắm, giải thích không rõ được. Có điều rất cảm kích mọi người giúp tôi bỏ phiếu, thậm chí còn có độc giả nhẫn nhịn đi đọc truyện không thích đọc để tích phiếu. Lão La cúi người cảm tạ!
[Giải thích từ dịch giả]
Huyệt tình: thuật ngữ Phong thủy, chỉ huyệt của khu Phong thủy bảo địa cực đẹp.