Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục (Dịch Full)

Chương 756 - Chương 756. Nửa Quẻ Bói, Thiện Thi Dậy

Chương 756. NỬA QUẺ BÓI, THIỆN THI DẬY Chương 756. NỬA QUẺ BÓI, THIỆN THI DẬY

Tác giả: La Kiều Sâm ----- Dịch: Phong Lăng

Huyết sát lúc trước từ trong Phị Phát Quỷ chui ra ngoài, hoặc là do bố trí của Khâu Xử Đạo, hoặc là do sắp xếp của Dương Hạ Nguyên.

Chung quy mục đích ban đầu của bọn họ, nhất định là nhắm vào người tộc Khương tới sau, hiện bây giờ lại bị ép quay về, cực có khả năng là đạo sĩ nhà họ Liễu đang phản kích.

Hơn nữa dưới sự dẫn dắt của tên phản đồ đó, khiến đám huyết sát này vào trong nội bộ nấm mồ Phị Phát Quỷ.

Đây tuy là suy đoán của tôi, nhưng tôi lại cảm giác, suy đoán của tôi bảy tám phần là chuẩn xác.

Chứ nếu không, người của tộc Khương và nhà họ Liễu rõ ràng biết chúng tôi ở bên trong Phị Phát Quỷ, phàm là không có người dẫn dắt, bọn họ lẽ ra đều không nên ép đạo sĩ huyết sát vào trong đây.

Chỉ là không biết tên phản đồ đó dùng phương thức gì để khiến tộc Khương và những đạo sĩ còn lại của nhà họ Liễu tin phục.

“Nếu như thế này, người hạ lệnh chính là kẻ phản đồ rồi. Sau khi ra ngoài, tôi sẽ đi thỉnh luật tộc, thanh tẩy môn phái!” Giọng của Liễu Dục Chú toát lên sự phẫn nộ và sát khí mãnh liệt.

“Có ra ngoài được hay không, còn chưa chắc...” Lần này, giọng điệu của Lưu Văn Tam rõ ràng bớt đi vài phần tự tin.

Lão đột nhiên lại nói: “Trong đây nước dâng rồi, vậy thì sông ngầm Âm long phía dưới chắc chắn không ra ngoài được. Dương Thanh Sơn, nhờ ông một chuyện, đám huyết sát này nếu bọn tôi mà đấu không lại, thì ông đưa Thập Lục lên trên, nó chắc chắn không chết nổi, mấy người ra ngoài, nhất định có cơ hội.”

Dương Thanh Sơn lại lắc lắc đầu nói: “Nếu hắn đã định dùng phương thức này để nhổ cỏ tận gốc, vậy chắc là đã nhận được một tín hiệu nào đó, việc cha ta làm, hắn chắc đã biết rồi, đối với hắn mà nói, thế này là vẹn cả đôi đường. Từ bên trên cũng không thể nào ra ngoài được, khả năng còn chưa thò đầu ra ngoài, liền đã bị giết chết rồi.”

“Cha ta ở trong rút nước Âm long, muốn tất cả chết chìm, người bên ngoài ép xác sống huyết sát vào trong, bọn chúng cũng sẽ bị trấn chết, trong tình trạng này, nếu không thể chính diện phá bố cục, thì chỉ có thể chờ chết.”

Lưu Văn Tam chửi một chữ đ-t, lão rút trảm quỷ đao ở thắt lưng ra, mắt nheo lại thành một đường rãnh.

“Chặt xong đầu của đám huyết sát này, ra ngoài rồi, nhường một cánh tay cho tôi chặt.” Rõ ràng, kẻ mà Lưu Văn Tam nói muốn chặt, chính là tên phản đồ kia.

Liễu Dục Chú không tiếp lời, trực tiếp lật bỏ áo bào trên người, để lộ ra ngoài phần thắt lưng quấn một vòng kiếm đồng thau như lá liễu kia.

Lần trước khi Liễu Dục Chú mang tư thế này ra là lúc đang đối phó với Viên Hóa Thiệu, khi gã đã đến thời khắc liều mạng rồi.

Nhưng không ngờ rằng bây giờ, Liễu Dục Chú lại trực tiếp định dùng đến sát chiêu mạnh nhất.

Gần trăm xác sống huyết sát, còn đều là đạo sĩ, hơn nữa vừa nãy bọn chúng còn từng hứng qua một lượt sinh khí, rõ ràng phải lợi hại hơn so với mấy con mà tôi, Trần mù và ngao sói đối phó, hơi sơ sẩy chút là sẽ chết, giữ lại át chủ bài, hoặc giả liền chẳng còn cơ hội dùng nữa.

“Liễu Dục Chú, nếu như ngươi không trụ nổi, sắp mất mạng, thì mang máu tim của ngươi cho ta dùng, được không?” Dương Thanh Sơn trực tiếp rút thanh kiếm xương trắng trên mặt đất ra, chỉ có điều câu nói này của hắn, lại khiến mặt tôi liên tục biến sắc.

“Tên phản đồ đó chưa chết, ta sẽ không chết, ngươi muốn dùng máu của ta vẽ phù, không cần thiết.” Liễu Dục Chú bình tĩnh trả lời.

Tôi cũng lấy Bút Địa Chi và nghiên mực ra, Liễu Dục Chú tuy vẫn còn có tự tin, nhưng cách làm của gã đã khiến tôi biết, tình hình hiện giờ khó khăn đến mức nào.

Tất cả những việc này chẳng qua cũng chỉ trong vòng một hai phút mà thôi.

Đạo sĩ huyết sát trước mặt chúng tôi, đã không chỉ chục con nữa, mà ít nhất đã vượt quá ba mươi rồi...

Những phương hướng khác, ngoài vạt rừng không nhìn thấy ở hai mạn trái phải, đối diện đầm nước còn có một khu đá loạn, ở đó ít nhất cũng chui ra ngoài hơn ba mươi tên đạo sĩ huyết sát.

Tôi coi như có thể xác định, huyết sát đạo sĩ kiểu này lên tới cả trăm, sau khi chúng tôi vào trong xong liệu có tăng thêm không thì còn chưa chắc, dù sao trong tộc Khương có phản đồ, thân phận lại còn cực cao.

Lúc trước từ miệng bọn Dương Hạ Nguyên có nói phải làm sạch tộc Khương, rất có khả năng những người kia cũng sẽ bị giết, bây giờ đều sẽ trở thành sức mạnh để đối phó với chúng tôi.

Trong lúc suy nghĩ, đám đạo sĩ huyết sát kia tới ngày càng gần, đám ở phía sau kia thì càng nhảy luôn vào trong đầm nước, bơi về phía chúng tôi.

Huyết sát thông thường xuống nước hoặc giả sẽ bị hạn chế, nhưng đầm nước ở trong Phị Phát Quỷ, rõ ràng không có vấn đề này.

“Ở dưới nước, thì để tôi, đám trên bờ giao cho mấy người.”

Trong lúc Lưu Văn Tam nói, từ bên rìa vạt rừng ở hai bên khu đá loạn, cũng có đạo sĩ huyết sát chui ra ngoài, áp lực trước mặt chúng tôi càng lớn hơn.

Giây tiếp theo, Lưu Văn Tam rút ra một thanh mã tấu, quỷ nước trên bả vai lão liền thò vuốt cầm luôn, vù một phát, liền trực tiếp chui xuống dưới nước, lao về phía đám đạo sĩ huyết sát đang bơi lại.

Lưu Văn Tam cũng không hề do dự nhảy luôn vào trong đầm nước! Lão trực tiếp ngụp xuống dưới nước, gần như không nhìn thấy bóng dáng nữa.

“Cái văn: Thiên viên Địa phương, luật lệnh cửu chương!” Liễu Dục Chú thì đã quát lớn một tiếng, gã không hề trực tiếp dùng sát chiêu mạnh nhất - kiếm đồng thau lá liễu này, mà là dùng Trảm tang chú!

Còn lần này, Dương Thanh Sơn ngược lại không dùng chú pháp, hắn lao nhanh lên trước, chui vào trong đám huyết sát đó, vung kiếm chặt chém!

Trong đám huyết sát loáng thoáng có ánh xanh vụt qua, đây không phải là nguyên nhân của Liễu Dục Chú, mà là vì đám huyết sát này sau khi được thổi luồng sinh khí kia xong, đều lờ mờ có dấu hiệu hóa thanh thi.

Thậm chí có một bộ phận đã không phải chỉ đơn giản dùng động tác túm, bóp, càng không có bất cứ con nào bị Dương Thanh Sơn giết trong nháy mắt.

Vừa bắt đầu cuộc chiến vẫn còn chưa được coi là hỗn loạn, nhưng chưa đầy một phút sau, khi hơn ba mươi đạo sĩ huyết sát này vây Dương Thanh Sơn lại, liền chỉ có thể dùng khủng khiếp để hình dung.

Liễu Dục Chú lúc này cũng đã lao vào trong trận chiến, tác dụng của Trảm tang chú của gã cũng không quá lớn, đạo sĩ huyết sát quá nhiều, một lần mấy thanh kiếm, mà lại còn không thể giết trong nháy mắt, căn bản chẳng tác dụng gì nhiều.

Bọn họ đã dùng hết mười phần bản lĩnh, nhưng đạo sĩ huyết sát trước mặt đã sắp lên đến sáu bảy mươi con rồi!

Tôi nhanh chóng đặt xác chết Khâu Xử Đạo về lại trong quan tài gỗ dẻ, đồng thời đặt Dương Công Bàn trên đỉnh đầu ông ta, rồi rút nghiên mực và Bút Địa Chi ra chuẩn bị tham gia vào cuộc chiến, nhưng Kim toán bàn trên người lại “Keng!” một phát rơi xuống dưới đất.

Tôi vội vàng khom lưng định nhặt Kim toán bàn lên, thì bất chợt phát hiện, hạt bàn tính bên trên, kiểu gì lại vừa vặn thành nửa bộ tướng quẻ mà lúc đó gieo cho Dương Hạ Nguyên?

Quẻ Bĩ của Âm tại Dương vị Thiên địa bĩ?

Đồ vật của Âm dương tiên sinh, từ trong vô tận, đều có tính dự báo đặc thù...

Lần này thứ tôi đối mặt là nguy cơ sinh tử toàn diện, Kim toán bàn vừa vặn rơi xuống, lại hiển hiện ra bộ tướng quẻ này, là đang dự báo điều gì?

Trên trán tôi mồ hôi liên tục túa ra, nội dung của tướng quẻ này nhanh chóng vụt qua trong đầu óc.

Kỳ thực việc gây ra áp lực lớn nhất cho tôi, chính là Dương Hạ Nguyên chưa từng ra tay trước với chúng tôi.

Trong tướng quẻ này, Dương Hạ Nguyên ra tay trước thì mới thua.

Tôi bị bắt là do tên phản đồ kia động thủ, chứ không phải Dương Hạ Nguyên. Lúc đó tôi động thủ phản kháng, liền tương đương với việc tôi ra tay với Dương Hạ Nguyên trước, y thì ngồi làm ngư ông đắc lợi.

Dương Thanh Sơn cho dù đã xuất hiện, nhưng hắn vẫn không thể giữ Dương Hạ Nguyên lại. Dương Hạ Nguyên lại ra tay, trực tiếp bịt kín Phị Phát Quỷ, đây cũng không được coi là y ra tay trước, bởi vì chúng tôi từng động thủ rồi.

Y bây giờ hơi có hành động, chúng tôi liền rơi vào chỗ chết, việc này cũng có liên quan đến tướng quẻ. Tướng quẻ hiện giờ, đang hiển hiện về hướng có lợi cho Dương Hạ Nguyên...

Giây tiếp theo, đột nhiên lại có một hòn đá loạn bắn vù vù tới, rõ ràng là trận chiến bên phía Dương Thanh Sơn và Liễu Dục Chú quá hỗn loạn, nhưng rất rõ ràng bọn họ đều đang âm thầm bảo vệ tôi, không để đạo sĩ huyết sát có thể tới phía tôi bên này.

Keng một phát, hòn đá vừa vặn đập trúng Kim toán bàn.

Tất cả hạt bàn tính của Kim toán bàn lại dội về một hướng khác, bên đó vừa hay chính là quan tài gỗ dẻ, và còn cả xác chết của Khâu Xử Đạo!

Đá loạn không chỉ có một, một hòn đá khác đập trúng bên trong quan tài.

Cạch một tiếng, Dương Công Bàn trực tiếp bị đập bay thẳng lên.

Xác chết của Khâu Xử Đạo, ngay tiếp đó càng dựng thẳng dậy luôn!

Bình Luận (0)
Comment