Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục (Dịch Full)

Chương 774 - Chương 774. Lựa Chọn, Sát Khí Của Liễu Tam Nguyên

Chương 774. LỰA CHỌN, SÁT KHÍ CỦA LIỄU TAM NGUYÊN Chương 774. LỰA CHỌN, SÁT KHÍ CỦA LIỄU TAM NGUYÊN

Khoảng thời gian tiếp xúc này, tôi đều có thể nhìn ra được, tộc Khương và nhà họ Liễu, liên tục tiếp diễn kỳ thực đều là huyết mạch.

Bao gồm Liễu Hóa Yên là cô của Liễu Dục Chú, sự tương đồng có thể nhìn ra được của Liễu Tam Nguyên và Liễu Dục Chú, cùng với kẻ từng mang tên Khâu Thiên Nguyên, sau này đổi tên thành Dương Hạ Nguyên cũng là hậu duệ của Khâu Xử Đạo.

Hiện giờ nhà họ Liễu vẫn như xưa, tộc Khương vẫn như xưa, nhưng Tiên sư này của tộc Khương, lại cần đến một người ngoài như tôi đảm nhiệm.

Chắc cũng là do tộc Khương không còn lựa chọn, nhà họ Liễu cũng không còn lựa chọn.

Nhưng nếu như bọn họ biết Thẩm Kế là huyết mạch còn tồn tại của Khâu Xử Đạo, hoặc giả sẽ có lựa chọn khác?

Việc này đối với Thẩm Kế mà nói, có phải cũng được coi là quay về nguồn cội, nhận tổ quy tông?

Tuy rằng Thẩm Hạnh năm đó rời đi một cách không mấy hữu hảo, được coi là bị đuổi đi...

Có điều người đều đã khuất, Thẩm Kế hiện giờ lại cũng khao khát như thế đối với thuật phong thủy.

Nghĩ đến đây, cái ý nghĩ đó trong đầu tôi cũng càng mạnh hơn, chuyện này rất cần thiết phải bàn bạc với nhà họ Liễu.

Thẩm Kế đối xử với tôi không tồi, tôi không cần thiết phải giấu giếm, Táng ảnh quan sơn có được từ Khâu Xử Đạo, Khâu Xử Đạo cũng được coi là một đời Đại sư phong thủy, tôi càng không nên ích kỷ.

Tôi ngoảnh đầu lại, nhìn thật sâu bức tượng điêu khắc Khâu Xử Đạo một cái, chuẩn bị quay người rời đi.

Vừa đi được hai bước, tôi lại lần nữa quay đầu lại, chằm chằm nhìn chậu hoa bằng ngọc ở trên bàn kia, trong lòng lại dâng lên một nỗi sợ hãi.

Hiện giờ Kế Nương Phần đã hủy rồi, trên đời này độc tố nấm đầu xác còn giữ lại bên ngoài, đang nằm trong tay Trương Nhĩ, tôi muốn để Thẩm Kế tới làm Tiên sư, nếu như cô ta đi chệch đường, trong tay lại có thứ độc nấm đầu xác này, vậy chẳng phải sẽ thành Kế Nương thứ hai sao?

Tuy tôi tin tưởng tính cách của Thẩm Kế sẽ không như vậy, nhưng tôi vẫn không dám để lại hậu họa.

Lại lần nữa đi đến trước bàn, tôi chú ý cẩn thận cầm chậu hoa bằng ngọc lên, nhìn quanh một lượt các bàn án khác ở trong phòng một chút. Có một cái bàn bên trên để một số đồ vật dạng như rương nhỏ hộp nhỏ.

Tôi đi lấy một cái hộp gỗ có độ lớn tương đương với chậu hoa bằng ngọc, đặt chậu hoa vào bên trong.

Lại dùng Liễu đới buộc lên trên thành một cái quai, đem hộp gỗ đeo lên trên vai, lúc này mới rời khỏi phòng.

Trước khi đi tôi rút tấm thẻ bài trên cửa đá ra, cửa đá từ từ trượt quay về, cuối cùng lại lần nữa đóng chặt lại.

Tôi không ở lại thêm trong căn nhà trạch kép này, đi thẳng qua chỗ cái giếng chỗ đình đài đó rời đi, về lại trong lối đi, rồi lại tới phía dưới cùng của đầm nước.

Lúc tôi đi ra ngoài, bèn nghe thấy từng đợt tiếng soạt soạt khe khẽ.

Ngoảnh đầu nhìn một cái, phát hiện mép rìa vách đầm, thõng xuống một sợi dây thừng.

Tôi ngửa đầu lên, nhìn thấy Khương Manh ở phía trên đang nằm bò ở bên rìa đầm nước.

“Dây thừng rất chắc chắn, Tiên sư anh nhanh lên trên đi!”

Trong giọng nói của Khương Manh rõ ràng toát ra vẻ mừng rỡ, việc này không hề giả.

Ở dưới này tôi cũng chẳng có việc gì khác, không tiếp tục trì hoãn, kéo lấy dây thừng tiếp lực trèo lên trên.

Nếu là trước đây, độ cao hai ba mươi mét này, đã sắp cao bằng tám chín tầng lầu, tôi chưa chắc dám trèo, nhưng giờ lại chẳng có mấy cảm giác.

Sau khi tôi lên trên xong, Khương Manh còn rụt rè quan sát tôi một lượt, biểu cảm rõ ràng là lo lắng sợ tôi bị thương.

Tôi ngửa mặt nhìn bầu trời đêm một cái, mới phát hiện bầu trời đầy sao đã tan đi, chắc là trời sắp sáng rồi.

“Đi thông báo cho Liễu Tam Nguyên một chút, tôi cần gặp ông ta.” Tôi hít sâu một hơi, trầm giọng mở miệng.

“Là cần chuẩn bị Đại lễ sao?” Trong mắt Khương Manh lại có vài phần mừng rỡ.

“Không.” Tôi trực tiếp lắc đầu.

Lập tức, thần sắc của Khương Manh liền trở nên hoang mang bất an.

“Bịch!” một tiếng, cô ta lại còn trực tiếp quỳ thẳng luôn xuống đất, phủ phục không dậy.

“.....” Tôi không ngờ một chữ này của tôi, lại khiến Khương Manh phản ứng mạnh như vậy.

“Tộc Khương cần Tiên sư! La Tiên sư, nếu anh có gì để bụng, có thể nói hết ra, tộc Khương sẽ thỏa mãn điều kiện của anh!” Trong giọng điệu của Khương Manh, thậm chí đã có chút vẻ cầu cạnh.

Tôi thở dài một tiếng, lắc lắc đầu nói: “Tộc Khương sẽ có Tiên sư, Đại lễ cũng sẽ cử hành, chỉ có điều không phải bây giờ mà thôi, tôi cần bàn bạc với Liễu Tam Nguyên.”

Tôi không hề nói thẳng hết ra, dù sao tôi cũng không xác định Liễu Tam Nguyên liệu có đồng ý không.

Ông ta đương nhiên có khả năng không đồng ý, nếu như thế, tôi cũng phải tuân thủ lời hứa, tạm thời lưu lại tộc Khương.

Khương Manh lúc này mới ngẩng đầu lên, vẻ căng thẳng trên mặt cô ta tan đi, cung cung kính kính đứng dậy, nói cô ta lập tức đi mời Đại trưởng lão.

Sau khi Khương Manh rời đi, trên người tôi vẫn còn có chút đau nhức, cảm giác mệt mỏi cũng bắt đầu trào lên.

Không hay không biết, tôi đã ở phía dưới cả một đêm rồi.

Đang chuẩn bị quay về phòng, trước khi Liễu Tam Nguyên tới cần nghỉ ngơi chốc lát, khóe mắt tôi lại phát hiện, chỗ trung tâm cái đình đọc sách kia, hóa ra lại trồi lên một cây trụ đá?

Trụ đá không cao, đại khái khoảng chừng nửa mét.

Tôi do dự một chút, vô thức đi đến trước nó, chằm chằm nhìn mấy giây đồng hồ xong, tôi đưa tay ra ấn lên trên nó.

Chỉ là hơi hơi chạm vào một chút, trụ đá liền rắc rắc chìm xuống, rất nhanh đã bằng với mặt đất, thậm chí không nhìn thấy kẽ hở.

Phía bên kia truyền lại tiếng “rắc rắc”, còn có cả âm thanh chuyển động trượt, thậm chí mặt đất còn hơi hơi có chút chấn động.

Tôi nhanh chân đi đến bên rìa đầm nước đã cạn, cúi đầu nhìn xuống dưới một cái, trận pháp đá dăm Cửu tinh liên châu được tôi phục hồi nguyên trạng ở dưới đáy lại lần nữa hỗn loạn.

Loáng thoáng còn có thể nhìn thấy khe hở lún xuống dưới ở bốn phía cũng biến mất rồi.

Trong vách đầm, có tận mấy vị trí đang rỉ nước, tốc độ nước rỉ này không chậm, rất nhanh đáy đầm đã có mực nước sâu nửa mét...

Tôi không khỏi khâm phục, khu nhà trạch này không chỉ là thiết kế tinh xảo của Khâu Xử Đạo, mà năm đó thợ xây dựng tham gia vào, cũng quyết không phải là nhân vật không tiếng tăm.

Phong thủy sư có thể thiết kế Âm Dương trạch, nhưng những cạm bẫy cơ quan này, toàn bộ đều cần có thợ làm.

Tay nghề điêu luyện sắc sảo của thợ, cộng thêm thiết kế nhà trạch của Phong thủy sư, mới có thể khiến nhà phong thủy thực sự thành hình.

Tôi về đến trong phòng, mang cái hộp gỗ đựng nấm đầu xác kia đặt cạnh đầu giường, đem cái hộp gỗ dẻ dài để bên cạnh mình, lúc nhắm mắt ngủ cũng không rời tay.

Tôi không để bản thân ngủ quá say.

Chuyện thần thần quỷ quỷ tiếp xúc nhiều rồi, cũng đã đại khái có thể khống chế bản thân ngủ nông rồi.

Cũng chẳng biết ngủ được bao lâu, tiếng gõ cửa khe khẽ truyền lại, thân người tôi rùng mình một phát, mở mắt ra.

Tỉnh người lại, dựng người ngồi dậy.

Cửa phòng lại bị gõ cộc cộc hai tiếng, vọng vào giọng nói cung kính của Khương Manh: “La Tiên sư, Đại trưởng lão tới rồi.”

Tôi yên lặng, cô thị nữ Khương Manh này, đích thực làm việc cũng kỹ càng nghiêm ngặt.

Vốn tưởng tôi tỉnh dậy, sẽ nhìn thấy Liễu Tam Nguyên ở cạnh giường, đúng thật chưa từng nghĩ ông ta sẽ đợi bên ngoài gõ cửa.

“Mời vào.” Tôi trầm giọng gọi.

Cửa phòng bị đẩy mở.

Sải bước vào trong, chính là Liễu Tam Nguyên đang khoát hai tay sau lưng.

Ánh nhìn đầu tiên của ông ta khi bước vào phòng, bèn hướng lên trên cái hộp gỗ dẻ dài ở trong tay tôi.

“Tốt! Rất tốt!”

Liễu Tam Nguyên hài lòng gật gật đầu, trong mắt có vài phần tán thưởng.

Tôi đứng dậy, đi đến trước mặt Liễu Tam Nguyên, không hề do dự, trực tiếp liền đưa luôn hộp gỗ dẻ cho ông ta, nhưng ông ta lại không đưa tay ra đón lấy hộp gỗ.

Tôi thắc mắc không hiểu nhìn sang ông ta.

Liễu Tam Nguyên nói: “Tiên đạo lấy xác, đạo sĩ trấn xác, trảm xác thì cần Tiên sư, La tiên sư, chuyện này cần cậu đi làm.”

Do dự một lát, tôi mới nói: “Trảm xác không vấn đề, có điều trên vấn đề Tiên sư này, tôi cần bàn bạc với ông.”

Liễu Tam Nguyên hơi nheo mắt lại, thành một đường rãnh.

“Ồ? La Tiên sư, cậu vẫn còn ý tưởng khác sao? Hay là, tất cả những gì tộc Khương cho cậu, cậu còn chưa vừa ý?”

“Hoặc là, điều kiện của nhà họ Liễu còn chưa đủ?” Rõ ràng, trong giọng nói của Liễu Tam Nguyên, đã có một tia sát khí.

Theo lý mà nói, người ở cấp độ này như Liễu Tam Nguyên, không nên dễ dàng có thay đổi cảm xúc như thế này mới phải...

[Tác giả có lời muốn nói]

Hôm nay phân chương một chút, nội dung và số chữ chắc chắn nhiều hơn trước, nhưng vẫn không nhiều thêm quá.

Hơi muộn một chút, chẳng OK mấy nữa.

La Chậm Chậm khóc rồi.

Bình Luận (0)
Comment