Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục (Dịch Full)

Chương 824 - Chương 824. Đêm Dữ

Chương 824. ĐÊM DỮ Chương 824. ĐÊM DỮ

Tác giả: La Kiều Sâm ----- Dịch: Phong Lăng

Giây phút động tác này của gã kết thúc, những tiếng bước chân kia đã tiếp cận sau lưng tôi!

Vù một tiếng xé gió truyền lại.

Tôi vụt ngã chúi người ra phía trước, rồi lại lách sang bên một phát.

Khóe mắt bèn nhìn thấy một đôi tay xanh đen, cánh tay thẳng đơ, đâm thật mạnh qua vị trí mà tôi vừa mới đứng!

Móng tay trên bàn tay đó, vừa cứng vừa đen, vô cùng rợn người.

Tôi đã không kịp lùi sau tránh né nữa, vậy nên mượn thế ngã chúi, tiếp tục ngã xuống dưới, hai cánh tay cong gập, trực tiếp chống luôn lên mặt đất, lật người lại nhảy một phát sang bên cạnh một đoạn.

Gió, đột nhiên trở nên lớn hơn rất nhiều, sương mù dường như đều bị gió thổi tan, bầu trời đêm trên đỉnh đầu trở nên vô cùng cô tịch lạnh lẽo.

Phía sau làn sương mù đã tan đi không ít, thì là tổng cộng tám người! Bao vây tôi chặt cứng.

Đương nhiên, trong tám người này cũng bao gồm cả Thẩm Cửu.

Bọn chúng gần như mỗi người đều mặt mũi trắng bệch, quầng mắt thâm xì, bọng mắt rũ xuống, buông thõng hai tay, móng tay đen đến bóng nhoáng, dài đến rợn người.

“Thẩm Cửu....” Tôi phát ra hai chữ này xong, liền ngậm chặt miệng lại.

Gã đích thực có vấn đề, bảy người còn lại này, vấn đề cũng không nhỏ... Thậm chí tôi hiện giờ còn không nhìn ra được bọn chúng rốt cục là thứ gì...

Xác đã chết? Thế này cũng vẫn chưa hóa sát, hay đây là trúng vong?

Trong nháy mắt, sự cảnh giác và phòng bị trong lòng tôi đã dâng lên đến cực điểm.

Thẩm Cửu vẫn giữ nguyên động tác cười gằn cắt cổ đó.

Gã đột nhiên hừ lên một tiếng, vụt lao về phía tôi.

Gần như đồng thời, bảy người còn lại cũng ngay lập tức lao lên trước!

Mặt tôi đột ngột biến sắc, trong nháy mắt móc Bút Địa Chi ra.

Bút Địa Chi chỉ có một cái, nhưng ở đây lại có tám người, tôi căn bản không cách gì trực tiếp vẽ phù đối phó luôn với bọn chúng.

Tư duy trong đầu xẹt qua, Bút Địa Chi quét trên nghiên mực một phát, tôi trực tiếp thụp người xuống, trong nháy mắt phác họa ra một đạo Trấn sát phù trên mặt đất trước mặt tôi!

Tốc độ của tôi nhanh như cắt, Trấn sát phù này chắn ở chính diện, lập tức liền có một nửa số người vụt đứng khựng lại.

Tôi không dám ngừng lại, người ở phía sau đã lao lên trước, tôi quay người, Bút Địa Chi lại vẽ phù trên mặt đất ở phía sau lưng, lúc tôi vừa mới chuẩn bị hoàn thành nét bút cuối cùng, thì Thẩm Cửu vụt đẩy một người ở cạnh gã một phát.

Người đó lập tức liền loạng choạng một phát, va về phía trước ngực tôi.

Trên mặt người đó trước tiên là nhăn nhó vặn vẹo một phát, rồi giây tiếp theo liền biến thành hung dữ tàn bạo, hai tay duỗi cứng, bàn tay thành chưởng đao trực tiếp đâm về phía ngực tôi.

Tôi vụt hoàn thành nét bút cuối cùng, mấy người Thẩm Cửu vụt đứng khựng lại, còn người bị Thẩm Cửu đẩy về phía trước ngực tôi kia thì lại trực tiếp xuyên thẳng qua đạo phù.

Hắn đột ngột phát ra một tiếng hét thảm đầy đau đớn, hai tay vẫn giữ nguyên động tác chưởng đao, đã sắp đâm đến ngực tôi rồi.

Tôi vụt nhấc chân, đạp một phát thật mạnh về phía ngực hắn!

Cùng lúc tôi đạp trúng hắn, hắn cũng đã cạch một phát, thẳng tắp đập lên trên mặt đất, vừa vặn đập lên trên bề mặt đạo phù mà tôi vẽ, dưới sự giãy giụa co giật của hắn, đạo phù đó lập tức liền bị rối loạn mất mấy nét.

Phía trước vẫn còn ba người Thẩm Cửu, bọn chúng lại lần nữa lên trước, bốn người bị phù chắn lại ở phía sau cũng vòng lên trước mặt tôi.

Thậm chí chẳng biết từ lúc nào, trong tay Thẩm Cửu đã lại còn mò ra một thanh đao, trên thanh đao này toàn là gỉ sét, còn dính một lượng lớn vết máu.

Gã chém thật mạnh về phía cánh tay tôi!

Lòng tôi trầm xuống một phát, trong tình trạng này, đương nhiên không thể tiếp tục đứng nguyên tại chỗ nữa.

Tôi đột ngột quay người, chạy về phía sau lưng.

Vừa nãy có phù chắn, mấy người phía sau vòng ra phía trước, vậy nên bây giờ tôi tháo chạy, liền không có bất cứ trở ngại nào.

Mấy người Thẩm Cửu đuổi sát không buông.

Lòng tôi càng trầm xuống thêm vài phần, song quyền khó địch tứ thủ, tôi không dám đơn độc vẽ phù đối phó với từng tên trong bọn chúng, chỉ sợ trong quá trình đó, tôi đã lập tức bị những kẻ khác giết rồi, bọn chúng chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Nếu lấy Sát thuật ra, thì cũng như thế, bọn chúng người quá đông, cũng quá quái dị.

Nếu như trong tay tôi có binh khí thuận tay, thì còn có thể đánh đấu một trận.

Sự việc này đã cho tôi đủ cảnh tỉnh, trước đây tôi cảm thấy có thủ đoạn của Âm dương tiên sinh, thì gậy khóc tang đã vô dụng rồi.

Bây giờ mà tay tôi cầm gậy khóc tang, thì mấy người này, toàn bộ đều phải bị tôi đánh gục.

Chạy ra ngoài khoảng chừng phải đến năm sáu phút, tôi đã thở hồng hộc rồi, dốc toàn lực chạy như điên ở mức độ này, đương nhiên không thể cố duy trì được quá lâu.

Có điều tôi đã nghĩ ra phương pháp đối phó có thể thử dùng được.

Nhanh chóng mò giấy lanh mịn từ túi áo trong ra, tôi một tay cầm bút, một tay giữ giấy, trong nháy mắt liền vẽ ra một đạo Trấn sát phù!

Động tác của tôi nhanh như cắt, cho dù là trong quá trình chạy thục mạng, bàn tay vẽ phù cũng vẫn rất vững vàng!

Sau khi vẽ xong bảy tờ phù, tôi cất Bút Địa Chi đi, một tay đơn độc cầm một tờ phù, một tay cầm số giấy phù còn lại.

Khóe mắt nhìn ra phía sau, không phải là tất cả số người đều chạy nhanh được như nhau, hơn nữa bọn chúng cũng có chút phân tán, giống như sợ tôi tháo chạy theo phương hướng khác vậy, chính giữa đường, bên lề đường, bảy người đều hoàn toàn tách ra.

Kẻ tôi nhắm tới đầu tiên là Thẩm Cửu.

Sau khi vụt đứng lại xong, tôi không tiếp tục tháo chạy nữa, mà chạy ngược về phía Thẩm Cửu!

Những người còn lại rõ ràng phản ứng chậm hơn một chút, không hề lập tức lao về phía tôi.

Trong nháy mắt tôi đã đến phía trước mặt Thẩm Cửu.

Thẩm Cửu giơ cao cánh tay, đao chém một phát thật mạnh về phía cổ tôi.

Thế này nếu mà bị gã chém trúng, thì đầu tôi phải bị chém bay ngay tại chỗ, người một nơi đầu một nẻo!

Chỉ có điều tốc độ của tôi càng nhanh hơn, bốp một phát, một tờ Trấn sát phù liền dán lên trên đỉnh đầu của Thẩm Cửu!

Thân người Thẩm Cửu đột ngột liền căng cứng một phát, bất động không nhúc nhích nữa.

Lòng tôi hơi mừng, ngay lập tức liền lao về phía mạn bên trái!

Bên trái có hai người, một trước một sau đang tấn công về phía tôi.

Tôi căn bản không tránh né, mà trực tiếp giơ tay vỗ lên trên người bọn chúng.

Bốp bốp hai phát, tôi một chưởng vỗ trúng ngực một người, một chưởng vỗ trúng vai.

Đương nhiên dạng phương thức này, cũng khiến bọn chúng đánh trúng người tôi.

Ngực và vai tôi cũng dính hai chưởng, lập tức máu huyết toàn thân cuộn trào, suýt chút nữa thì bay ngược luôn ra ngoài.

Có điều giao đấu trong nháy mắt thế này, tôi đã trực tiếp trấn áp cố định được ba người, còn lại chỉ có bốn người nữa...

Loạng choạng lùi sau mấy mét, tôi mới miễn cưỡng dừng lại được, bốn người còn lại đã đến sau lưng tôi rồi.

Trong tay vẫn còn bốn tờ Trấn sát phù, tôi lật tay, vỗ một tờ lên trên đỉnh đầu của cái tên cách tôi gần nhất.

Có điều tay của hắn cũng đâm mạnh về phía bả vai tôi, phụp một tiếng khẽ vang lên, rõ ràng là móng tay đâm xuyên da thịt, cái cảm giác đau buốt thấu tim ấy, lập tức khiến tôi hự lên một tiếng.

Sau khi trấn hắn lại xong, tôi cố nén cơn đau, lại lần nữa rút phù.

Lúc này tuy là ba người, nhưng tôi đã không kịp đối phó với ba người bọn chúng nữa, hai tay trái phải phân biệt vỗ về phía hai tên.

Trong tay tên thứ ba cũng cầm một thanh đao, đang chém về phía cổ tôi!

Hai tay phân biệt vỗ về phía trán của hai người, cùng lúc tôi trấn bọn chúng lại, thì hai tay bọn cũng cũng túm chặt lấy cánh tay tôi, trong nháy mắt thành thế giằng co.

Thanh đao trong tay tên thứ ba, đã đến gần sát trước mặt tôi.

Tôi đột ngột cắn rách đầu lưỡi, nhổ thật mạnh một ngụm máu về phía mặt hắn!

Phụt một tiếng, trên mặt hắn liền toàn là máu lẫn nước bọt, ngay lập tức bèn là tiếng hét thảm chọc thủng màng nhĩ, đồng thời tiếng hét thảm này cũng xuyên thấu cả bầu trời đêm!

Bình Luận (0)
Comment