Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục (Dịch Full)

Chương 957 - Chương 957. La Tiên Sinh Mưu Đồ Lớn Thật

Chương 957. LA TIÊN SINH MƯU ĐỒ LỚN THẬT Chương 957. LA TIÊN SINH MƯU ĐỒ LỚN THẬT

Tác giả: La Kiều Sâm ----- Dịch: Phong Lăng

“Mời dùng trà.” Ngô Mậu cười nhạt tiếp tục nói.

Đầu mày tôi hơi nhíu lại, có điều cũng không tiếp tục xem tướng mặt của y nữa, lời y nói đích thực cũng không sai.

Có điều kinh nghiệm trải qua trong thời gian dài như vậy khiến tôi luôn xem tướng mặt người ta bất cứ lúc nào, mới có thể đề phòng ngộ nhỡ.

Gã Ngô Mậu này quan hệ không lớn tới tôi, lại là Phong thủy tiên sinh, tôi không được quá phạm kỵ.

Đi đến trước bàn trà, tôi đưa tay ra cầm tách trà lên, một hơi uống sạch.

Đồng thời tôi cũng dùng ánh mắt ra hiệu cho Phùng Quân tới uống trà.

Giơ tay không đánh mặt người cười, huống hồ tôi cũng là tới để xin lỗi, cho dù là có chút ngọn nguồn với vị Phong thủy sư này, tôi lúc này cũng không có lý gì để khơi sự việc kia ra.

“La tiên sinh rất nôn nóng, đây là một ấm trà ngon đấy, quá nôn nóng, thì không ngẫm ra được vị đâu.”

Ngô Mậu lại rót cho tôi một tách trà, y mặt tươi cười.

Có điều lúc này tôi lại không có tâm trí uống trà nữa.

“Ngô tiên sinh, tôi quen đi thẳng vào vấn đề, sự việc này là tôi có chút sai sót, nhà họ Phùng và nhà họ Thích làm sai, vẫn mong anh giơ cao đánh khẽ, những công nhân đó đều vô tội cả.” Trong giọng điệu tôi mười phần áy náy, thực lòng thực dạ xin lỗi Ngô Mậu.

Nhưng cánh tay Ngô Mậu vẫn cứ hơi hơi dốc xuống, một tay thành chưởng, làm thành một động tác mời.

Đầu mày tôi hơi nhíu lại.

Ngô Mậu vẫn cứ cười nhạt nói: “La tiên sinh, trà nguội rồi thì vị sẽ không ngon lắm đâu, bàn chuyện dĩ nhiên quan trọng, có điều uống đôi chén trà, có thể khiến tâm cậu càng tĩnh hơn, rồi chúng ta bàn chuyện, sẽ càng tốt hơn.” Rõ ràng, trên mặt Phùng Quân đã có chút vẻ giận dữ.

Tôi hít sâu một hơi, khóe mắt ra hiệu cho Phùng Quân đừng làm bừa, tiếp đấy tôi lại bưng một tách trà lên, lần này tôi không một hơi uống hết, mà tốc độ hơi chậm lại một chút.

Lại lần nữa đặt tách trà xuống xong, Ngô Mậu lại rót cho tôi một tách.

“Tâm của La tiên sinh, vẫn chưa đủ tĩnh, một chén trà, ban đầu tiên là đắng chát, sau đó bèn là thơm ngọt nồng nàn, cuối cùng thì là thanh nhã, Ngô mỗ cho rằng, Phong thủy Âm dương cũng là như vậy, đánh đánh giết giết không mấy phù hợp với Phong thủy tiên sinh, cũng không thích hợp với Âm dương tiên sinh, trú nơi phía sau miếu đường, bày mưu tính kế mới là phải.”

“Cậu thấy sao, La tiên sinh?” Ngô Mậu giọng điệu hiền hòa nói.

“Mỗi người đều có khác biệt, mệnh số cũng có sự khác biệt, lựa chọn của tôi và Ngô tiên sinh cũng khác biệt.” Tôi bình thản trả lời.

Ngô Mậu không tiếp tục rót trà cho tôi nữa, y ha hả cười cười, có vẻ nghĩ ngợi gật gật đầu.

Sau đó y đột nhiên nói: “Vậy La tiên sinh, những công nhân vô tội mà vừa nãy cậu nói, bọn họ đúng thật vô tội sao?”

“Lừa bố mẹ già của tôi thần trí không minh mẫn, cho các cụ ký tên, tôi dạo gần đây du ngoạn bên ngoài, đợi lúc biết được tin, gia trạch đã bị hủy. Sự việc này đích thực không liên quan đến công nhân, là do nhà họ Phùng và nhà họ Thích dưới trướng cậu làm.”

“Nhưng đám công nhân đó đã quật Âm trạch phía dưới nhà trạch của tôi ra, đào quan tài người em trai đã mất của tôi lên, thấy tiền tài di vật của nó liền nổi lòng tham, vơ vét trong phần mộ thì sao? Bọn họ đúng thật là đào sâu ba thước, không bỏ qua bất cứ một ly một tý nào, đến một đồng tiền tuế trấn vật, cũng đều chẳng để lại.”

“Tôi đã cho bọn họ cơ hội rồi, cái chết của người em trai đã mất của tôi, có thể coi là hung sát, bọn họ cuối cùng mở quan, Ương sát Trạch hung xuất hồn, bọn họ vốn lẽ ra toàn bộ đều bị Trạch hung nuốt rồi, tôi thu hồn phách đi, giữ cho bọn họ một mạng.”

“La tiên sinh, cậu còn cảm thấy bọn họ vô tội sao?!” Giọng nói vốn bình tĩnh của Ngô Mậu, dần trở nên nặng hơn một chút, toát ra chút vẻ lạnh lẽo.

Một người bình tĩnh, khi trong giọng điệu đều đã toát ra vẻ lạnh lẽo, thì kỳ thực đã coi là tâm trạng phẫn nộ rồi.

Cơ thể tôi cũng càng cứng đờ hơn, đầu mày nhíu chặt lại thành một chữ Xuyên.

“Nhà họ Phùng và nhà họ Thích sẽ bồi thường, Ương sát Trạch hung tôi sẽ phụ trách an táng, bọn họ không vô tội, có điều trừng phạt này đã đủ rồi, đối với người bình thường, mất hồn một lần, đều có tổn thương không cách gì bù đắp được, bây giờ thời gian đã không ngắn nữa, tổn thương sẽ càng nhiều hơn.” Tôi trầm giọng mở miệng.

Sắc mặt Ngô Mậu càng bình thản hơn, lúc này bình thản đến không chút biểu cảm.

Y không tiếp tục đứng, mà ngồi xuống uống trà.

Từng chén từng chén trà, chầm chậm được y đưa lên trên môi, y uống rất chậm, thần sắc từ bình thản không chút biểu cảm, lại khôi phục về vẻ cười nhạt lúc trước.

Sắc mặt của Phùng Quân liên tục đều là mưa nắng thất thường.

Tôi lúc này không nói gì nữa.

Bởi vì từ trong vẻ bình thản này của Ngô Mậu, tôi ngửi ra được một thứ mùi vị khác.

Khoảng chừng phải qua nửa giờ đồng hồ, trà Ngô Mậu rót ra đều đã thành màu nhạt xong, y mới nói: “Bồi thường của nhà họ Phùng và nhà họ Thích, là để dành cho bố mẹ già của tôi, cần vàng tươi thóc thật ba nghìn vạn, sau đó hai vị gia chủ, đều qua xin lỗi. Kẻ chủ đạo việc này, phải quỳ lạy, căn nhà đó là nhà tổ của nhà tôi.” Ngô Mậu cười nhạt tiếp tục nói.

Đồng tử mắt tôi đột ngột co mạnh, mí mắt thì càng giật điên cuồng lên.

Phùng Quân trực tiếp trợn tròn hai mắt, hắn giơ tay liền chỉ vào Ngô Mậu.

Tôi nhanh chóng giơ tay lên, túm lấy cổ tay của Phùng Quân, ngăn động tác của hắn lại.

“Ương sát Trạch Hung đã thành nhân quả của cậu, nhà họ Phùng và nhà họ Thích vốn đã là làm việc cho cậu, sự việc này nên là cậu giải quyết hậu quả, đây không được coi là bù đắp, cũng không được coi là bồi thường.” Ngô Mậu cười nhạt tiếp tục nói.

“Còn về đám công nhân này, bọn họ không bồi thường nổi tổn thất mà tôi cần, mở quan quật mộ là tử thù, tôi giữ cho bọn họ một mạng là đã nhân hậu rồi, Phong thủy tiên sinh tuyệt đối không phải là người lạm dụng lòng tốt, La tiên sinh chắc biết chứ. Ngoài ra, La tiên sinh sửa phong thủy của Nội Dương, ván bài lớn này, tôi cũng không muốn làm cậu lỡ việc, vậy nên sự việc này tôi trực tiếp thoát ra, đợi La tiên sinh tới tìm tôi, đây cũng là thành ý của tôi.” Ánh mắt Ngô Mậu nhìn tôi, đột nhiên trở nên sâu thẳm hơn nhiều.

“Anh cần tôi bồi thường gì cho anh, và đám công nhân này cần bù đắp tổn thất cho anh như thế nào? Giết người chẳng qua đầu chạm đất, người không hồn chẳng có mệnh gì để nói.” Đầu mày tôi nhíu chặt, trực tiếp mở miệng nói.

“Ngô mỗ thường ngày thích chu du sông núi, thích thu thập đồ vật mang nặng hơi thở lịch sử, đặc biệt là hài cốt của người đã khuất, thời gian trước đi xa nhà, bèn là vì tôi từng nghe được một thông tin vỉa hè, ở trong một khu hiểm địa, có một xác chết cực kỳ hiếm gặp, thậm chí có không ít Âm dương tiên sinh, Phong thủy tiên sinh vì nó mất mạng.”

Ngô Mậu hơi ngừng một lát, nói từng câu từng chữ một: “La tiên sinh nếu muốn bù đắp, thì bèn giúp tôi làm việc này, tôi muốn cậu theo tôi tới chỗ đó, lấy xác chết đó ra ngoài, khả năng La tiên sinh sẽ nói không có thời gian, có điều tôi cảm thấy, chỉ là trình tự trước sau của một việc mà thôi.”

“Nếu La tiên sinh đồng ý, thì đôi bên cùng vui vẻ, chỉ cần đưa xác chết đó ra ngoài, tôi có thể thả người vô điều kiện.”

“Nếu La tiên sinh không đồng ý, chuyện thả người chỉ có thể bỏ đi thôi, phần mộ người em trai đã khuất của tôi bị quật, xác chết chịu nhục, bố cục Phong thủy này của La tiên sinh đương nhiên cũng sẽ xây dựng một cách không hợp ý.”

“Thành phố Nội Dương lớn như vậy, bố cục Phong thủy lớn như vậy, hoặc giả sẽ còn có vấn đề xuất hiện.”

“Tôi cũng chẳng hề ngồi không, do hiếu kỳ mà dò xét một lượt, phát hiện ra La tiên sinh mưu đồ lớn thật!” Lúc Ngô Mậu nói đến đây, y đột nhiên từ bên dưới bàn trà, rút ra một bàn cờ.

Trên bàn cờ dày đặc không ít quân cờ đen trắng, mà những quân cờ đen trắng này ẩn hiện lắp ghép thành hình dạng của một trận pháp phong thủy...

Hình dạng này cực kỳ mơ hồ, có điều lại loáng thoáng bày ra hình thái của Xuyên tâm long!

“Xuyên tâm long này, là để giết người nhỉ?”

“Mà người Xuyên tâm long chỉ vào, lại khiến La tiên sinh dùng cổng chào thờ phụng, La tiên sinh thế này là toan tính gì? Đúng thật khiến người ta không khỏi hiếu kỳ.”

Bình Luận (0)
Comment