Đan Hoàng Võ Đế

Chương 143

Khương Nghị tìm tới một nơi rộng rãi, ném các Linh Yêu trong thanh đồng tiểu tháp hết ra ngoài.

Trọn vẹn hơn năm mươi đầu, đủ loại kiểu dáng cái gì cần có đều có.

Khương Nghị phóng xuất ra ngọn lửa màu vàng óng, cẩn thận khống chế hỏa thế cùng phạm vi, bao phủ một đầu Thanh Phong Lang.

Sau khi cảnh giới đột phá, không chỉ có linh lực càng dồi dào, nhiệt độ hỏa diễm cũng đều trở nên cao hơn.

Khương Nghị hơi không khống chế tốt, vậy mà chỉ chớp mắt đã đốt Thanh Phong Lang thành tro bụi. Tiểu xà vòng quanh Khương Nghị tán loạn một trận, nó vẫn chờ ăn huyết đan.

Khương Nghị không nóng nảy, vừa vặn dùng "Công việc luyện đan tinh tế" này đến thích ứng sự biến hóa của Linh Nguyên cảnh

Sau một ngày.

- Ta đã chờ ngươi mấy ngày, ngươi có phải đã quên giữa chúng ta còn có ước định hay không.

Chỗ rừng sâu, Yêu Đồng bất mãn nhìn Khương Nghị chạy tới.

- Hồn đan, chuẩn bị cho ngươi.

Khương Nghị ném một bình hồn đan tràn đầy cho Yêu Đồng, bất quá bởi vì Yêu thú tử vong thời gian quá lâu, hồn đan luyện được đều vô cùng nhỏ. Nhưng tính cả trước đó, chừng hơn sáu mươi khỏa.

- Nhiều như vậy, tha thứ cho ngươi.

Mắt to của Yêu Đồng sáng lên, tham lam hít sâu một cái, há mồm nuốt vào toàn bộ.

Hơn sáu mươi khỏa hồn đan vào cơ thể, thân thể tái nhợt lập tức dâng lên yêu khí nồng đậm, không ngừng cuồn cuộn ra thú ảnh trong hồn đan.

Lôi Ưng, Hỏa Sư, Phong Lang, Cự Tích, Đại Mãng các loại, bộ dáng vặn vẹo dữ tợn.



Trong không khí quanh quẩn tiếng chim gáy, tiếng thú rống chói tai.

Khương Nghị nhìn yêu khí thú ảnh khắp sơn cốc, tê cả da đầu. Mặc dù hưởng thụ lấy "Hồi Thiên" mang tới chỗ tốt, nhưng luôn luôn cảm giác thuật luyện đan này có chút tà tính.

Mặt mũi Yêu Đồng lại tràn đầy hưởng thụ, thân thể non nớt tái nhợt giống như là cái vực sâu không đáy, thôn phệ tất cả hồn ảnh. Khương Nghị càng ngày càng hiếu kỳ Yêu Đồng đến cùng phải là con người hay không.

- Mùi vị không tệ, chỉ là luyện còn chưa đủ tinh khiết.

Yêu Đồng hạ miệng, miệng nhỏ lộ ra răng nanh tinh mịn

- Mười ngày sau gặp lại.

Khương Nghị ước định cẩn thận thời gian, quay người muốn rời khỏi.

Nếu hắn đã đột phá cảnh giới, các phương diện đều mạnh lên liền có thể tiếp tục nghiên cứu tu luyện càng nhiều võ pháp. Tỉ như Liệt Diễm Phần Thiên thức thứ tư "Liệt Hỏa Kim Tinh". Đây là một thức trọng yếu nhất bên trong Liệt Hỏa Phần Thiên, trực tiếp ảnh hưởng đến chiêu thức phía sau, cũng là một thức gian nan nhất.

- Không nóng nảy, ta còn có thời gian. Dẫn ngươi đi tớ một nơi. Đeo nó lên.

Yêu Đồng ném cho Khương Nghị một cái mặt nạ sắt thô ráp.

- Là nơi nào, thần bí như vậy?

- Chợ đen La Phù.

Yêu Đồng mang xong mặt nạ, choàng lên y phục thô ráp, không kịp chờ đợi liền xông ra ngoài.

Sắc trời dần tối, La Phù sơn mạch bị bóng tối bao trùm. Nơi này mặc dù không có nguy hiểm như Đại Hoang, nhưng bởi vì núi cao trải rộng hiểm trở, cây rừng càng cao lại rậm rạp, cho nên cảm giác hắc ám không chút kém nào so với Đại Hoang.

Yêu Đồng mang theo Khương Nghị chạy hết tốc lực hơn hai trăm dặm, đi vào một nơi kỳ quái.



Nơi này bị hơn ba mươi tòa núi lớn nguy nga vờn quanh, phạm vi vô cùng khổng lồ, bên trong không có cây cối, tất cả đều là núi đá dốc đứng cao ngất. Nghiễm nhiên thành một mảnh rừng đá cỡ lớn, trêи trăm tòa núi đá đè ép giao nhau cùng một chỗ, dần dần sáng lên dưới ánh trăng vô cùng tráng lệ.

Thời điểm bọn hắn chạy tới nơi này, các nơi trêи núi đá liên tiếp có đôt ánh lửa, đám người lít nha lít nhít từ các nơi trong rừng rậm gom lại nơi này. Mỗi người đều mang mặt nạ, hất lên áo choàng thật dày, giống như ai cũng không muốn bị người khác nhận ra mình.

- La Phù sơn mạch có rất nhiều thành đá, so ra kém thành thị phồn hoa phía ngoài, nhưng lữ điếm, cửa hàng các loại cái gì cũng đều có. Bất quá những nơi kia đều bị đại tông khống chế, rất nhiều chuyện muốn y theo quy củ của bọn hắn mà làm. Bọn hắn sẽ còn nghĩ trăm phương ngàn kế nhúng tay đến cửa hàng thu mua Linh Bảo đặc thù. Nhưng có nhiều chỗ, không thuộc về bất luận tông môn gì, không tiếp nhận bất luận quản hạt gì. Tất cả vận chuyển, đều tuần hoàn theo quy tắc nguyên thủy nhất.

- Chợ đen.

- Trong La Phù sơn mạch tổng cộng có năm tòa, đây là một trong số đó.

- Bên trong có thể giao dịch bất kỳ vật gì, chỉ cần cấp nổi tinh thạch!

Yêu Đồng mang theo Khương Nghị đi vào rừng đá, nơi này mặc dù người đến người đi rất náo nhiệt, nhưng lại vô cùng an tĩnh.

Tất cả mọi người mang theo mặt nạ, hất lên áo choàng, đi đến các núi đá khác biệt, bái phóng cửa hàng các nơi. Cũng có người mang theo đồ vật, lén lén lút lút tìm người bán ra.

- Ngươi muốn mua cái gì?

Khương Nghị nhìn qua lít nha lít nhít núi đá, ánh lửa lấp lóe, bóng người trùng điệp, mặc dù có chút âm trầm kiềm chế nhưng vẫn cho hắn một loại rung động. Nếu như nơi này thật không có người khống chế, hoàn toàn tự do giao dịch, những người từ trong La Phù sâm lâm tìm được bí bảo kia, cơ bản đều sẽ lựa chọn đến nơi đây giao dịch. Phục kϊƈɦ đại tông La Phù cướp được bảo bối cũng sẽ chảy vào nơi này "Rửa đi vết tích". Liền ngay cả rất nhiều đại tông đều có thể phái người đến nơi đây tìm kiếm bảo bối, thậm chí tiến hành một ít giao dịch bí mật.

Nơi này là đất tự do trong La Phù sơn mạch, càng tượng trưng cho một mặt hắc ám khác.

- Ta không cần, ngươi cần cái đỉnh luyện đan. Bắt được Yêu thú, trực tiếp ném vào, ngươi cứ đơn thuần dùng hỏa diễm nung khô lại càng dễ khống chế, cũng càng dễ dàng thành hình. Đỉnh lô tốt còn sẽ có công hiệu đặc thù. Mỗi một Luyện Đan sư đều sẽ có một cái đỉnh thuộc về mình.

Hai cái chân nhỏ trơn tru của Yêu Đồng đi tới, mang theo Khương Nghị xen kẽ tại các nơi, tìm kiếm mục tiêu.

- Ta không chuẩn bị làm Luyện Đan sư.

Khương Nghị càng tôn trọng chính là dã tính chiến đấu kϊƈɦ tình, võ pháp huy sái nhẹ nhàng vui vẻ lâm ly. Đối với luyện đan không có hào hứng quá lớn.
Bình Luận (0)
Comment