Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 1000 - Chương 1000: Nhân Hoàng, Tiếp Đao (2)

Đan Hoàng Võ Đế Chương 1000: Nhân Hoàng, tiếp đao (2)

Nhân Hoàng hơi nhíu mày lại, có chút chần chờ.

Nếu như là gia tộc khác, hắn không có bất cứ chút do dự nào, mặc kệ hung ác làm sao, nhất định phải nghiêm trị.

Dù sao trận bạo tạc kia cơ hồ đã khiến cho Kiều gia tuyệt hậu, còn gây nên thù hận giữa các đại gia tộc, càng làm cho hoàng thất mất hết mặt mũi ở trước mặt các tộc phương bắc.

Nhưng Tô gia là thông gia của hoàng thất, thân thích với rất nhiều người của hoàng thất, dựa theo bối phận mà nói, Tô Nhã vẫn là chất nữ của hắn.

Nhân Hoàng nói:

- Vạn Niên, ngươi có yêu cầu gì, không ngại nói ra.

- Kiều gia chỉ cầu một cái công chính.

Kiều Vạn Niên cũng không nhiều lời, lấy tư thái bình tĩnh nhất, lý trí nhất, bức hoàng thất nâng đao!

- Kiều Vạn Niên, ta biết ngươi vô cùng...

Tô Thiên Can lập tức muốn cùng Kiều Vạn Niên đàm phán, lại bị Kiều Vạn Niên chặn ngang.

- Xin Nhân Hoàng thông cảm, thần không muốn nghe giọng Tô Thiên Can, thần sợ ép không được lửa giận, lại làm ra chuyện mạo phạm gì tại hoàng cung này.

- Ngươi...

Tô Thiên Can cắn răng nhịn xuống.

Nhân Hoàng nói:

- Ngươi có yêu cầu gì, cứ việc nói, ta thay ngươi chủ trì công đạo.

- Một cái công chính!

Kiều Vạn Niên vẫn không nói nhiều.

Nhân Hoàng trầm mặc một lát, liếc mắt nhìn Tô Thiên Can ở phía trước mặt mũi vừa đầy chờ mong vừa khẩn trương, cắn răng nói:

- Tô Nhã giao cho Kiều gia, mặc cho xử trí.

- Nhân Hoàng...

Tô Nhã kêu lên đầy sợ hãi, lại bị ánh mắt sắc bén của Nhân Hoàng cưỡng bức ngăn lại, nàng tranh thủ thời gian nhìn về phía phụ thân, điên cuồng nháy mắt.

- Nhân Hoàng, xin hãy tha thứ cho Tô Nhã, Tô gia nguyện ý bồi thường tại những vấn đề khác.

Tô Thiên Can lần nữa quỳ xuống.

Mặc dù Tô Nhã đã làm sai chuyện, nhưng dù sao cũng là nữ nhi của hắn, từ nhỏ đến lớn ngay cả mắng đều không nỡ, làm sao có thể giao cho Kiều gia.

Nhân Hoàng nhìn về phía Kiều Vạn Niên.

Nhưng Kiều Vạn Niên vẫn cúi đầu, thờ ơ.

Nhân Hoàng lại nói:

- Kiều gia chết bảy người, Tô gia giao ra bảy người! Như thế nào?

Không thế nào!!

Đám con cháu Tô gia sợ hãi lại càng tuyệt vọng hơn, lo lắng nhìn về phía Tô Thiên Can.

Bọn hắn đều không muốn chết, càng không muốn chịu chết bởi vì Tô Nhã ngu xuẩn này.

Tô Thiên Can rất muốn cứu vãn, nhưng dáng vẻ Nhân Hoàng giống như quyết tâm muốn trừng phạt Tô gia.

Bầu không khí thoáng an tĩnh, Kiều Vạn Niên vẫn đứng ở nơi đó, thờ ơ.

Tô Thiên Can gầm thét:

- Kiều Vạn Niên, bảy người còn chưa đủ? Ngươi có chừng có mực đi!

Kiều Vạn Niên lạnh lùng nói:

- Bọn người Khương Nghị có thể còn sống, đó là mạng lớn! Tô Nhã làm, là muốn đuổi tận giết tuyệt!

Nhân Hoàng vác hai tay tại sau lưng dùng sức nắm chặt, đây là muốn mười hai tộc nhân Tô gia toàn thể chôn cùng?

Mặc dù yêu cầu cũng không quá phận, nhưng Tô gia và hoàng thất lại liên quan về thông gia, nếu như giết hết, hắn rất khó đối mặt với Tô gia, cũng rất khó đối mặt với một ít người của hoàng thất.

Thế nhưng, nếu như không làm như vậy, hắn rất khó trấn an Kiều gia.

Kiều Vạn Niên có thể nhịn được lửa giận, tự mình tới đây đã cho hắn tôn trọng cực lớn, cũng rất có thể là đang thử thăm dò hoàng thất. Nếu như hắn không dành cho Kiều gia tôn trọng, Kiều gia sẽ triệt để tuyệt vọng đối với hoàng thất.

Nhân Hoàng yên lặng châm chước, cân nhắc nặng nhẹ.

Kiều Vạn Niên cúi đầu, chờ đợi Nhân Hoàng quyết định.

Hắn muốn Nhân Hoàng tự mình nâng đao xử tử tử đệ Tô gia, như thế này đã có thể khiến cho nội bộ hoàng cung rung chuyển, cũng có thể khiến cho Tô gia và hoàng thất mâu thuẫn.

Cái này càng thích hợp hơn xa so với việc Kiều gia trực tiếp xử tử bọn người Tô Nhã.

Cuối cùng Nhân Hoàng cũng đã làm ra quyết định:

- Tô Nhã và mười hai người, toàn bộ giao cho Kiều gia, mặc cho xử trí.

- Nhân Hoàng!!

Tô Thiên Can muốn rách cả mí mắt, toàn bộ?

Đây đều là huyết nhục của Tô gia!

Tô Cao Nghĩa đã chết, nếu như đám người Tô Nhã lại chết, Kiều gia còn có hậu đại gì nữa đây!

Tô gia đời sau sẽ kéo dài như thế nào?

Tô Nhã và đám người ngồi liệt trên mặt đất, con mắt trừng lớn, triệt để tuyệt vọng.

Mặc cho xử trí?

Chẳng lẽ chúng ta thật phải chết?

Vì sao! Vì sao chứ?!

- Quyết định như vậy đi.

Nhân Hoàng không để ý đến.

Mặc dù đáng tiếc, nhưng không có người sau này còn có thể tái sinh. Hắn vừa vặn có thể nhờ vào sự kiện đó, tuyên cáo các tộc, nếu như mạo phạm hoàng thất, cho dù là Tô gia, cũng phải trả giá đắt!

Tô Thiên Can buồn giận đan xen, đáy mắt hiện lên lửa giận, vô ý thức liền muốn nhìn về phía Nhân Hoàng, nhưng lại cưỡng ép nhịn xuống, quay đầu nhìn về hướng Kiều Vạn Niên.

Nhưng, Kiều Vạn Niên vẫn giữ im lặng.

Còn không hài lòng?

Nhân Hoàng khẽ nhíu mày:

- Vạn Niên, ngươi đối với phán quyết này, còn chưa hài lòng?

- Nhân Hoàng phán quyết là một mạng đổi một mạng, rất hợp lý, nhưng thần cảm giác không công bằng. Bọn hắn chủ động mạo phạm, chủ động giết người, còn làm bộ không biết, Kiều gia cần là cái đáp lại công bằng. Cái đáp lại này, không chỉ là xin lỗi, cũng không phải là trao đổi đồng giá.

- Mà, Tô gia không chỉ có mạo phạm chúng ta, càng mạo phạm hoàng thất. Tại tiệc tối ăn mừng thi đấu bài vị, vậy mà lại làm ra hành vi đồ sát như vậy, mặc kệ là cá nhân Tô Nhã quyết định, hay là ý của Tô gia đều là trách nhiệm của Tô gia.

- Cá nhân ta cảm giác, Nhân Hoàng cũng hẳn nên nghiêm trị, dùng chuyện này cảnh cáo các nhà, cũng tỏ thái độ cho tân khách các phương.

Rốt cuộc Nhân Hoàng đã hiểu mục đích của Kiều Vạn Niên.

Cái này mặc dù là tôn trọng hoàng thất, xin mời hoàng thất phán quyết, nhưng thứ Kiều Vạn Niên muốn, tuyệt đối không đơn giản chỉ muốn Kiều gia tự mình hành hình, thậm chí còn nhiều hơn.

- Kiều Vạn Niên!!

Tô Thiên Can gắt gao nắm chặt nắm đấm, thân thể hùng tráng đang run rẩy.

Nhân Hoàng nhìn gương mặt dữ tợn đã của Tô Thiên Can:

- Ngươi còn nhớ rõ huyết thư đã ký đêm qua?

- Thần... Nhớ kỹ...

Tô Thiên Can đè nén lửa giận muốn dâng lên.

Nhân Hoàng làm ra quyết định:

- Từ hôm nay trở đi, ngươi không còn là gia chủ Tô gia, cũng tự đoạn một tay, đến chết không thể tái sinh! Dùng trừng trị này tiến hành tại Thanh Bình uyển!

Mặc dù tước đoạt chức vị tộc trưởng đã là trừng phạt cực kỳ nghiêm khắc, nhưng tân khách các phương đều sẽ chú ý chuyện này, Nhân Hoàng cần làm ra càng nghiêm khắc quyết định, cho nên, chặt tay!

- Ta, tiếp nhận.

Tô Thiên Can cực lực khống chế âm thanh nhưng vẫn mang theo rung động rõ ràng.

Bình Luận (0)
Comment