Khương Nghị đột nhiên lấy ngọc thạch đi, tiếp cận Mộ Dung Tĩnh.
Mộ Dung Tĩnh bị ánh mắt đột nhiên chằm chằm của Khương Nghị khiến cho có chút bỡ ngỡ, lập tức cảnh giác.
Khương Nghị khẽ nhếch khóe miệng, gắn thuốc bột trên khuôn mặt của Mộ Dung Tĩnh.
Đan dược trước đó, bị hắn bất tri bất giác nắm thành phấn.
Đây không phải là Yêu Linh Phần Huyết Đan thật sự, mà là đan dược có thể kích phát huyết khí bình thường.
Dùng để dọa người.
- A!!
Mộ Dung Tĩnh kêu lên đầy sợ hãi, điên cuồng đập gương mặt, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.
- Loại dược hiệu này vô cùng mãnh liệt, Giới Chủ cũng bởi vì hút lầm một chút, suýt chút nữa đã mất mạng. Mộ Dung Tĩnh, chúc ngươi may mắn.
Khương Nghị quay người rời khỏi, cố ý nói với Nạp Lan Thanh Cảnh:
- Thay ta coi chừng hắn, lúc nào cầu xin tha thứ, thì gọi ta đưa thuốc giải.
- Có thuốc giải?
Mộ Dung Tĩnh vừa mới kích động, dược hiệu nhanh chóng kích thích huyết khí toàn thân.
Đây không phải Yêu Linh Phần Huyết Đan, nhưng hiệu quả kích thích huyết khí vẫn rất rõ ràng.
Toàn thân khô nóng, da thịt đỏ lên, linh hồn, cảm xúc đều bị liên lụy, bắt đầu nhanh chóng xao động.
- Hỗn đản, hỗn đản! Tên hổn đản ngươi!
Mộ Dung Tĩnh tranh thủ thời gian ngồi xếp bằng trên mặt đất, cố gắng áp chế, nhưng thực lực bị kích thích liền nhanh chóng xao động, liệt diễm nóng hổi mãnh liệt lao ra, giống như là núi lửa phun trào phóng lên tận trời.
Càng là muốn khống chế, tình huống càng là nghiêm trọng.
Hắn bắt đầu bối rối, bắt đầu sợ hãi.
Càng như vậy, xao động cũng càng mãnh liệt.
Từ giữa trưa đến chạng vạng tối, lại đến đêm khuya.
Mộ Dung Tĩnh đau đến không muốn sống, giống như muốn bị đốt thấu, tiềm lực toàn thân cũng bị kéo dài kích phát ra, lặp đi lặp lại nhiều lần đều muốn bạo thể mà chết.
Một mực giày vò đến rạng sáng ngày thứ hai.
Mộ Dung Tĩnh hấp hối nằm rạp trên mặt đất, huyết khí linh hồn các loại rốt cuộc cũng lắng lại.
Mặc dù rất suy yếu, rất mệt mỏi, nhưng ít ra cũng đã sống lại.
Hắn gục ở chỗ này không nhúc nhích, có cảm giác hoảng hốt sống sót sau tai nạn.
- Yêu Linh Phần Huyết Đan, không gì hơn cái này.
Thật lâu, Mộ Dung Tĩnh nhắc mí mắt mệt mỏi lên, nhìn nam tử dưới bóng cây.
Nạp Lan Thanh Cảnh yên lặng nhìn hắn, thờ ơ.
Mộ Dung Tĩnh chậm chậm, mệt mỏi chống thân thể lên, dời đến bên cạnh bên cạnh cái bàn đá, dùng mấy viên đan dược đơn giản điều trị trạng thái, nhìn Nạp Lan Thanh Cảnh:
- Ngươi là phế nhân?
Nạp Lan Thanh Cảnh vẫn không nói lời nào, trong đôi mắt thâm thúy lóe ra điểm điểm sáng rực, cứ như vậy một mực nhìn Mộ Dung Tĩnh.
Mộ Dung Tĩnh cũng không để ý đến hắn nữa, một bên điều trị thân thể, một bên lo lắng lấy tình cảnh bây giờ của mình.
Làm như thế nào để ứng phó Khương Nghị.
Lại làm như thế nào để thăm dò Khương Nghị.
Còn có chuyện Khương Nghị nói Thiệu Hoa Vinh, là thật hay giả?
Hắn ở chỗ này yên lặng cân nhắc, ý tưởng thật sự cũng rõ ràng phản hồi đến trong ý thức Nạp Lan Thanh Cảnh.
Liên tiếp năm ngày, Nạp Lan Thanh Cảnh đều ngồi dưới bóng cây, 'Trông coi' Mộ Dung Tĩnh, nhìn trộm Mộ Dung Tĩnh.
Mộ Dung Tĩnh không đợi được Khương Nghị, dần dần buông lỏng cảnh giác, bắt đầu suy nghĩ càng nhiều bí mật.
Ở trước mặt Nạp Lan Thanh Cảnh, hắn suy nghĩ, tương đương với lộ rõ!
Sau năm ngày...
- Ngươi là thông minh, hắn là khôn khéo. Ngươi giỏi về tính toán, hắn am hiểu sinh tồn. Ngươi đang cùng hắn chơi trò chơi, hắn đang cùng ngươi làm sinh tử. Ngươi, đáng tiếc.
Nạp Lan Thanh Cảnh để lại câu nói, chuyển xe lăn rời khỏi đình viện.
- Có ý gì?
Mộ Dung Tĩnh không hiểu thấu nhìn hắn rời khỏi, trong lòng nói thầm còn tưởng rằng là người câm.
Khương Nghị chờ ở trong cánh rừng phía ngoài, đẩy Nạp Lan Thanh Cảnh rời khỏi.
- Tra thuận lợi không?
- Ta có thể xác định sáu điểm. Điểm đầu tiên, hắn đối với ngươi có hoài nghi rất sâu, nhưng hắn còn không có chứng cứ trực tiếp.
- Điểm thứ hai, hắn bắt đầu chuẩn bị kế hoạch, muốn tiến hành nghiệm chứng sau cùng. Kế hoạch này, hẳn là còn rất ác độc.
- Điểm thứ ba, ngọc thạch này đối với Nhân Gian Ngục vô cùng quan trọng, có tổ chức phụ trách chuyên môn. Số lượng Ngọc thạch rất nhiều, mỗi miếng đều nhận giám sát bí mật.
- Điểm thứ tư, hắn chỉ là đến hiệp trợ, hắn không thuộc về tổ chức này. Nhưng hắn rất ngạc nhiên đối với tổ chức này, cũng rất kiêng kị.
- Điểm thứ năm, bây giờ bọn hắn chỉ là đang điều tra ngươi, ước định liên quan giữa ngươi cùng ngọc thạch, còn không có báo cáo tình huống cặn kẽ với tổ chức. Còn thái độ cuối cùng của Nhân Gian Ngục, cũng là muốn sau khi tổ chức kia có được báo cáo, kỹ càng ước định mới quyết định.
Khương Nghị đẩy Nạp Lan Thanh Cảnh đi trên con đường nhỏ giữa khu rừng u tĩnh, yên lặng suy nghĩ.
Số lượng ngọc thạch lại có rất nhiều, còn được tổ chức bí mật đơn độc giám sát?
Bởi vậy có thể suy đoán, Thiệu Thanh Duẫn sớm đã đoán được hắn sẽ trùng sinh, cũng một mực chờ đợi.
Mặc dù phương pháp dùng Niết Bàn Thạch không tính là khôn khéo, nhưng tương đối ổn thỏa.
Ngọc thạch tựa như mồi câu, chỉ cần mồi câu đủ nhiều, luôn có thể câu được cá.
Mà, lấy những gì hắn hiểu về Thiệu Thanh Duẫn, nếu khai thác biện pháp, hẳn là còn sẽ có biện pháp khác, cũng đang làm lấy chuẩn bị khác.
Mộ Dung Tĩnh còn không có xác định chính thức, cũng không có báo cáo với tổ chức, nói rõ tổ chức nơi đó chỉ là biết hắn, còn không có chân chính tiếp cận hắn.
Nhưng Mộ Dung Tĩnh có kế hoạch? Còn rất ác độc?
Cái này cần đặc biệt chú ý.
Nạp Lan Thanh Cảnh nói:
- Điểm thứ sáu, người phụ trách cửa hàng Thanh Bình hẳn là còn ở trong thành.
- Điểm này có thể xác định trăm phần trăm không?
Hai mắt Khương Nghị tỏa sáng.
Chỉ cần có thể tìm tới người kia liền có thể nghiêm hình tra khảo, gắt gao khẳng định Nhân Gian Ngục chính là kẻ cầm đầu đồ sát toàn tộc U Mộng, sau đó khởi xướng khiêu chiến đối với Nhân Gian Ngục.
Chủ động khiêu chiến Nhân Gian Ngục mặc dù rất mạo hiểm, nhưng tuyệt đối là phương thức rơi vào đường cùng có hiệu quả nhất.
Nạp Lan Thanh Cảnh nói:
- Ta đã liên tục xác định qua, hẳn là đang tại chỗ bọn hắn ở.
- Ừm... Nạp Lan, ta kể cho ngươi hiểu tình huống của ta bây giờ, ngươi giúp ta phân tích xem, ta kỳ thật có chút lo lắng đối với việc khiêu chiến Nhân Gian Ngục.
Khương Nghị đẩy Nạp Lan Thanh Cảnh yên lặng đi tới, nói tình cảnh bây giờ, cùng bí mật của ngọc thạch.
Nạp Lan Thanh Cảnh chăm chú nghe xong:
- Đề nghị của ta cũng là chủ động xuất kích.