Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 1816 - Chương 1816: Trò Hay Trình Diễn (2)

Đan Hoàng Võ Đế Chương 1816: Trò hay trình diễn (2)

Chu Thanh Thọ đưa cổ nhìn ra xa.

- Khương Bân, liên hệ Khương Qua, mục tiêu đã xuất hiện! Để bọn hắn đừng lại vòng do, trực tiếp xông đến nơi này!

Trên mặt Khương Nghị lộ ra nụ cười tàn nhẫn, trò hay chính thức trình diễn.

- Dương Biện hẳn là đã chờ rất gấp rồi.

Khương Bân nhanh chóng rời khỏi, hóa thân thành Yêu thú, giống như một mũi tên rời cung, xông về khung trời xa xa.

Ở bên ngoài hơn một ngàn dặm, Dương Biện đang hóa thân thành cự kình hơn hai trăm mét, hải triều cuồng dã lao nhanh, tiếng kình minh mát lạnh truyền khắp dãy núi rừng rậm, cố ý hấp dẫn lấy Thái Thản Cự Viên chú ý.

Thái Thản Cự Viên xa xa tiếp cận đến, bọn chúng lên tiếng gào thét, cất bước phóng tới, thân thể vài trăm mét nhảy lên là hai ba mươi dặm, nhanh chóng rút ngắn khoảng cách.

Dương Biện thấy lại phải đuổi theo, lập tức trở về người về thân, cưỡi lên Long Lân Lôi Mã, lôi triều sôi trào xông về nơi xa, cưỡng ép kéo dài khoảng cách.

Tình cảnh như vậy không ngừng trình diễn, từ đầu đến giờ, đã năm ngày.

Khẩn trương cao độ, kéo dài tiêu hao, đã để bọn hắn gần như sụp đổ.

- Nhanh bổ sung năng lượng, Hải Thần đảo cũng đã sắp đến.

Khương Qua khống chế Lôi Mã dùng tốc độ cao nhất phóng tới, không dám có chút lười biếng.

Đây chính là Thái Thản Cự Viên, chỉ cần không khống chế tốt khoảng cách liền có thể bị tiếng gầm làm trọng thương, chỉ cần trọng thương liền có khả năng bị bắt lại.

Đám cự viên kia đã nổi điên, nếu như bị bắt lại, hậu quả khó mà lường được.

- Bọn hắn nên đến sớm! Chết ở đâu rồi! Khương Nghị ra chủ ý ngu ngốc, xem kịch trước mặt hắn, chúng ta liều mạng chạy.

Long Lân Lôi Mã mở miệng nói tiếng người, muốn mệt mỏi tê liệt, nhưng vẫn cắn răng tiếp tục phóng tới.

Hống hống hống...

Ngoài trăm dặm, Thái Thản Cự Viên đang điên cuồng gào thét.

Bọn người Dương Biện muốn điên rồi, bọn cự viên này đã thật sự điên rồi!

Thái Thản Cự Viên cao ngạo, lại bị một con đại kình ngư đùa nghịch xoay quanh. Từ lãnh địa đến nơi đây, bọn chúng đã không nhớ ra được mình đã chạy bao lâu, chạy bao xa, bây giờ đã vô cùng tức giận, hai mắt sung huyết, toàn thân run rẩy,

Không bắt lấy con kia cá voi, quyết không bỏ qua!

Bọn hắn đã ngươi đuổi ta đuổi như thế này mấy ngày, cũng đã mang cho thế giới mới trùng kích cực lớn.

Đám Yêu thú Trong thế giới mới đều sợ hãi, chưa từng thấy Thái Thản Cự Viên như vậy nổi giận điên cuồng. Từ bên ngoài đến người xâm nhập càng là chấn kinh, nơi này vậy mà phụ mẫu nó còn có Thái Thản Cự Viên?

Sau đó không lâu... Khương Bân xẹt qua trời cao, sôi trào liệt diễm, tìm được Long Lân Lôi Mã đang phóng tới:

- Người của Hải Thần đảo đã đến! Dương Thiên Hữu đang chờ ở lối vào!

- Chết tiệt, rốt cuộc cũng đến rồi!

Long Lân Lôi Mã thở phào, kết quả suýt chút nữa đã bất tỉnh.

- Đệ đệ tốt của ta, lại không đến chỉ không thấy được ta.

Sắc mặt Dương Biện tái nhợt, khí tức lộn xộn.

- Dương Biện, nhanh biến thành cá voi, để cho chúng ta chậm rãi…

Khương Qua tranh thủ thời gian nhét đan dược vào miệng Lôi Mã.

Dương Biện cắn răng, hải triều sôi trào, lần nữa hóa thân thành cá voi, nhấc lên giữa trời, kích thích Thái Thản Cự Viên.

Ầm ầm!

Thái Thản Cự Viên mạnh mẽ đâm tới, đạp nát cây rừng, sụp đổ núi cao, loạn thét lớn lên đuổi bắt cá voi.

Dương Biện không thể kiên trì quá lâu, sau mấy phút đồng hồ ngắn ngủi, lại một lần nữa trở về hình người.

Long Lân Lôi Mã chở hắn cùng Khương Qua lao thẳng đến lối vào ở ngoài ngàn dặm.

Dương Thiên Hữu vẫn không có rời khỏi, chân đạp hải triều, cố chấp tìm kiếm.

Dương Tuyệt chờ đến không kiên nhẫn, đột nhiên lên tiếng rống to, chấn động dãy núi.

- Dương Biện, đi ra! Ngươi muốn khiêu chiến, người đã đến, ngươi ở đâu? Ta cam đoan không nhúng tay vào, chỉ cần ngươi có thể thắng Dương Thiên Hữu, ngươi có thể rời khỏi! Sự cao ngạo trước kia của ngươi đâu? Bây giờ sẽ chỉ sống trong bóng tối, không dám quanh minh chính đại đi ra rồi? Đi ra, ở trước mặt tất cả mọi người, bắt đầu trận chiến thứ hai của ngươi. Đi ra đi chứ, đừng để Dương Tuyệt ta xem thường ngươi!

Dương Tuyệt rống lên như núi hô biển động, oanh minh cả dãy núi, truyền khắp trăm dặm.

Khí thế của cảnh giới Bán Thánh, nương theo uy thế Thượng Cổ kình hồn cường đại, mang cho những cường giả giáng lâm nơi xa kia uy thế lớn lao.

Rất nhiều cường giả sau khi thấy cảnh này đều lộ ra hứng thú, nhưng nhìn lại thế giới mới mênh mông, bọn hắn đều lần lượt xoay người rời khỏi, không có người nào ở lại xem kịch.

Tìm kiếm bảo vật quan trọng, chuyện nhà của các ngươi tự mình xử lý đi.

Dương Thiên Hữu nắm chặt chiến kích, cẩn thận quan sát đến nơi xa.

Hắn tin tưởng Dương Biện khẳng định đang tiềm phục tại chỗ tối, nếu như bây giờ không tìm ra hắn, rất có thể sẽ sau này hắn sẽ lặng lẽ theo dõi, tìm cơ hội đánh lén.

- Không cần kêu nữa. Dương Biện coi như thật ở đây nhìn thấy ngài cũng sẽ không xuất hiện. Chúng ta không ngại rời khỏi nơi này, tìm nơi phù hợp làm bẫy, kích thích hắn đi ra.

Dương Lam lắc đầu, cảm giác Dương Biện hẳn là sẽ không đi ra.

Trước đó tại Kim Bảo đảo, Dương Biện đã sớm làm xong bố cục, kích thích Thiên Kiếm Thần Tông lộ diện, mới dám làm càn khiêu chiến. Nơi này không có người nào áp trận cho hắn, hắn sẽ không dễ dàng đi ra chịu chết.

Nhưng đúng vào lúc này, nơi xa lại lấp lóe lôi triều, đất trời oanh minh, một con Long Lân Lôi Mã phát ra tiếng long ngâm mát lạnh, xuất hiện ở trong tầm mắt bọn hắn.

- Long Lân Lôi Mã! Tọa kỵ của Khương Qua! Bọn hắn quả nhiên ở chỗ này! Không, là bọn hắn tới!

Dương Tuyệt tinh thần đại chấn, thật sự quá tốt rồi, không cần lại lùng bắt khắp nơi, trực tiếp liền có thể giải quyết ở chỗ này, sau đó liền có thể đuổi theo đội ngũ Hải Thần đảo.

- Đại ca, trận chiến thứ hai mà ngươi muốn, ta đã đến rồi!

Dương Thiên Hữu nhấc lên hải triều dưới chân, dâng lên cuồn cuộn thủy triều, nghênh hướng Long Lân Lôi Mã.

Thiên Mệnh Chiến Giới sôi trào lên cường quang, va chạm khung trời, lan tràn về bốn phương tám hướng, tạo thành một phạm vi trận vực Chiến Giới hơn ba mươi dặm.

Lấy thực lực của hắn bây giờ, có thể kích phát mức độ áp chế lớn nhất là Niết Bàn cảnh sơ kỳ.

Kỳ thật tam trọng thiên vẫn có thể miễn cưỡng chút, nhưng dưới nhị trọng thiên tuyệt đối có thể cưỡng ép đến cùng cảnh giới với hắn.

Thu thập Dương Biện, đầy đủ!

- Thiên Hữu, ngươi cứ việc ra tay, ta ứng phó ngoài ý muốn.

Dương Lam kích phát linh văn, đuổi kịp Dương Thiên Hữu.

Ngoài ý muốn?

Ta sẽ không thể để ngoài ý muốn xuất hiện!

Dương Tuyệt theo sát ở phía sau, đáy mắt hiện lên từng tia sắt lạnh.

Bình Luận (0)
Comment