Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 1846 - Chương 1846: Cực Hạn

Đan Hoàng Võ Đế Chương 1846: Cực Hạn

Nó cao vài trăm mét, kim lân toàn thân hiện ra ý lạnh, tản ra sát khí ngập trời.

Gặp mặt kẻ thù liền hết sức đỏ mắt, huống chi là kẻ địch suýt chút nữa đã diệt toàn tộc.

Đằng Xà giống như thần mâu màu vàng, xuyên thẳng qua trong hư không, đâm về phía lão Bằng Vương.

Lão Bằng Vương giương cánh ngàn mét, lôi điện đều giống như tràn ngập giữa huyết nhục hài cốt, lấy tốc độ kinh người nhanh chóng chạy trốn về phía khung trời.

Lôi độ khung trời, Đằng Xà Thuật!

Hai loại tốc độ cực hạn đọ sức!

Ầm ầm!

Cơ hồ trong chớp mắt, lão Bằng Vương hoành hành hơn mười dặm.

Nhưng Đằng Xà cũng đã nhanh chóng truy kích, theo sát ở phía sau, hai cánh giống như đang bốc cháy lên.

Rống!

Dương Trấn Võ đứng ở trên lão Bằng Vương, há to miệng rộng, phát ra tiếng gào thét hùng hậu.

Lồng ngực xuyên suốt nội hải, Thái Cổ kình hồn chấn động linh hồn, tiếng gầm gừ giống như biển cả tức giận đánh lên sóng trào, đánh tới phía Đằng Xà đang đuổi theo.

Đằng Xà tê tê rít gào, hai cánh chấn kích mãnh liệt, hai mắt tinh hồng phun ra hai mảnh ánh sáng, trong chớp mắt, xung quanh nó hiện ra hình ảnh quỷ bí, giống như núi thây biển máu, khủng bố không gì sánh được.

Cường quang trong hai mắt xuyên thủng thanh triều, thẳng đến Dương Trấn Võ.

Dương Trấn Võ giao hai tay lại, bắp thịt toàn thân kịch liệt nhúc nhích, cứ như cự kình hình người, ngạnh kháng bạo kích.

Thế lực giao phong trong chớp mắt đã ngang nhau, lão Bằng Vương lại nhân cơ hội này, cưỡng ép kéo dài khoảng cách. Nhưng...

Ầm ầm!

Rừng rậm Hắc Ám đã bạo động toàn diện, phạm vi mặt đất hai trăm dặm kịch liệt ba động, giống như bị chỉnh thể nhấc lên, sau đó chia năm xẻ bảy, cự thạch mấy chục tấn phóng lên tận trời, vỡ nát ngọn núi ầm ầm bay lên không, hình ảnh rung động để cho người ta ngạt thở.

Đám Thái Thản Cự Viên ẩn núp ở chỗ khác liên tiếp xuất hiện, đạp trên những tảng đá hỗn loạn lao thẳng đến bầu trời.

Táo bạo, cuồng liệt, dã man!!

Lão Bằng Vương bị quấy rầy, nhưng Đằng Xà lại đang ở phía sau, không thể nào lùi bước, liền phải kéo căng thân thể cưỡng ép xông vào.

Ầm ầm...

Lôi triều cuồng kích, đánh đâu thắng đó, lão Bằng Vương mạnh mẽ đâm tới giữa đất trời bạo loạn.

Rống!!

Nham thạch ở phía sụp đổ, một Thái Thản Cự Viên con cảnh giới Bán Thánh vừa vặn ngăn đường đi lại, toàn thân nó phát sáng, cương khí như sấm, mở to cái miệng lô ra răng nanh dữ tợn, hét lớn với đối thủ.

- Chết!!

Tốc độ của lão Bằng Vương không giảm, đối diện bạo kích, như muốn sống sờ sờ chấn vỡ.

Hống hống hống...

Thái Thản Cự Viên thi triển cấm thuật, hình thể tiếp tục tăng vọt thêm mấy lần, cao tới ngàn mét, cơ bắp phồng lên, toàn thân phun trào năng lượng kinh người, mênh mông cương khí hóa thành áo giáp cứng rắn, lít nha lít nhít bảo vệ từng vị trí trên cơ thể.

Đây là phòng ngự tuyệt đối của Thái Thản Cự Viên.

Bọn chúng không có bí thuật truyền thừa phức tạp, nhưng lực bộc phát cùng phòng ngự đã được diễn dịch đến cực hạn!

Nhất lực phá vạn pháp, một giáp kháng vạn đạo.

Ầm ầm!

Lão Bằng Vương va chạm vào, như hai ngôi sao va vào nhau, bộc phát ra tiếng oanh minh đinh tai nhức óc, cuồn cuộn lôi triều càng giống như sóng biển vỗ bờ bao phủ Thái Thản Cự Viên.

Giáp bọc toàn thân Thái Thản Cự Viên lập tức vỡ vụn, cơ bắp bị vô tình xé mở, nhưng, nó vẫn cưỡng bức gánh vác, trong phút chốc, móng vuốt tráng kiện bỗng nhiên bắt lấy Lôi Bằng.

- A...

Dương Trấn Võ đang cảnh giác Đằng Xà ở phía sau, không để ý đến kẻ chặn đánh ở trước mặt, kết quả va chạm bất chợt, để lão Bằng Vương nhanh chóng phanh lại, hắn vội vàng không kịp chuẩn bị, thân thể đã lập tức bay đến phía trước, vừa vặn xông vào cái miệng đang rộng mở của Thái Thản Cự Viên.

Lão Bằng Vương bỗng nhiên ngưng tụ con ngươi, khó có thể tin mình lại bị ngăn cản.

Cảnh giới của nó chính là Thánh Linh, mà con Thái Thản Cự Viên lại này chỉ là Bán Thánh mà thôi.

- Nghiệt súc! Muốn chết!!

Dương Trấn Võ cùng lão Bằng Vương đồng thời hét lên đầy giận dữ.

Một kẻ bộc phát trong đầu Thái Thản Cự Viên, một kẻ phát cuồng trong ngực Thái Thản Cự Viên.

Một mảnh hải triều diễn biến một trăm ngàn cuồng quyền, một mảnh lôi triều lại diễn biến mười vạn tám ngàn đao.

Ầm ầm!

Trận bạo tạc mãnh liệt nương theo máu tươi đầy trời, Thái Thản Cự Viên cảnh giới Bán Thánh chết thảm dưới sự cuồng nộ của hai Thánh Linh.

Nhưng... Cái này cũng rốt cuộc cũng cho Đằng Xà truy kích bắt lấy cơ hội, một tiếng rít gào, hai con ngươi lấp lóe huyết quang. Mấy chục dặm khung trời ù ù lắc lư, xuất hiện tầng tầng ba động, giống như chín tầng trời rơi xuống, lại như tận thế giáng lâm đến thế giới.

Đằng Xà cấm thuật, Xà Động Cửu Thiên.

Chỉ có Đằng Xà tới gần thuần huyết mới có thể phóng thích, tượng trưng cho Đằng Xà cao ngạo đứng ở trên chín tầng trời, trấn áp hết thảy mọi thứ trên thế gian.

Lão Bằng Vương cùng Dương Trấn Võ hãi nhiên ngẩng đầu, không lo được lại trốn tránh, đồng thời kích phát năng lượng, lôi triều cùng hải triều giao hòa, biển tiếp lôi uy, lôi trợ hải thế, giống như hung thú tuyệt thế bay lên không, cuồng kích tầng tầng Cửu Thiên cấm thuật đang rơi xuống.

Hống hống hống...

Đằng Xà lần nữa gào thét, kích phát tổ mạch Hồng Hoang yên lặng trong huyết mạch, sôi trào lên kim quang đầy trời, giống như mặt trời rọi khắp nơi.

Bên trong kim quang, hiện ra ngàn vạn xà ảnh, mà là đủ loại kiểu dáng, khắp nơi đều có, cứ như xà mãng thiên hạ đang tề tụ tại một đường.

Ở sâu trong ánh sáng thế giới, một con cổ xà giống như dãy núi ầm ầm xoay người, cao ngạo ngẩng đầu, nó khổng lồ vô biên, càng mang theo thần uy để chúng sinh run sợ, hai con ngươi càng giống như nhật nguyệt tinh thần luân chuyển.

Đó là Đằng Xà Thủy Tổ!

Đây cũng là Đằng Xà cấm thuật thuần huyết, cũng là cấm thuật mạnh nhất, ở trong chớp mắt phóng thích toàn bộ năng lượng, từ trong huyết mạch tỉnh lại Đằng Xà Thủy Tổ.

Rống...

Cơ thể Đằng Xà tăng vọt đến hơn tám trăm mét, kim quang đầy trời đều hội tụ đến trong thân thể, phảng phất Cổ Tổ Đằng Thế lâm thời, trong chốc lát đã đánh rách tả tơi không gian, xuất hiện ở trước mặt lão Bằng Vương, vô tình quấn quanh đi qua.

Cái miệng rắn mở lớn cắn một cái vào phần gáy lão Bằng Vương, răng rắc một tiếng, máu tươi bắn tung toé.

Lão Bằng Vương tức giận, vô tình phóng thích lôi triều, đây là Côn Bằng yêu lôi, hủy thiên diệt địa, phóng thích cực hạn giống như Thánh Linh tự bạo.

Đằng Xà nổ lên huyết nhục đầy trời, nhưng cấm thuật thả ra cực hạn, để nó trong thời gian ngắn không thể chiến thắng.

Răng nanh khép kín, đầu bỗng nhiên giơ lên, bên trong máu tươi đầy trời, lão Bằng Vương cứ thế mà chết đi.

Võ pháp cực hạn, dã tính cực hạn.

Thị giác rung động cực hạn!

Bình Luận (0)
Comment