Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 1849 - Chương 1849: Tuyệt Vọng

Đan Hoàng Võ Đế Chương 1849: Tuyệt Vọng

Dương Trấn Võ cũng dẫn nổ nội hải của mình, cũng muốn thừa dịp loạn chạy trốn.

Nhưng, hắn không có may mắn như Dương Thiên Khuyết.

Đằng Xà đang nuốt Lôi Bằng vẫn luôn xoay quanh ở trên bầu trời đầu kia, trong đôi mắt tinh hồng lóe ra ánh sáng tàn nhẫn, chính là đang đợi Dương Trấn Võ đào thoát.

Khi Dương Trấn Võ lùi về thân người, muốn thừa dịp loạn chạy trốn, Đằng Xà từ trên trời giáng xuống, một ngụm nuốt lấy hắn.

Tê tê!!

Đằng Xà không có chút gì do dự liền nhanh chóng rời khỏi chiến trường.

Lão Bằng Vương, Dương Trấn Võ, hai con mồi cảnh giới Thánh Linh, toàn bộ đều lạc đến trong tay nó.

Đằng Xà, lần này phục sát Dương gia lớn nhất!

Khương Nghị cùng bọn người Dương Biện đều đứng trên một ngọn núi cách nơi này vài trăm dặm, nhìn qua chiến trường đầy cường quang, hải triều khủng bố ngập trời ở nơi xa.

Sớm tại thời điểm khi mà Thái Thản Cự Viên phát khởi thế công trước tiên, bọn hắn đã từ dưới đất sớm đã bố trí tốt con đường nhanh chóng rời khỏi.

Vấn đề chiến đấu kia quá kinh khủng quá táo bạo, bọn hắn không dám khinh thường ở lại nơi đó. Huống chi thân phận Dương Biện lại đặc thù, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, vẫn là nên sớm rời khỏi thì tốt hơn.

- Kết thúc rồi à?

- Liên tiếp hai trận bạo tạc sẽ không phải là Dương Thiên Khuyết và Thánh Tổ Dương gia tự bạo đấy chứ?

- Dương gia đủ hung tàn thật, động một chút lại tự bạo.

- Ba vị Yêu Chủ liên thủ, đều không thể trực tiếp giết chết bọn hắn, để bọn hắn tranh thủ đến cơ hội tự bạo.

- Không hổ là Cự Kình linh văn xưng bá hải vực, thức tỉnh kình hồn thì tương đương với có được hai hồn phách, phối hợp nội hải có thể lấy một địch hai.

Khương Nghị, bọn người Khương Qua đều ngắm nhìn ra xa, không nhìn thấy tình huống cụ thể ở chiến trường, chỉ có thể là suy đoán.

- Dương Thiên Khuyết và bọn hắn phải chết.

Dương Biện cảm thấy thật đáng tiếc khi không thể tận mắt thấy Dương Thiên Khuyết bị ngược sát, tuy nhiên có thể trước khi rời khỏi thế giới mới làm được đến như vầy, cũng coi là đáng giá.

- Chúng ta nên rời khỏi.

Khương Nghị vỗ vỗ bả vai Dương Biện, không thể lại trì hoãn nữa, trận phục sát này trước sau tính được đã dùng thời gian tám ngày, nhất định phải rời khỏi.

- Chúng ta đi, đi Hải Thần đảo!

- Đi đâu??

Đám người đồng loạt nhìn về phía hắn.

- Ta muốn ngay trước mặt Hải Thần đảo, giết Dương Thiên Hữu! Lại dâng lên tin tức gia chủ Dương gia bọn hắn chết thảm! Ta muốn nhìn xem Hải Thần đảo là giết ta, hay là mời ta!

- Có ý gì?

- Nếu như Dương gia biết được hai vị Thánh Tổ, gia chủ đều đã chết, lại tận mắt thấy truyền nhân tương lai Dương Thiên Hữu chết liền phải chăm chú cân nhắc thân phận của ta.

Mục đích Dương Biện khăng khăng muốn xử tử Dương Thiên Khuyết trước khi đi, là ở ngay chỗ này —— lại về Hải Thần đảo, khống chế Hải Thần đảo!

Mặc dù rất không nguyện ý về lại nơi kia, càng hy vọng có thể tru diệt đám hỗn đản kia, nhưng... đây là thời điểm để hắn báo ân.

Báo Khương Nghị ân cứu mạng, ân tạo lên một số phận mới!

So với một mình đi theo, hắn cảm giác Khương Nghị hẳn là càng cần một Hải Thần đảo ủng hộ hơn!

Về phần có thể thành công hay không, đành phải làm hết sức mà thôi.

- Khuyên nhủ?

Chu Thanh Thọ lặng lẽ đẩy Khương Nghị.

Mặc dù Dương gia tổn thất nghiêm trọng, nhưng đều là do Dương Biện ban tặng, khẳng định hận thấu hắn, bây giờ đi qua há không tương đương với chịu chết?

- Nhìn cái tính bướng bỉnh kia, hắn sẽ nghe người ta khuyên?

- Đánh ngất xỉu, mang đi. Cũng không thể bởi vì không khuyên nổi liền đi bồi chịu chết.

Khương Nghị trầm ngâm một lát, lại nói với Dương Biện:

- Chúng ta không nôn nóng về Hải Thần đảo, trước tiên cứ ở bên ngoài quan sát tình hình huống sau đó lại quyết định.

Chu Thanh Thọ âm thầm nhếch miệng:

- Thật muốn đi sao?

- Ngươi không cần đi, ở lại trong Thông Thiên Tháp tu luyện.

- Thật? Vậy các ngươi tùy tiện giày vò, chúc các ngươi may mắn!

- Đi đến tu luyện cho ta, không đến Niết Bàn cảnh không cho phép ra lại.

Khương Nghị đưa tay kéo lấy gia hỏa này kéo vào Thông Thiên Tháp.

Sau khi Bằng Vương thoát khỏi chiến trường, nó không có một khắc nào ngừng lại, liên tục huy động lôi triều bay vọt qua núi cao rừng rậm, lao thẳng đến hải dương.

- Tộc trưởng chúng ta đâu? Thánh Tổ chúng ta đâu? Ngươi nói rõ ràng cho chúng ta!

Đám người Dương gia của Hải Thần đảo suýt chút nữa thì sụp đổ.

Lý gia cùng các cường giả đảo thứ tư đều kinh ngạc, không thể tin vào tai mình.

Bằng Vương mang theo cơ thể be bét máu thịt, chật vật thê thảm trở về:

- Các ngươi không nghe lầm! Chết! Bọn hắn đều đã chết.

- Tên súc sinh Dương Biện kia!

Mấy vị tộc lão Dương gia rên rỉ, hôn mê tại chỗ.

Đám người Lý gia vừa sợ vừa giận, Dương Biện quá độc ác, lại liên hợp cùng đám Yêu thú hung tàn kia, còn mai phục phụ thân và lão tổ của mình!

Còn sự kiện muốn bọn hắn vừa mới tiến đến thế giới mới liền bị Thái Thản Cự Viên tấn công mạnh kia, chẳng lẽ cũng là Dương Biện làm sao?

Dương Biện hại chết hai vị Thánh Linh hai vị Bán Thánh Dương gia?

Quá tàn bạo!

Càng quan trọng hơn là, Dương Thiên Hữu đã bị bắt, đó không chỉ là hi vọng của Dương gia, càng là hi vọng của Hải Thần đảo, thậm chí hi vọng của đám liên minh bọn họ.

Bằng Vương nói:

- Chúng ta mau rời khỏi nơi này, nếu như Thiên Kiếm Thần Tông biết được bọn người Dương Trấn Võ chết rồi, rất có thể sẽ đến tập kích!

- Không thể đi!

Giọng tộc lão Dương gia khàn khàn, mặt mo dữ tợn:

- Ngươi tự mình trốn ra được, người ngươi gặp, chết phải thấy xác, chúng ta muốn về chiến trường nhìn!

- Thái Thản Cự Viên, Bích Ngọc Long Tượng cùng Đằng Xà đã liên hợp, bây giờ đi qua không phải tự chui đầu vào lưới?

- Sống thì gặp người, chết phải thấy xác, ngươi nghe không hiểu??

Tộc lão Dương gia cơ hồ đang gầm hét lên.

Sau khi hai vị Thánh Tổ Lý gia thấp giọng trao đổi vài câu, nói:

- Không chỉ phải xác định sống chết của bọn người Dương Trấn Võ, còn phải bắt được Dương Biện, lấy lại Dương Thiên Hữu! Nếu không, trận hành động tại thế giới mới này của chúng ta không có chút ý nghĩa nào.

Khi đám Lôi Bằng vượt qua vạn dặm khung trời, đi đến chiến trận phục kích, đám Thái Thản Cự Viên đã sớm rời khỏi nơi này, nhưng hải triều mãnh liệt vẫn chưa hoàn toàn tản ra.

Toàn bộ Thánh Linh, Bán Thánh ở trên không cảnh giới tuần sát, những người khác đáp lấy Lôi Bằng phân tán đến phía dưới tìm kiếm thi thể của bọn người Dương Trấn Võ.

Các tộc nhân Dương gia nhất sốt ruột, cũng tuyệt vọng nhất.

Bình Luận (0)
Comment