Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 1859 - Chương 1859: Phát Tiết Lửa Giận (2)

Đan Hoàng Võ Đế Chương 1859: Phát Tiết Lửa Giận (2)

Dương Hồng Liệt cau chặt lông mày:

- Dương Biện, Dương gia không có xuống dốc đến mức xin ngươi trở về. Lấy thân phận của ngươi, hẳn phải biết Thái Cổ kình hồn phong tồn trong tổ từ, chỉ cần Dương gia có thể nuôi dưỡng được Bán Thánh liền không sợ uy hiếp.

- Dương Lý hai nhà mặc dù bị trọng thương, nhưng Hải Thần đảo còn có Ngụy gia, lấy năng lực luyện đan của bọn hắn, hoàn toàn có thể trợ giúp hai nhà Dương Lý trong thời gian ngắn vượt qua nguy cơ, nhanh chóng khôi phục nguyên khí.

Dương Biện rất thẳng thắn:

- Vậy xử tử ta đi. Các ngươi từ từ phát triển, chúc các ngươi may mắn.

Dương Hồng Liệt trầm ngữ khí xuống:

- Nếu như ngươi vẫn là thái độ này...

- Ta thái độ gì? Ngươi nói ta có thái độ gì! Ngươi đang cùng ta bàn bạc thái độ??

Dương Biện lạnh lẽo đột nhiên dữ tợn, chỉ vào Dương Hồng Liệt tức giận nói:

- Các ngươi không chỉ có xử tử ta, còn đồ sát mẫu tộc ta, ngươi không chỉ để cho vị hôn thê của ta gả cho kẻ thù, cuối cùng còn chết thảm ở trong địa lao!

- Ta có thể có thái độ gì? Đừng có lại nói ơn dưỡng dục với ta! Mẹ nó, ta cảm thấy buồn nôn! Các ngươi là dưỡng dục ta sao? Các ngươi coi ta thành kíp nổ mà bồi dưỡng! Ta hoàn toàn có thể tìm Thiên Kiếm Thần Tông nương tựa, đồ diệt Hải Thần đảo. Ta còn có thể dùng những cách khác, tiếp tục báo thù Hải Thần đảo, để cho các ngươi dần dần xuống dốc, một kẻ lại tiếp một kẻ chết ở trước mặt ta!

- Tin tưởng ta, chỉ cần Dương Biện ta có thể trưởng thành đến cảnh giới Thánh Vương, ta chính là vua không gì làm không được của Thần Vực Chi Hải này! Ta giết các ngươi, như giết chó! Huyết tẩy Hải Thần đảo, ta không chút lưu tình!

- Ta có thể trở về, không phải bởi vì bọn hỗn trướng các ngươi đây, là bởi vì trong người ta chảy dòng máu của Dương gia, ta có linh văn Kình Hồn, là bởi vì ta nợ ân nhân cứu mạng của ta, ta phải trả! Ta muốn... Trả!

Dương Biện dữ tợn, giống như ác quỷ, tiếng hắn khàn giọng gào thét vang vọng thật lâu trên vách núi.

Dương Hồng Liệt nhìn gương mặt dữ tợn của Dương Biện, càng nhăn chặt lông mày, nhưng, sau một hồi lâu, cuối cùng cảm xúc phức tạp vẫn hóa thành một tiếng thở dài.

Dương Biện bình phục lại tâm tình, lạnh lùng nói:

- Giao Dương Thiên Khuyết ra, lại thỏa mãn ba điều kiện ta nói, ta sẽ cân nhắc trở lại Hải Thần đảo.

Dương Hồng Liệt lắc đầu:

- Dương Thiên Khuyết là gia chủ đương đại của Dương gia, chỉ cần còn sống liền đại biểu cho Dương gia, chỉ cần không có phạm sai lầm thì không khả năng bị trục xuất. Ngươi muốn xử tử Dương Thiên Khuyết, tuyệt đối không thể nào. Ba điều kiện mà ngươi nói, tàn khốc hà khắc, hoàn toàn không để ý đến mặt mũi Dương gia, cũng không thể nào đạt tới.

Dương Biện quay người rời khỏi:

- Từ từ cân nhắc. Lúc nào đã suy nghĩ kỹ lúc đó đi tìm ta. Yêu cầu của ta, vĩnh viễn không thay đổi. Ta chính là muốn Dương gia, quỳ xuống đi cầu xin ta!

- Chờ một chút! Nếu ngươi trở về thì không thể lại rời khỏi.

- Ngươi lo lắng ta tìm Thiên Kiếm Thần Tông nương tựa? Nếu như ta thật sự hợp tác cùng Thiên Kiếm Thần Tông, tại thế giới mới liền có mười ngàn cách vây bắt toàn bộ Hải Thần đảo cùng Thánh Bằng đảo!

- Ngươi đã tới Hải Thần đảo, lại có thể còn sống rời khỏi, đây đối với Thiên Kiếm Thần Tông mà nói là chính là một tin tức hỏng bét. Bọn hắn không thể nào để cho ngươi tiếp quản Dương gia, không chiếm được liền sẽ hủy đi.

- Ta sẽ không ở lại Thần Vực Chi Hải, bọn hắn tìm không thấy ta.

- Ngươi cho rằng bọn hắn tìm không thấy, và bọn hắn có thể tìm tới ngươi hay không, là hai việc khác nhau. Ngươi nhất định phải ở lại Hải Thần đảo, chờ sau khi ta cùng hai vị Thánh Tổ Lý gia Ngụy gia thương lượng, mới quyết định.

- Ta có thể ở lại, nhưng, nếu như các ngươi muốn ta chết liền trực tiếp xử tử ta, đừng tiếp tục làm cái gì ngoài ý muốn với ta, rất thẳng thắn một lần! Nếu như muốn ta sống, điều kiện của ta vĩnh viễn không thay đổi!

Dương Biện vẫn thể hiện tư thái cường thế tuyệt đối không lui bước của mình như cũ.

Dương Hồng Liệt lắc đầu, ngược lại hỏi:

- Tình huống của thế giới mới, ngươi nói đều là thật?

- Ngàn lần chính xác, bọn hắn ai cũng đừng nghĩ còn sống đi ra.

- Làm sao ngươi biết được?

- Xác thực mà nói, nơi đó là do chúng ta phát hiện, cũng là do chúng ta mở ra. Đừng lại phí tâm tư đi cứu, nếu như... Ta nói là nếu như, bình chướng thế giới mới đột nhiên biến thành vòng xoáy liền có thể để tất cả mọi người ở Thần Vực Chi Hải tụ tập ở nơi đó, một mẻ hốt gọn!

Dương Biện rời khỏi vách núi, về tới bến tàu đầy người chen chúc.

Tất cả người của Dương gia đồng loạt nhìn sang, vẻ mặt phức tạp.

Bình yên vô sự trở về rồi? Chẳng lẽ Thánh Tổ đầu tiên đã làm xong ước định cùng Dương Biện?

Người của Lý gia Ngụy gia nhíu mày nhìn Dương Biện.

Cái tên đã từng là thiên kiêu số một của Hải Thần đảo này lại dùng tư thái như vậy trở lại Hải Thần đảo. Bọn hắn không thể không bội phục sự dũng cảm của Dương Biện, cũng không thể không thừa nhận Dương Biện chọn thời cơ quá xảo diệu.

Nếu như Dương gia muốn Dương Biện chết, Dương Biện sẽ triệt để chết, lại không còn hi vọng gì nữa. Nếu như Dương gia muốn Dương Biện sống, Dương Biện sẽ tiếp quản Dương gia, thậm chí Hải Thần đảo.

Đây là một trận đánh cược!!

- Thánh Tổ đầu tiên đâu?

Sau khi Dương Đồng Quang thét lên ra lệnh tộc nhân ngăn Dương Biện lại, hắn đã chạy tới vách núi nơi xa.

- Thánh Tổ nói chuyện gì với ngươi rồi?

Dương Ngọc Chân đi đến trước mặt Dương Biện.

Đùng!!

Dương Biện ra tay như điện, một tay bóp lấy cổ Dương Ngọc Chân, bỗng nhiên giơ lên giữa không trung.

Năm ngón tay như móc câu, đâm rách da thịt, bóp lấy xương sau cổ.

- Dương Biện, buông nàng ra cho ta!

Sắc mặt đám người Dương gia đột nhiên biến đổi, giận dữ quát tháo.

Dương Biện dữ tợn, gắt gao bóp lấy cổ Dương Ngọc Chân, tiếng xương vỡ vụn răng rắc rõ ràng đến chói tai.

Dương Ngọc Chân bị bóp đến đỏ tái cả mặt lên, toàn thân run rẩy.

Đám người gầm thét, muốn cứu người, lại sợ hắn giết Dương Ngọc Chân thật.

Dương Biện để Dương Ngọc Chân vừa lúc ngạt thở hôn mê liền ném xuống đất giống như ném rác rưởi:

- Bà ta phải sống cho tốt, chậm rãi thưởng thức cảm giác đau đớn mất con.

Bình Luận (0)
Comment