Đan Hoàng Võ Đế ( Dịch Full -Hoàn)

Chương 1962 - Chương 1962: Huyết Kiếm Kiếp Trước (3)

Đan Hoàng Võ Đế Chương 1962: Huyết Kiếm Kiếp Trước (3)

- Ta chỉ nghe nói, hoàng thất nhìn như vắng vẻ Trạch Thiên Các, nhưng thật ra đang cầm tù Trạch Thiên Các. Không cho phép người ở bên trong đi ra, cũng không cho phép người bên ngoài đi đến thăm viếng, nhưng đủ loại Linh Bảo chưa bao giờ từng đứt đoạn, thường thường đưa đến bên trong.

- Còn đi đưa Linh Bảo??

- Ta chỉ nghe người khác nói qua tình huống như thế, cụ thể không phải rất hiểu rõ.

- Bây giờ ở trong đó bao nhiêu người?

- Trạch Thiên Các tựa như là cấm kỵ bên trong nội thành, không có người nào dám điều tra, cũng không có ai dám đi đến, cho nên tình huống nơi đó, người biết ít càng thêm ít.

Sau khi Độc Cô Sát nói xong, tranh thủ thời gian bổ sung thêm một câu:

- Ta thật sự chỉ biết nhiều như vậy.

Khương Nghị trầm mặc thật lâu, nói:

- Thành khu thứ năm có chợ giao dịch nô lệ không?

- Bên trong tám bộ thành khu, mỗi thành khu đều có. Ngươi muốn tuyển chọn nô lệ?

- Ta mặc kệ ngươi dùng cách gì, phải rải tin tức vào phía trong thành khu, liền nói... Thành khu thứ năm tới một nhóm mới nô lệ, trong đó có nhóm nữ nô, có được Ngọc Hồ linh văn.

- Ngươi muốn làm gì?

- Câu cá Kim Luân vương phủ.

- Kim Luân vương phủ? Ngươi chỉ là Từ Thát Khấu?

- Sợ sao?

- Từ Thát Khấu là hài tử Kim Luân Vương sủng ái nhất, nếu như hắn có cái gì ngoài ý muốn...

- Ngươi cứ việc làm theo!

Độc Cô Sát liên tục chần chờ, nói:

- Rải tin tức giả rất dễ bị người khác hoài nghi, kỳ thật gần đây thật đúng là có tới một nhóm nô lệ đặc biệt, nhưng không ở thành khu thứ năm, mà là phần khu thứ tám. Bọn hắn là Hồng Vân thương hội của Tiết gia ở Tây Cương.

- Tiết gia có bối cảnh hầu phủ, trước mắt lại còn là Thương Viêm hầu phủ cường thịnh, thương hội kinh doanh cũng vô cùng khổng lồ, phụ trách vận chuyển vật tư cho quân đoàn Dạ Lang ở biên cương.

- Nhưng không biết gia chủ Tiết gia nghĩ như thế nào, lại thừa dịp quân đoàn Dạ Lang ở thời kỳ nhạy cảm mệt mỏi trước mắt, lại tăng giá lên. Sau sự kiện Thiên Đãng sơn, quân đoàn Dạ Lang nhận mật lệnh của hoàng thất, cần tăng cường pháp trận cho phòng tuyến biên cương, cho nên nơi đó có nhu cầu cấp bách số lượng lớn vật tư.

- Đối với một ít yêu cầu của Tiết gia bọn hắn có thể nhịn được thì nhịn, nhưng Tiết gia được một tấc lại muốn tiến một thước, báo giá càng ngày càng quá phận, cuối cùng bị người phụ trách mời chào vật liệu của quân đoàn báo cáo đến thống soái nơi đó.

- Quân đoàn Dạ Lang tổn thất nặng nề tại Thiên Đãng sơn, thống soái từ đầu đến cuối vẫn đang kìm nén cơn tức giận, cho nên... quân đoàn Dã Lang trực tiếp sai khiến một bộ mười vạn người, trong vòng mười ngày, càn quét đại địa Tây Cương, tiến hành niêm phong tất cả phân hội của Hồng Vân thương hội, cưỡng ép giam toàn tộc Tiết gia.

- Chuyện nháo đến hoàng thất nơi này, Thương Viêm Hầu Phủ phía sau Tiết gia, còn có thế gia kết giao, đều nhao nhao thỉnh nguyện nghiêm trị Dạ Lang thống soái, nhưng hoàng thất cuối cùng lại có khuynh hướng nghiêng về Dạ Lang thống soái, dù sao bây giờ là thời kỳ chiến tranh, cần ổn định quân tâm.

- Cuối cùng, tất cả vật tư của Hồng Vân thương hội, phong phú cho Dạ Lang quân đoàn, đề chấn khí thế. Toàn tộc Tiết gia mấy ngàn người, toàn bộ bị biếm thành nô lệ, răn đe. Đám chủ nô phần khu thứ tám là nghênh hợp một ít nhu cầu đặc thù của nội thành, tự mình chạy đến Tây Cương chia cắt một nhóm nữ quyến Tiết gia, mấy ngày nay sắp vào thành.

- Bằng vào những gì ta hiểu về Từ Thát Khấu, chỉ sợ hắn đều đã cấm dục hơn mười ngày, chờ nữ quyến Tiết gia tới tay ăn mặn. Đối với hắn loại công tử hoàn khố duyệt vô số nữ tử kia mà nói, bộ dáng, dáng người sớm đã không thể nào hấp dẫn hắn, thân phận mới là chủ yếu, cho nên... Ngươi hãy chịu đựng, mấy ngày nay hắn sẽ từ trong thành đi ra.

Khương Nghị hài lòng gật đầu:

- Rất tốt! Sau này đều như vậy, cố gắng mà phối hợp với ta!

Phối hợp?

Chết tiệt, ta đang hãm hại hài tử Kim Luân Vương!

Sắc mặt Độc Cô Sát âm trầm khó coi.

Khương Nghị ngồi trên ghế mây cười nhạt nói:

- Độc Cô đường chủ, nghĩ thoáng chút. Huyết Kiếm đường ngươi thật muốn đời đời kiếp kiếp sống uất ức dưới chân hoàng thành này sao? Vì mấy viên đan dược còn phải uất ức cân nhắc bán nữ nhi?

- Nếu như ta là ngươi, sẽ bắt lấy cơ hội này thật tốt, đánh cược hết thảy, thay đổi Độc Cô gia tộc, cùng vận mệnh Huyết Kiếm đường! Thuận tiện, thay rửa sạch tội danh cho tiên tổ các ngươi!

- Phụ thân! Hài nhi đã nghĩ kỹ!!

Độc Cô Kiếm Linh không đợi hừng đông đã đẩy cửa phòng ra, sắc mặt hơi trắng, khóe mắt rưng rưng, hai tay nắm thật chặt, dùng hết sức lực toàn thân, nói ra hai chữ:

- Con gả!!

- Ừm?

Độc Cô Sát giương mắt nhìn, từ trong suy nghĩ bề bộn xoắn xuýt lấy lại tinh thần.

- Ngài không cần đau đớn, con gả! Chỉ cần có thể cam đoan huynh trưởng tiến đến cao giai Niết Bàn, chỉ cần Huyết Kiếm đường có thể ổn định địa vị, Độc Cô Kiếm Linh... Nguyện ý xuất giá!

Trước đó Độc Cô Kiếm Linh vô cùng kháng cự cái gọi là thông gia, không chỉ bởi vì muốn ủy thân cho nam tử mà mình hoàn toàn không có tình cảm, càng là bởi vì thông gia để nàng giống như một vật phẩm tùy tiện giao dịch không có chút giá trị bản thân nào.

Nhưng, huynh trưởng thiên phú phi phàm, trầm ngâm ở bên trong Kiếm Đạo, ngay cả gia gia đều nói hắn là truyền nhân ưu tú nhất Huyết Kiếm đường mấy trăm năm qua, nàng thực sự không nguyện ý nhìn huynh trưởng bởi vì vấn đề tài nguyên mà dừng bước không tiến.

- Con nói chuyện thành thân sao, không cần.

- Không!! Hài nhi đã nghĩ thông suốt, con gả! Nhưng hài nhi có tám điều kiện!

Độc Cô Sát dở khóc dở cười:

- Tám điều kiện?

Độc Cô Kiếm Linh cắn chặt hai hàm răng trắng ngà nói:

- Tám cái! Chỉ cần đồng ý với con, ngày mai con có thể xuất giá!

Độc Cô Sát thô cuồng hung hãn, chỉ có khi nhìn đến nữ nhi, vẻ mặt mới có thể thư giãn:

- Thật không cần, ta đã giải thích với con, ta đều không nên có loại ý nghĩ kia. Con đã một đêm không ngủ, đi về nghỉ.

- Hài nhi đã nghĩ thông suốt! Hài nhi nguyện ý vì Huyết Kiếm đường mà hi sinh!

- Sao lại bướng bỉnh như thế chứ, ta đều đã nói là không cần.

- Phụ thân không cần cân nhắc vì con, con đã nghĩ thông suốt, con nhất định phải gả!

- Thật không cần. Chúng ta đã cùng người khác làm khác giao dịch, không cần thông gia.

- Giao dịch gì??

- Cái này dính đến bí mật gia tộc, con không cần phải để ý đến.

- Hài nhi là một thành viên của gia tộc, sao con có thể...

Độc Cô Kiếm Linh nói, đột nhiên phát giác trong góc lại còn có một người khác đang ngồi.

Bình Luận (0)
Comment