- Lúc ấy ngài biết rồi?
Khương Nghị phấn chấn đến kích động, thật sự là di thể Thần Long biến thành sao.
Dạ An Nhiên cũng kinh ngạc, trong thân thể mình lại dung hợp di thể Thần Long?
Trách không được tốc độ tu luyện càng lúc càng nhanh, thân thể càng ngày càng mạnh, thì ra nguyên nhân không chỉ là diễn biến Thế giới Ngũ Hành.
- Ý thức của ta bây giờ chỉ là linh hồn chân thân lúc rời khỏi để lại, không hiểu rõ chuyện phát sinh sau khi chân thân trở lại Thần Đình. Nhưng ta đoán, hẳn là sau khi ta chết đã xin mời Thế Giới Thần Thụ phá giải ta, mai táng đến Thượng Cổ Thần Đình, dùng cái này ổn định mảnh không gian Ngũ Hành kia, tăng cường hoàn cảnh sinh tồn ở nơi đó.
Cự Long chậm rãi lắc đầu, không nghĩ tới di thể mình cống hiến cho Thần Đình lại bị móc ra.
- Cái kia... Ha ha... ừm... Nếu đều đã móc ra, liền đều cống hiến đi.
- Không nên quá kích động, ta đã dò xét qua, trong tinh thạch đã không có lưu lại Thần Nguyên.
- Tóm lại vẫn còn có chút năng lượng, những bằng hữu kia của ta đang ở Sinh Tử cảnh, cần chút cơ duyên kích thích.
Khương Nghị không hy vọng xa vời còn có thể từ trong tinh thạch hấp thu đến Thần Nguyên, dù sao trước đó cũng đã bị thần giáo tiêu hao hai ngàn năm, nhưng dù sao tinh thạch cũng là Thần Long lưu lại, không chỉ có mênh mông năng lượng, còn có hiệu dụng đặc thù.
Nếu như có thể chân chính giao hòa, tương lai bọn người Tiêu Phượng Ngô không chỉ có thể tổ kiến Đại Hoang Tù Thiên Trận, còn có thể diễn biến ra Ngũ Hành Cự Long, sinh ra sức tấn công cực kỳ khủng bố.
Hỗn Độn Cự Long nói:
- Mặc dù không có Tinh thạch Thần Nguyên, nhưng năng lượng bên trong vẫn quá mạnh, không thích hợp để bọn hắn cưỡng ép dung hợp tại Sinh Tử cảnh. Vẫn là bình ổn vượt qua Sinh Tử cảnh trước đi, ta sẽ giúp các ngươi dung hợp.
Khương Nghị không tiếp tục cưỡng cầu, mang theo Dạ An Nhiên nói lời cảm tạ, rời khỏi không gian Hỗn Độn.
- Đã được chứng thực, Sí Thiên giới không chỉ có liên quan cùng tinh thạch, còn có liên quan cùng Thượng Cổ Thần Đình.
Lời Khương Nghị nói để Đông Hoàng Hoa Thanh rất kinh ngạc, nơi này lại có liên quan cùng Thần Đình?
- Có thể nói cụ thể một chút không? Thần Tôn cũng tò mò rốt cuộc những tinh thạch thành tựu thần giáo này là có lai lịch gì.
Đông Hoàng Hoa Thanh không thể không thừa nhận, Cửu Thiên Thần Giáo có thể nhanh chóng sáng lập, cũng quật khởi được ở Trung Vực, vấn đỉnh Chí Tôn hoàng đạo, trình độ rất lớn chính là ỷ lại vào bảy khối tinh thạch.
- Cho ta thừa nước đục thả câu, sau này hãy nói. Ngươi trở về bẩm báo Cửu Thiên Thần Tôn, sau năm năm, chúng ta sẽ tới vực sâu khống chế Liệp Thần Thương, đến lúc đó còn xin hiệp trợ.
Khương Nghị cẩn thận tính toán qua, lấy tiềm lực của bọn người Tiêu Phượng Ngô thì thêm một năm nữa có thể vượt qua Sinh Tử cảnh, sau đó dung hợp tinh thạch, hấp thu uy lực Cự Long, dùng các loại đan dược, hẳn là có thể nhanh chóng tăng lên cảnh giới, đến lúc đó lại có Dạ An Nhiên, Tịch Nhan làm chỉ dẫn, xây dựng Đại Hoang Tù Thiên Trận hẳn là có thể tạm thời ổn định vùng không gian kia.
- Chúng ta sẽ mật thiết chú ý Đại Hoang thâm uyên.
- Vất vả rồi, ta đang mong đợi ngày mà hai bên ngươi và ta kề vai chiến đấu đó!
- Chúng ta cũng đang mong đợi.
Đông Hoàng Hoa Thanh chắp tay, cáo từ muốn rời khỏi, nhưng còn chưa đi cơ hồ đột nhiên nói:
- Suýt nữa quên mất, tất cả hoàng đạo sẽ không bỏ mặc Sí Thiên giới ẩn núp tại thâm không, rất có thể sẽ ở khởi xướng một vòng mới liên hợp lùng bắt không lâu sau đó, đến lúc đó chúng ta cũng không thể nào từ chối, chỉ có thể phối hợp, thậm chí có thể muốn khai thác chút biện pháp cực đoan.
- Ta đã hiểu. Sí Thiên giới sẽ rời khỏi hư không Thương Huyền đại lục, đến không gian hải vực tạm lánh.
- Hướng nào??
- Hướng tây.
- Được rồi, chúng ta tận lực lùng bắt ở hướng đông.
Trong địa tầng nơi Địa Ma Thụ ngủ say, đang lúc Tịch Nhan bế quan.
Tịch Dao nhìn muội muội ngồi xếp bằng trước mặt, vẻ mặt phức tạp, hai đầu lông mày tụ thêm mấy phần lo lắng.
Tịch Nhan đã thẳng thắn cùng với nàng, nhưng đến bây giờ nàng còn không thể tiếp nhận chuyện trong cơ thể muội muội lại có một ma hồn đang chiếm cứ.
Dựa theo những gì Tịch Nhan giới thiệu, đó thậm chí còn là tôn linh hồn Ma Hoàng!
An Minh Hề trấn an nói:
- Không cần khẩn trương, nếu như ma hồn muốn thương tổn Tịch Nhan thì cũng sẽ không chờ tới bây giờ.
- Hắn đang chờ cái gì?
- Chờ thân thể thật sự thích ứng được hắn.
- Hình Phù Đồ??
- Khanh khách, đừng làm rộn, Hình Phù Đồ còn chưa đủ tư cách, hắn đang chờ đợi chiến khu cấp bậc Ma Hoàng.
- Ma Hoàng?
- Ngoại trừ chờ đợi chiến khu Ma Hoàng, bây giờ linh hồn hắn vẫn suy yếu không trọn vẹn, mà linh văn của Tịch Nhan lại là Luân Hồi thánh văn, ở bên trong khí hải có thể ngưng kết xuất ánh sáng luân hồi thần kỳ, có thể trợ giúp hắn tái tạo hồn phách. Hắn xem Tịch Nhan là thành chỗ dung thân tạm thời, cũng xem nàng như đệ tử.
- Vì sao các ngươi không giải thích với Khương Nghị?
- Lấy tính cách của Khương Nghị, có thể khoan nhượng mình trong thân thể tiểu kiều thê của mình có một ma vật sao? Lại còn là giống đực! Hì hì, chỉ đùa một chút. Tuy nhiên Khương Nghị coi như có thể khoan nhượng, cũng muốn mỗi ngày mang theo Tịch Nhan ở bên người để giám sát ma hồn kia, nếu phiền toái như vậy, còn không bằng giữ bí mật.
- Mặc dù nói như vậy, nhưng các ngươi có thể xác định ma hồn thật không có nguy hại?
Tịch Dao còn muốn tiếp tục tra hỏi, nhưng chợt ngậm miệng lại, không nói thêm lời nào.
Tính cách Tịch Nhan quái gở, không nguyện ý nhất nghe người ta lải nhải, đây cũng là nguyên nhân nàng cố ý giữ bí mật, tự mình tiếp nhận, tự mình trưởng thành, yên lặng.
- Bây giờ rất chờ mong Tịch Nhan trưởng thành.
Đôi môi đỏ của An Minh Hề treo một nụ cười nhạt ý, nhìn tình cảnh trước mặt.
Toàn thân Tịch Nhan hiển hiện ra hoa văn màu tím, kéo dài từ linh văn chiếu sáng rạng rỡ trên trán, khuếch tán đến toàn thân, tóc tím phiêu dật, dung nhan đẹp đẽ, tại tử quang nồng đậm chiếu ánh nhìn xuống lại thần bí mà đẹp đẽ.
Dưới người nàng ngồi là một đóa đóa hoa màu tím nở rộ mỹ lệ, đó là linh hồn và năng lượng xen lẫn thành 'Tế đàn', hào quang màu tím nồng đậm nở rộ, liên miên bất tuyệt khuấy động không gian, diễn biến mê ảnh thần bí trong thâm không.
Cứ như nàng đang ngồi một mình trong Cửu U, chấp chưởng luân hồi!