Một vị trưởng lão hỏi:
- Ý của ngài là, bây giờ Khương Nghị thật sự muốn trùng kiến Thương Huyền?
Sở Phong Trần cười nhạt nói:
- Dĩ nhiên không phải! Muốn làm đến bước thứ ba, bước thứ hai nhất định phải đi ổn, càng cần thời cơ phù hợp hơn. Bước thứ hai của hắn đi ổn không? Đương nhiên không có! Diệt một hoàng tộc mà thôi. Bước thứ hai của hắn thành lập không? Đương nhiên cũng lập không nổi! Chỉ nuốt một Hỗn Độn Tử Phủ mà thôi!
- Thời cơ bây giờ thích hợp không? Tất cả hoàng đạo đang nhìn chằm chằm, tất cả hoàng tộc đều sẵn sàng trận địa đón quân địch, bầu không khí tại Thương Huyền hoàn toàn không thích hợp.
- Cho nên, bây giờ Khương Nghị vẫn đang đi bước thứ hai, cũng sẽ tiếp tục đi bước thứ hai, trong một khoảng thời gian rất dài, đều sẽ đi bước thứ hai. Nói cách khác, trừ phi thời cơ phù hợp, nếu không thì hành động tiếp theo của Khương Nghị vẫn là chinh chiến! Chinh chiến! Tiếp tục chinh chiến!
Tất cả trưởng lão trao đổi ánh mắt, trong ánh mắt đều chứa khen ngợi, không hổ là đệ tử Giáo Tôn tự mình bồi dưỡng, góc độ nhìn vấn đề đúng là không giống với người khác.
Thánh Vương Sở gia, Sở Vũ chậm rãi gật đầu, lộ ra nụ cười hài lòng.
Điêu Trấn Ác khẽ nhíu mày, không để ý Sở Phong Trần biểu đạt ý kiến, nhưng cái tư thái kiêu ngạo này để cho trong lòng người ta không vui.
Sở Phong Trần còn cố ý nhìn Điêu Trấn Ác, tiếp tục cười nói:
- Nếu Khương Nghị còn đang đi bước thứ hai, vậy bây giờ trù hoạch kiến lập thần triều chính là ngụy trang, mục đích thực sự vẫn là chiến tranh!
- Khả năng đầu tiên là hắn muốn mượn việc trù hoạch kiến lập thần triều, kích thích tất cả hoàng đạo đều đi qua vây bắt, sau đó lợi dụng pháp trận và hoàn cảnh đặc thù của Luân Hồi bí cảnh dẫn phát chiến tranh, săn giết các Thánh Nhân, Thánh Vương để tranh giành tài nguyên.
- Chớ xem thường những pháp trận Khương Nghị lấy được, đó là pháp trận cường đại của Thần Miếu cùng Đại Quang Mang Thần Điện, toàn bộ tài nguyên năng lượng đều được phối hợp cực tốt, pháp trận của Huyền Nguyệt hoàng thành cũng không hề yếu, còn có Hỗn Độn Tử Phủ mà Khương Nghị vừa mới chiêu mộ, pháp trận của Tử Phủ vốn là rất mạnh, từ Sí Thiên giới lại còn có Hỗn Độn Tinh Thạch, tất nhiên hiệu quả của pháp trận Tử Phủ sẽ càng mạnh.
- Cho nên, nếu như các hoàng đạo Thương Huyền chỉ là đi qua ba năm thế lực, Khương Nghị bằng vào pháp trận phối hợp cùng Cửu U thâm không, thật đúng là có thể có lực đánh một trận.
- Mà khả năng thứ hai, trù hoạch kiến lập thần triều chỉ là một ái mánh lới, mục đích chính là kích thích tất cả các lão tổ tông hoàng đạo rời khỏi tông tộc bôn tập Luân Hồi bí cảnh. Sí Thiên giới có thể sẽ nhân cơ hội này, tập trung toàn bộ lực lượng tập kích hoàng đạo nào đó. Nhưng, chỗ này có một vấn đề, làm thế nào Khương Nghị biết hoàng đạo nào sẽ tiến công Luân Hồi bí cảnh, lão tổ tông nào sẽ rời khỏi? Bọn hắn có đủ thực lực nuốt hoàng đạo vào hay không?
Điêu Trấn Ác hỏi:
- Theo ý kiến của phó giáo chủ, bây giờ chúng ta là yên lặng theo dõi kỳ biến, hay là đến Xích Chi đại liệt cốc nhìn?
Sở Phong Trần nói:
- Nếu như Khương Nghị muốn khai chiến tại Luân Hồi bí cảnh, chúng ta đi qua nhìn một chút cũng không sao. Nếu như Khương Nghị muốn đánh lén hoàng đạo khác, là mưu cầu tài nguyên, cho nên sẽ không cân nhắc chúng ta, sẽ chỉ chọn hoàng đạo như Cửu Lê Thần Cung, Thái Cổ Thần Miếu, thậm chí là Thao Thiết Yêu tộc.
- Cho nên, chúng ta đi qua nhìn một chút, cũng không sao cả. Ta đề nghị là, chúng ta có thể sớm ẩn núp tại Luân Hồi bí cảnh nơi đó để nhìn xem, bằng vào Vạn Giới Môn ẩn tàng. Nếu như Khương Nghị muốn khai chiến, chúng ta an vị các hoàng đạo khác đến, phối hợp xuất kích. Nếu như Khương Nghị muốn mưu đồ việc khác thì bí mật truy đuổi theo Khương Nghị, chờ thời điểm hắn tập kích hoàng đạo nào đó, chúng ta giết ra ngoài, cùng hoàng đạo kia nội ứng ngoại hợp, trọng thương Khương Nghị!
- Có đạo lý.
Các trưởng lão thần giáo nói chuyện với nhau, đứa nhỏ này không chỉ có thiên phú cao, mưu lược cũng không tệ, rất có phong phạm giáo chủ đã chết của bọn hắn.
- Giáo Tôn, ngài xem ý kiến của Vô Trần như thế nào?
Lão tổ Thánh Vương Sở gia - Sở Vũ chủ động xin chỉ thị.
Vạn Đạo Giáo Tôn liên tục suy nghĩ, nói:
- Điêu Trấn Ác, theo giúp ta đi qua nhìn một chút. Những người khác, đều ở lại nơi này.
Hắn cũng nhìn không thấu đến cùng mục đích của Sí Thiên giới là gì.
Bây giờ muốn thảo luận cùng tất cả hoàng đạo, rồi mới quyết định, thời gian đã không kịp nữa.
Tất cả hoàng đạo chỉ có thể dựa vào phán đoán của bản thân mà làm quyết định.
Không muốn đi liền thành thật đợi ở trong nhà, muốn đi, tự nhiên sẽ lần lượt đi qua, đến lúc đó tại thời điểm mọi người tập hợp ở bên ngoài Xích Chi đại liệt cốc, căn cứ tình huống hiện trường mà thương lượng hành động.
Nhưng mặc kệ là trực tiếp tuyên chiến với Khương Nghị, hay là giống như Sở Phong Trần nói, truy tung nghênh chiến, khẳng định đều là đại chiến thảm liệt, hắn không cần thiết mang Thánh Linh trở xuống, cũng chỉ mang theo Thánh Vương.
- Ta bồi ngài đi qua?
Lão tổ Thánh Vương Sở gia - Sở Vũ đã hiểu ý đồ của Giáo Tôn.
- Không cần thiết phải mang quá nhiều người. Ngươi ở lại xem nhà. Điêu Trấn Ác có thể đi qua cùng ta là được rồi.
Vạn Đạo Giáo Tôn mang đám người ra khỏi hư không, an trí trong rừng rậm tại Tây Bắc Bộ, mang theo Điêu Trấn Ác rời khỏi.
Hắn tự mình khống chế Vạn Giới Môn, Điêu Trấn Ác mang theo Thiên Tôn Phục Ma Xử, đều là chí bảo trấn giáo của thần giáo.
Lúc mà Vạn Đạo Giáo Tôn dẫn đầu lao tới Xích Chi đại liệt cốc, tất cả hoàng đạo cũng đều trải qua thảo luận kịch liệt, căn cứ vào phán đoán của mình mà làm ra những quyết định khác nhau.
Cửu Lê Thần Cung quyết định xuất kích, bởi vì bây giờ bọn hắn có hai vũ khí Thần cấp.
Cửu Lê Ma Đồ lưu thủ tổ địa, phối hợp pháp trận đủ để ứng phó các loại ngoài ý muốn.
Lão tổ tông Thánh Hoàng mang theo 'Ma bia' lao tới Xích Chi đại liệt cốc, hai vị Thánh Vương cùng xuất kích theo.
Thái Cổ Thần Miếu quyết định lưu thủ, bọn hắn mở ra tế đàn, thôi diễn thiên cơ, mơ hồ thấy được một ngôi sao rực rỡ tại điểm cuối cùng ảm đạm của thâm không.
Thao Thiết Yêu tộc quyết định lưu thủ, trước đó bọn hắn tổn thất nghiêm trọng, không nguyện ý lại tùy tiện xuất kích, huống chi Bạch Hổ Đế tộc đưa tới tin tức, để bọn hắn tăng lên thẩm thấu Trung Vực.
Sinh Mệnh Thần Điện, Thiên Cực giới, Phù Tang Thần Cung thì đều quyết định lưu thủ.
Nhưng Đại Quang Mang Thần Điện, Tru Thiên Thần Điện, Xích Thiên Thần Triều, toàn bộ đều quyết định xuất kích, tất cả lại đều là Thần Linh.
Bọn hắn làm Chí Tôn Hoàng Đạo, pháp trận bảo vệ cường đại, để lại Thánh Hoàng tọa trấn, đủ để ứng phó bất kỳ ngoài ý muốn gì.
Cứ như vậy, trong năm ngày ngắn ngủi, tất cả hoàng đạo đã làm ra quyết định, cũng lần lượt hành động.