- Vẫn là tỷ tỷ tốt, lúc nào cũng đều không quên ta.
Tiêu Phượng Ngô cười hắc hắc, đều gọi là tỷ tỷ.
- Đa tạ tỷ tỷ.
Khương Uyển Nhi nhảy đến bên cạnh Dạ An Nhiên, thân mật kéo lại.
- Ngươi thật giống như quên huynh đệ chúng ta rồi?
Khương Dương và Khương Hách rất bất mãn đi đến phía trước.
Dạ An Nhiên cười nhạt từ chối nhã nhặn:
- Các cảnh giới của ngươi còn chưa đủ, không hàng được năng lượng bên trong kia.
Khương Dương cau chặt lông mày:
- Không thử một chút làm sao biết? Chúng ta chỉ hấp thu một số nhỏ còn không được sao?
- Đó là thế giới của An Nhiên, nàng mời ai, người đó liền đội ơn, không mời ai, liền biết điều đợi!
Khương Nghị lãnh đạm nhắc nhở, để Khương Dương Khương Hách im lặng, yên lặng lui xuống.
Dạ An Nhiên nói với Ngu Thiên Khải và người của Hỗn Độn Tử Phủ:
- Nơi đó còn có năng lượng Hỗn Độn rất nồng nặc, nhưng ta là được mời mà đi, không tiện mang quá nhiều người. Ta sẽ dẫn Thôn Thiên Yêu Hoa đi đến, tận lực lắng đọng Hỗn Độn Tinh Thạch, sau khi trở về tặng cho các ngươi.
Bọn người Ngu Thiên Khải vội vàng nói tạ ơn.
Bọn người Độc Cô Kiếm Ma bọn họ đều rất rung động, cơ duyên a cơ duyên, mặc dù không phải hiểu rất rõ cụ thể tình huống cây Ngũ Hành Thần Thụ mà Dạ An Nhiên nói kia, nhưng nhất định có thể thay đổi vận mệnh của rất nhiều người.
Lại tính cả tài nguyên lấy được từ trận săn giết Thao Thiết Yêu tộc của bọn hắn, cùng Cự Long và Hạo Huyền Minh với các loại tài nguyên mà Khương Nghị mang về, Sí Thiên giới nhất định sẽ nghênh đón một trận phát triển bồng bột.
Thiên Hậu tranh thủ cho bọn hắn được thời gian một năm này thật là quá mấu chốt.
Ngay cả bọn hắn đều đột nhiên rất chờ mong, một năm sau Sí Thiên giới sẽ cường hãn đến loại trình độ nào.
Khương Nghị hỏi Dạ An Nhiên:
- Nàng chuẩn bị khi nào thì đi?
- Chờ vị sư phụ kia của chàng phục sinh?
Dạ An Nhiên rất muốn đi liền ngay bây giờ, nhưng càng hiếu kỳ Khương Nghị ở đâu ra sư phụ.
- Ta không biết cụ thể thời gian phục sinh, nàng vẫn nên mau chóng đi qua đi, để tránh ra lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Khương Nghị kỳ thật không có hy vọng xa vời Sí Thiên giới có thể an ổn ở chỗ này một năm, đương nhiên có thể làm được là tốt nhất rồi, nhưng không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, vẫn hi vọng An Nhiên có thể nhanh đi nhanh về.
- Chúng ta đợi hai tháng, nếu như còn không phục sinh, thiếp sẽ liền đi qua.
Dạ An Nhiên không chỉ là hiếu kỳ, cũng là theo lễ phép.
Có thể làm cho Khương Nghị nói là ân và tái tạo, nàng đương nhiên muốn ở lại nghênh đón, biểu đạt hoan nghênh cùng cảm tạ.
Bọn người Kiều Vô Hối cũng đều không có vội vã bế quan, 'Ân sư' có thể làm cho Khương Nghị nhấc lên nguy hiểm đắc tội với Cửu Thiên Thần Giáo, đều muốn cưỡng ép phục sinh, khẳng định vô cùng quan trọng, ai cũng không nên đi làm công việc mình làm ngay lúc này.
Sau khi Khương Nghị liên tục thuyết phục mà không có kết quả, cũng chỉ có thể tùy theo bọn hắn.
Đại trưởng lão Thần giáo lại càng hiếu kỳ, cũng ở lại nhìn tình huống.
Khương Nghị chuyển dời Đại Đạo Linh Đằng và các linh thụ đến Thế giới Ngũ Hành của Dạ An Nhiên, sau đó đi tới phía trước một hồ nước.
Chỉ là thời điểm di chuyển linh thụ, quy mô của Thôn Thiên Yêu Hoa đã vượt qua những gì mà tất cả mọi người tưởng tượng, quy mô khổng lồ kéo dài mấy trăm dặm cơ hồ tương xứng với Địa Ma Thụ, bên trong Thế giới Ngũ Hành thật sự là dung không được, chỉ có thể tạm thời ở trong Sí Thiên giới trước.
Sau khi Khương Nghị dọn dẹp sạch sẽ cái hồ nước rộng chừng vạn mét, lại lần nữa ném máu tươi hài cốt tích trữ trong thế giới tới trong hồ.
Vì để biểu đạt sự tôn trọng đối với Đan Hoàng, Khương Nghị đã rạch hai tay ra, tự mình hạ máu tươi của hắn xuống trong hồ.
Chỉ là hành động này cũng kích thích những người khác, nhao nhao đi đến hồ nước phía trước, cống hiến một phần máu của mình.
Khương Nghị tích trữ máu tươi vốn chính là chút Thánh Linh Bán Thánh, còn có những kẻ như Cự Long, Hám Hải Thú kia, thậm chí còn có Thánh Hoàng huyết cùng Thánh Hoàng xương của Hạo Huyền Minh, bây giờ lại rót vào máu của Thánh Vương Thánh Hoàng như Kiều Vô Hối, cùng với Ngu Thái Bình và đám người Hỗn Độn, cái gọi là Huyết Hà Cốt Xuyên đã phong phú lại càng trở nên bành trướng hơn.
Ở trong hồ, huyết khí cuồn cuộn, sóng nhiệt cuồn cuộn, cơ hồ muốn sôi trào lên, mơ hồ còn có thể nhìn thấy bóng dáng của những Thánh Vương, Thánh Linh kia.
Khí tức sinh mệnh nồng đậm phun trào, để rất nhiều người vây ở xung quanh đều nhịn không được mà hít một hơi thật sâu.
Thậm chí Bạch Tai còn phóng xuất ra cốt khí của mình, ngưng tụ thành kết tinh hài cốt, hất tới bên trong huyết hồ.
Khương Nghị nhìn hình ảnh 'Rầm rộ' ở trước mắt, cảm xúc bành trướng, năng lượng như thế xem như tẩm bổ một vị Thánh Hoàng đều dư xài, lại phối hợp với siêu cấp Linh Bảo như Cửu Khiếu Thông Linh Quả hấp thu tinh hoa trời đất của thế giới mới lắng đọng mười mấy vạn năm, thậm chí là mấy trăm ngàn năm, thật sự là có khả năng tái tạo Đan Hoàng huy hoàng kiếp trước!
Chí ít có thể bảo đảm bộ thân thể hoàn toàn mới này của Đan Hoàng có đầy đủ cơ sở tiềm lực.
Đại trưởng lão vẫn chưa từ bỏ ý định, ho nhẹ mấy tiếng nói:
- Ta có câu nói, khả năng mạo muội, nhưng... Năng lượng như vậy quá mạnh, Thông Linh Quả có thể gánh vác được sao? Vị ân sư kia của ngài, có thể gánh vác được sao?
Bọn người Thiên Hậu đều nhìn về phía Khương Nghị, năng lượng cuồn cuộn bên trong huyết hồ xác thực quá kinh khủng, không chỉ có máu tươi hài cốt đều là từ Niết Bàn đến Thánh Hoàng, càng quan trọng hơn là số lượng bề bộn, chủng loại phong phú, năng lượng như vậy cho dù là dùng đỉnh lô luyện đan, đều chưa hẳn có thể đè ép được.
- Ân sư của ta mặc dù chỉ còn linh hồn, nhưng thành tựu kiếp trước của ngài đã từng ảnh hưởng qua một thời đại.
Khương Nghị đi đến phía trước huyết hồ, lấy ra gốc cây kén vừa mới lấy xuống từ trong Thông Thiên Tháp kia, yên lặng cầu nguyện một lát, khẽ nói cùng Đan Hoàng:
- Sư phụ, ngài chuẩn bị xong chưa?
Đan Hoàng xuyên qua Khương Nghị nhìn huyết triều cuồn cuộn, hài cốt chập trùng ở bên ngoài, đột nhiên lại có chút không nỡ.
Trong lúc bất tri bất giác, hắn đã bồi bạn với Khương Nghị ba mươi năm, trong ba mươi năm này hắn đã chứng kiến Khương Nghị trưởng thành, cùng Khương Nghị trải qua, Đan Hoàng giống như là một quần chúng, nhưng lại thân ở trong đó.
Đan Hoàng không nói cho Khương Nghị trợ giúp bao lớn, trong lúc vô tình cũng đã làm bạn và chỉ đạo đến thành thói quen.
Đột nhiên phải rời khỏi, lại có loại cảm giác không bỏ xuống được.