Sở dĩ dẫn chúng nó tới, chủ yếu là bởi vì bọn chúng được năng lượng Hỗn Độn kéo dài tẩm bổ, bên trong tất cả Yêu thú tại Thượng Cổ Thiên Đình, bọn chúng đã dẫn đầu tiến vào Thánh Linh cảnh, cho nên hắn cố ý mang ra ngoài để biểu hiện ra sự cường hãn của Sí Thiên giới.
Chu Kỳ quả nhiên đã bị làm cho kinh động.
Thái Thản Cự Mãng?
Đây chính là siêu cấp cự thú có được huyết mạch Thái Thản, có thể đối kháng với các loại siêu cấp liệp sát giả như Thiên Bằng.
Bởi vì quá khổng lồ nên bọn chúng cần năng lượng cực mạnh tẩm bổ, cho nên đến bây giờ gần như tuyệt tích, chỉ có Cự Long đại lục mới có tung tích.
Bọn người Khương Nghị lấy được từ đâu, lại còn là hai con cảnh giới Thánh Linh?
Trước đó, trên chiến trường Thiên Trụ sơn giống như chưa nghe nói qua có siêu cấp cự thú như thế này.
Chẳng lẽ... Chu Kỳ không khỏi tưởng tượng đến cái thế giới Hỗn Độn thần bí kia!
- Mang đến không?
Khương Bá đứng cao trên đám mây, phía sau tuôn ra liệt diễm, giống như dung nham lao nhanh, hóa thành Diệt Thế Yêu Hoàng khổng lồ giương cánh che trời, cùng Thái Thản Cự Viên ở hai bên chiếu rọi lẫn nhau.
- Mang cái gì?
Chu Kỳ cau mày, đồng mâu ba màu lưu chuyển, đánh giá nam tử với dáng vẻ uy nghiêm trước mặt này.
Người này hình như gọi là Khương Bá, đã từng là Nhân Hoàng của Hỏa Dương hoàng triều Đông Bộ, không nghĩ tới lại có huyết mạch Phượng Hoàng.
- Bảo các ngươi đến gặp mặt, các ngươi chỉ mang theo khuôn mặt tới? Các ngươi không từ từ ngẫm lại, mục đích gặp mặt trận này là ở đâu??
- Các ngươi không nói rõ, còn oán trách chúng ta? Ha ha, trước tiên nên làm rõ ràng thân phận địa vị, chúng ta là đệ nhất thần triều Thương Huyền, là Chí Tôn Hoàng Đạo, mà các ngươi... chỉ là bầy giặc cỏ!
- Địa vị cao ngạo hẳn là có trí tuệ thông minh, cũng tự nhiên sẽ nghĩ tới mục đích thật sự mà chúng ta khởi xướng trận gặp mặt này!
Khương Bá đưa tay lật một cái, vung ra cái hộp đá từ trong nhẫn không gian, xốc lên xem xét, bên trong rõ ràng là một cái đầu.
Tại thời điểm mở hộp đá, không gian bên trong cuồn cuộn mê triều, cái đầu kia bỗng nhiên mở ra hai con ngươi, trong mắt bắn ra ánh lửa nóng bỏng.
Là Chu Nguyên Bá!!
- Hoàng Tổ!!
Chu Kỳ kinh hãi.
Khương Bá tiện tay đóng hộp đá lại, thu hồi vào nhẫn không gian:
- Thiên Cực giới bắt người của chúng ta, đưa đến Xích Thiên Thần Triều. Cửu Lê Ma tộc cũng bắt người của chúng ta, lại muốn đưa đến Quang Mang Thần Điện, kết quả nơi đó không có tiếp nhận, cuối cùng cũng chuyển giao đến thần triều các ngươi. Chuyện này mặc dù không có công khai, nhưng cũng không có che giấu. Chẳng lẽ chúng ta sẽ bỏ mặc?
- Hôm nay một trong những mục đích hẹn các ngươi đến gặp mặt, chính là làm giao dịch! Các ngươi là hoàng thất, quanh năm xử lý các loại sự vụ, hẳn là có thể tưởng tượng được, nhưng rất đáng tiếc, các ngươi thật giống như cũng không thèm để ý. Nếu đã như thế này, giao dịch này tạm thời đè xuống, chúng ta biết dùng chiến tranh tự mình mang người về!
- Ngươi chờ một chút!! Nguyên Bá lão tổ của chúng ta còn chưa có chết??
Chu Kỳ hô hấp dồn dập.
- Xích Thiên Thần Triều phái tới một tên ngu sao? Hắn chết hay không, các ngươi không rõ ràng? Nguyên hỏa sinh mệnh ở Xích Thiên Thần Triều làm bài trí sao!
- Ta nói chính là, cơ thể của ngài ấy còn!!
Chu Kỳ đương nhiên biết Chu Nguyên Bá còn sống, nhưng còn sống và còn sống hoàn chỉnh lại là hai loại ý nghĩa.
Bọn hắn đều nhận định Khương Nghị đã hủy xương lột da Nguyên Bá lão tổ của bọn hắn đi rồi, có thể luyện đều luyện, chỉ còn lại linh hồn đang bị chà đạp tra tấn, ý đồ tra hỏi ra bí mật thần triều từ trong miệng hắn.
- Trừ trái tim, những thứ khác đều còn.
- Ngươi có thể bảo đảm??
- Ta lãng phí thời gian tới là nói dối ngươi? Ta đây là đang đại biểu Vạn Thế Thần Triều tương lai, lần đầu tiên gặp mặt cùng Chí Tôn Hoàng Đạo các ngươi, nói mỗi câu nói đều sẽ phụ trách tới cùng.
Chu Kỳ sâu hít một ngụm khí lạnh, lại khó mà bình phục tâm tình.
Mặc dù thần triều đã bắt đầu bí mật bồi dưỡng Tân Thánh Hoàng, nhưng tài nguyên để Thánh Hoàng quá lớn, huống chi coi như đều là thành công tạo nên tân tấn Thánh Hoàng, mà Chu Nguyên Bá lão tổ thì đã lắng đọng tại cảnh giới Thánh Hoàng mấy trăm năm, đã gần đến Thánh Hoàng đỉnh phong.
Bằng vào thực lực cường đại của Cửu Thiên Huyền Hỏa, có thể bắn ra tuyệt thế chiến uy.
Cường giả như vậy, nếu như có thể chuộc về, đương nhiên là không tiếc cái giá!
Mà, nhiều hơn một vị Thánh Hoàng, chính là nhiều hơn một phần lực lượng trĩu nặng!
Đây không thể nghi ngờ là vui mừng ngoài ý muốn, đây chính là vui mừng lớn!!
- Các ngươi muốn ai làm giao dịch?
Chu Kỳ không nghĩ tới mình lại có thể gánh vác lên sứ mệnh như thế này.
Chỉ cần Chu Nguyên Bá lão tổ còn sống thì nhất định phải mang về thần triều. Mặc kệ là từ luân lý, hay là từ lợi ích, đều sẽ không tiếc bất cứ cái giá nào.
- Dùng ai? Ngươi cảm thấy thế nào?!
- Trong tay chúng ta có ba tên tù binh, một là Chu Thanh Thọ, một là Lan Nặc, một là Bách Lý Mạc Yêu, các ngươi muốn ai!
- Đầu ngươi thật không có vấn đề gì sao? Ngươi muốn giao dịch chính là Thánh Hoàng, ngươi hỏi ta dùng người nào? Chúng ta là muốn toàn bộ!!
- Không nên được một tấc lại muốn tiến một thước! Mặc dù Chu Thanh Thọ chỉ là Bán Thánh, nhưng có thể từ Biên Hoang tiểu quốc bồi tiếp Khương Nghị đi đến bây giờ, còn trở thành Thiên phẩm linh văn, đối với Khương Nghị mà nói, thân phận và tình cảm đều cao hơn cảnh giới...
- Thân phận và tình cảm? Các ngươi đối với Chu Nguyên Bá không có thân phận và tình cảm. Ta không nói chuyện với ngươi nữa, ta cũng không giao dịch. Chờ đó đi, chúng ta sẽ thông qua chính thủ đoạn của chúng ta, mang toàn bộ bọn hắn về Sí Thiên giới! Trước ngày hôm đó, Chu Nguyên Bá sẽ gặp phải tra tấn tàn khốc nhất, sau đó rút xương lột da, sống luyện chí tử!
- Hừ, bớt phô trương thanh thế cho ta, còn chiến tranh? Các ngươi dám sao!! Nếu các ngươi quả như thật có thể dám tuyên chiến với Xích Thiên thì cũng sẽ không đến đàm phán. Nếu thật sự là nổi lên chiến tranh, bọn hắn chính là tế phẩm tế cờ!
- Đừng nói chúng ta không dám, ngươi có thể trở về nhắc nhở Khương Nghị, ngẫm lại trận sự kiện ngàn năm trước kia!
- Ta cũng nhắc nhở ngươi, rốt cuộc sau sự kiện tế cờ ngàn năm trước kia đã xảy ra chuyện gì!
Khương Bá đối chọi gay gắt, không hề nhượng bộ chút nào!