Nếu như sau khi công bố, chúng sinh Thương Huyền đương nhiên đều sẽ lăng mạ bọn hắn, coi bọn họ là kẻ cầm đầu bán Thương Huyền.
Ngu Chính Uyên cất kỹ ba viên Tinh Thạch Ký Ức:
- Chí Tôn Hoàng Đạo các ngươi thật sự là táng tận thiên lương, cũng dám làm giao dịch như vậy cùng Đế tộc! Ngu Chính Uyên ta thật cảm thấy không đáng thay tiên tổ các ngươi, hình tượng tôn quý dùng hơn hai vạn năm duy trì, bị các ngươi dùng mấy cái quyết định ngắn ngủi phá hủy hoàn toàn.
- Theo ta đi...
Âu Dương Dật Phong không muốn ở chỗ này bàn bạc, hắn chào hỏi Ngu Chính Uyên muốn đi đến.
Nhưng, Bùi Thanh Phong đột nhiên quát lớn:
- Ai bảo ngươi thông qua, đứng ở nơi đó đừng động!!
Đám người tìm theo tiếng nhìn sang, sắc mặt hơi biến đổi, không biết lúc nào, con Yêu thú kia đã biến thành tráng hán vậy mà đứng ở trong con đường cửa Bắc.
- Đừng động! Đứng ở nơi đó! Chờ sau khi Ngu Chính Uyên đi đến, ngươi lại tới gần bên trong!
Bùi Vạn Đỉnh và Âu Dương Huyết Luật khống chế vũ khí, tản ra mênh mông ánh sáng cùng năng lượng ba động khủng bố, uy hiếp tráng hán kia.
Đại Tặc lấp lóe ánh mắt, đột nhiên quát lớn:
- Ngu Chính Uyên, ngay lúc này!!
Oanh... Ầm ầm...
Đại Tặc đột nhiên bộc phát thân thể đang được áp chế, xương cốt toàn thân răng rắc giòn vang, tiếng như lôi đình, long khí sôi trào cuồng dã bạo động, bao phủ con đường, rung động mười tầng pháp trận.
Nương theo long uy cuồn cuộn, mê quang Hồng Mông, nó triệt để hóa thân thành Hồng Hoang Thiên Long.
Dài đến hơn năm trăm mét, khôi ngô hung hãn, có vảy chi chít, vừa vặn lấp kín toàn bộ con đường, hai cái hai cánh vỗ mạnh, nhấc lên như cơn lốc long khí, giống như là vạn long bạo động, đánh nát pháp trận.
- Đại Quang Mang Thần Điện, các ngươi tổn hại tổ huấn Thương Huyền, ruồng bỏ tín ngưỡng Thương Huyền, khinh nhờn ranh giới cuối cùng của Thương Huyền, hôm nay... Ta... Ngu Chính Uyên, đại biểu chủ nhân Thương Huyền - Phần Thiên Thần Hoàng, tuyên cáo các ngươi... Hủy diệt!!
Ngu Chính Uyên phóng thích toàn diện Hỗn Độn Chiến Khu, gương mặt hắn dữ tợn, gào vỡ không gian, chiến khu trăm mét đạp một cái phóng lên cao, ở trước mặt hai vị Thánh Vương, một vị Thánh Hoàng, hắn không sợ chết mà lao thẳng đến tế trận cách ba ngàn mét bên ngoài cửa Bắc, cũng chính là trận tâm khống chế con đường cửa Bắc.
Hỗn Độn Trọng Chùy nặng đến vạn tấn, bộc phát ra cường quang, Hỗn Độn như sông lớn lao nhanh, như sơn hà lật úp, trọng áp chấn vỡ nát mặt đất, vết nứt khuếch tán dã man.
- Ngu Chính Uyên, ngươi muốn chết!!
Âu Dương Dật Phong đột nhiên biến sắc, Thượng Thanh Thánh Quang với cảnh giới Thánh Hoàng nở rộ như thủy triều, trong chớp mắt đã phóng xuất ra chín tấm lụa thánh quang, thanh tịnh như nước, lại vặn vẹo không gian và thời gian, trong chớp mắt lập tức đánh vào bên trên chiến khu trăm mét của Ngu Chính Uyên.
Thượng Thanh Thánh Quang là cực quang thế gian, gần với Đại Quang Minh Thần Quang, Hoàng Kim Thần Quang, ánh sáng Thánh Phật và các loại ánh sáng Thần Sáng Thế.
Có thể xoát diệt võ pháp, để cường thế ngưng tụ võ pháp tán loạn thành năng lượng, uy lực chợt hạ xuống.
Có thể khai phá Hỗn Độn, lập tức chấn vỡ vụn càn khôn, chiếu thấu vạn vật.
Kinh khủng nhất không thể nghi ngờ là ảnh hưởng đến thời không.
Sáu mảnh Thượng Thanh Thánh Quang trong chốc lát bổ về phía Hỗn Độn Chiến Giới mà Ngu Chính Uyên khống chế ở hai tay phía sau, muốn bổ nó ra diệt vong.
Ba mảnh Thượng Thanh Thánh Quang thế như Thiên Đao, chém về phía đầu Ngu Chính Uyên, muốn tuyệt sát hắn.
- Quang Mang Thần Điện, ta thay lão tổ ta tặng cho các ngươi!
Cái đầu phía sau của Ngu Chính Uyên lại cùng lúc cuồng dã gào thét, toàn lực khống chế Hỗn Độn Chiến Giới dẫn đầu phóng thích, nghênh kích sáu mảnh Thượng Thanh Thánh Quang.
Đây là võ pháp siêu cường của Hỗn Độn Chiến tộc bọn hắn, kích phát Hỗn Độn sáng thế huyền diệu, mở ra tiểu thế giới Hỗn Độn, uy lực tuyệt luân.
Nhưng, Hỗn Độn Chiến Giới này không chỉ là do Ngu Chính Uyên dùng huyết mạch Hỗn Độn tạo nên, mà bên trong còn có Hỗn Độn giới thạch của Ngu Thái Bình. Đó là giới thạch mà Hỗn Độn Chiến Khu với cảnh giới Thánh Hoàng lắng đọng ra ở bên trong khí hải, có thể kích phát tiềm lực hậu đại, càng có thể bộc phát ra uy lực và năng lượng cực mạnh, không khác thú nguyên của Yêu thú lắm!
Ngu Chính Uyên hấp thu một bộ phận năng lượng để mà kích phát huyết mạch, nhưng vẫn còn lại ba phần năm.
Khi Ngu Chính Uyên kích phát năng lượng Hỗn Độn, giới thạch bên trong Hỗn Độn Chiến Giới ầm vang phóng thích, phun trào ra ba động cường đại hủy trời diệt đất; uy lực thế giới, uy lực diệt thế, trong chốc lát đã được bộc phát, như là thể hiện ra tình cảnh khủng bố khi thế giới tàn lụi, vạn vật bị chôn vùi.
Một kích cường hãn này không thể nghi ngờ là đã đạt tới vấn đề Thánh Hoàng, càng tương đương với uy lực tự bạo của vị Thánh Hoàng Ngu Thái Bình kia.
Cho dù Thượng Thanh Thánh Quang có thể bổ ra Hỗn Độn, xoát diệt võ pháp, nhưng dưới sự xuất kích vội vàng, vẫn không thể nào đạt tới uy thế mong muốn, ngược lại là đã bị đánh nát.
Một tiếng bạo hưởng, Hỗn Độn Chiến Giới triệt để bị chôn vùi, phóng xuất ra sự hủy diệt không có gì sánh kịp, cường quang chật ních cả trời đất, năng lượng tàn phá không bị bất cứ trở ngại nào.
Trong chốc lát, ba động đã lật tung mặt đất, trùng kích bình chướng nội bộ, còn đánh tung bay bọn người Bùi Vạn Đỉnh đang muốn hành động ra ngoài, đánh tới bình chướng.
Bùi Thanh Phong, Âu Dương Vân Quyệt vội vàng không kịp chuẩn bị, trực tiếp vỡ nát.
Tại thời khắc sống còn kia, thậm chí Âu Dương Vân Quyệt đều không có phản kích, mà là phát ra tiếng nguyền rủa oán giận đến cực hạn.
Hắn đột nhiên đã hiểu, tên hỗn đản Khương Nghị kia căn bản cũng không phải là đến đàm phán, mà là lừa gạt.
Khương Nghị không phải đến xác định thái độ của Quang Mang Thần Điện, mà là đến vây bắt Quang Mang Thần Điện.
Hắn rất tức giận… hắn hận đến mức thanh âm đều đã khàn giọng.
Đầu tiên là bị lừa bịp viết huyết thư, sau đó lại là dẫn sói vào nhà, hắn là tội nhân của Quang Mang Thần Điện!!
Năng lượng đột nhiên nổ tung cực kỳ khủng bố, tương đương với Thánh Hoàng tự bạo, thế giới sụp đổ, ầm vang rung chuyển tầng tầng pháp trận, chôn vùi cung điện đầy khắp núi đồi, càng chạm tới địa tầng.
Ở bên ngoài hai ngàn dặm, Khương Nghị đang định thần dò xét ánh mắt lại đột nhiên dữ tợn, bạo tạc trong nháy mắt:
- Ngay lúc này!! Xông!!
- Đông Hoàng Toại, không cần đếm xỉa gì hết!
Đông Hoàng Càn cuồng dã buông ra tiếng gào thét mà hắn vẫn đang kiềm chế, thiêu đốt khí tức huyết nhục, kích phát thần uy nơi cánh tay phải, một phát bắt được Đông Hoàng Toại và Khương Nghị, vạch ra vết tích không gian thô to, đánh xuyên địa tầng, đánh xuyên không gian bị ánh sáng bao phủ, lao thẳng đến phía bắc Quang Mang Thần Điện.